"Tiểu Mao Đoàn, đào về phía có nhiều khoáng thạch!" Lục Thần lên tiếng.
Gian nan đi trong lòng đất được hơn mười mét, Tiểu Mao Đoàn đào thông tầng đất trước mặt, lộ ra thông đạo phía trước, có thể nhìn được phía trước có lối đi.
Lục Thần vội vàng đánh xuyên qua tầng đất trước mặt, chui ra từ trong đất.
Không lâu sau, đám người U Minh cũng tìm được nơi đây.
U Minh đốt một đoàn U Hỏa ở bên ngoài, chiếu sáng đường hầm dưới nền đất.
Đường hầm này rộng ba bốn mét, thừa sức chứa được vài người.
Từ phần cuối đường hầm truyền đến tiếng huyên náo vang vọng, dường như là tiếng đánh nhau ở nơi nào đó khiến tới trong đường hầm chấn động, đá vụn bên trong đường hầm rơi xuống, rất không ổn định.
"Là đám người Thiết Giáp sao?" U Minh hỏi.
"Không giống!" Lục Thần lên tiếng, "Tiếng động rất bí bách, có vẻ như cách chúng ta khá xa, nghe như chiến đấu rời rạc từng nơi một... Có thể là những tiểu đội ở mạch nhánh bên kia đụng độ đàn Hỗn Độn thú."
"Chúng ta tìm theo đường của chúng ta."
Không thể không nói, kế hoạch của đám người Thiết Giáp rất tinh diệu, phần lớn quân thăm dò đều đã giao thủ với Hỗn Độn thú. Lần giao thủ này, có lẽ phần lớn Hỗn Độn thú đều sẽ chạy tới, dẫn tới bên bọn họ trên cơ bản sẽ không gặp phải Hỗn Độn thú.
Lục Thần cũng được hưởng lợi từ đám người Thiết Giáp, một đường thông suốt.
Tiếp tục đào móc theo đường hầm Hỗn Độn thú, đi trong lòng đất được bảy mươi, tám mươi mét, khúc quanh phía trước chợt có ánh sáng lấp lánh huyền ảo phát ra.
Đám người Lục Thần chạy nhanh tới.
Vừa đi qua chỗ rã, bọn họ thấy được một màn khiến người ta khiếp sợ.
Nơi này là một thông đạo tự nhiên không có điểm cuối, trên mặt đất trải rộng từng cụm từng cụm quáng thạch thủy tinh màu xanh thẫm, tựa như một thảm thực vật bày ra khắp mặt đất, lan lên tường cao tới mười mấy mét!
Trong số thủy tinh phát ra ánh sáng xanh thẫm ở nơi đây, tùy ý cũng có thể thấy được một ít bảo thạch phát ra ánh sáng hết sức chói mắt, đủ loại màu sắc hình dạng, vô cùng huyễn lệ bắt mắt.
Đây là tài liệu hiếm có sống cộng sinh với Hỗn Độn U Kim Quáng, có người nói mỗi một loại đều cực kỳ hiếm có, giá cả đắt đỏ!
"Là Đế Hoàng thạch! Còn có Huyền U Tử Anh Thạch! Nhìn xem, đó là... Hỗn Độn Thần Uy Thạch!" U Minh kích động không thôi, đây là khoản tài phú khiến Thần Minh cũng phải điên cuồng!
Trong lúc mọi người nơi đây còn đang khiếp sợ không thôi, đột nhiên, dưới chân U Minh có một hòn đá hình vuông di chuyển, trong nháy mắt đã mang theo cả U Minh dời đi nơi khác!
"U Minh!" Lục Thần khẽ quát một tiếng.
Ngay sau đó, Khô Trảo, Cốt Mị cũng bị dời đi!
Xung quang hòn đá dưới chân ba người bốc lên ngọn lửa màu đỏ, khiến bọn họ không thể di chuyện, bị vây bên trong vòng lửa.
Đại Tráng và Đại Soái cũng bị dời đi, chẳng qua hai người cũng không bối rối, không giãy dụa, mặc cho ô đá di dời bọn họ đi.
"Ta cảnh cáo các ngươi, nếu mấy tên rác rưởi các ngươi dám động một cái! Không phải chỉ là Vong Linh tộc sao? Ta sẽ khiến các ngươi vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời!" Một giọng nói truyền ra từ sau một khóm tinh thạch màu ám kim cao lớn.
Tiếp đó, người thứ hai cũng đi ra.
Bọn họ bao vây Lục Thần lại.
"Giỏi cho một chiêu ‘chim sẻ bắt ve’, lại dám có ý đồ với chúng ta? Tiểu tử, lá gan không nhỏ!" Dựa ánh sáng xanh phát ra, Lục Thần đã thấy rõ bộ dạng người nói chuyện.
Chính là Trung Vị Thần - Thiết Giáp.
Cùng với Trung Vị Thần - Sơn Tiêu đang đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn Lục Thần!
Đại Tráng nhìn Đại Soái một chút, thản nhiên nói, "Hai tên Trung Vị Thần nhất tinh, tốt lắm, trò chơi kết thúc, chúng ta cũng nên về nhà!"
Đại Soái gật đầu, "Hai tên Trung Vị Thần này đều là hạng lòng dạ độc ác, bốn tên thủ hạ của bọn chúng đều đã bị giết, thi thể đang ở trong lòng đất."
"Đây, đây không phải là chuyện đùa với tiểu tử Lục Thần! Ta cũng không tin lần này hắn còn có thể trốn thoát!"
Lục Thần hơi nheo mắt lại, không ngờ Thiết Giáp và Sơn Tiêu vẫn chưa đi xa!
Có thể vì bọn họ đang bận giết bốn tên đồng đội mới trì hoàn thời gian, trùng hợp lại phát hiện đám người Lục Thần.
Dưới tình huống Lục Thần không có sự hỗ trợ của Cực Tinh, chắc thực lực tương đương trình độ Hạ Vị Thần ngũ tinh đỉnh cấp, có thể đánh một trận cùng lục tinh.
Thế nhưng hai người này đều là Trung Vị Thần, hơn hẳn một đại cảnh giới với Hạ Vị Thần, thực lực rất kinh khủng.
Cốt Mị lo lắng nhìn Lục Thần, chiến lực đôi bên cách quá xa, bất kể thế nào Lục Thần cũng không thể thắng được!
"Cuồng ca ca, chạy nhanh đi!" Cốt Mị hô.
Lục Thần nhìn thoáng qua bên này, ba người Cốt Mị bị nhốt trong hỏa lao, nếu không giải quyết hai người Thiết Giáp và Sơn Tiêu thì bọn họ đều phải chết!
Đương nhiên, ngoại trừ hai tên đang xem trò vui kia.