Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2055 - Chương 2030: Tranh Địa Vị (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2030: Tranh địa vị (1)

"Trừ khi chúng ta cũng đuổi theo từ lối này!"

Khuôn mặt Thiết Giáp hiện ra vẻ giận dữ, lại để tiểu tử kia chạy thoát?

"Con mẹ nó, chạy còn nhanh hơn thỏ! Kỳ quái, sao hắn có thể chạy trốn trong thời gian ngắn như vậy? Chẳng lẽ nơi đây vốn đã có một đường hầm từ trước? Chuyện này cũng quá… Quỷ dị!"

"Thiết Giáp, làm sao bây giờ?"

Thiết Giáp cau mày nhìn đường hầm một chút, rồi quay đầu nhìn qua đám người U Minh, "Đáng chết, giết đám phế vật này sớm quá, nếu không… Bây giờ chúng ta cũng không khó xử cả đôi đường."

"Sơn Tiêu, Thổ Quỷ Đại Trận của ngươi có bao trùm hết nơi đây không?"

Sơn Tiêu gật đầu, "Lúc trước ngươi bảo ta dùng Thổ Quỷ Đại Trận che đậy chủ mạch khoáng, Thổ Quỷ Đại Trận có thể dùng đất đá để tự động tăng lên, tốc độ cực nhanh. Hiện tại chí ít đã bao trùm khoảng hai mươi dặm, tiểu tử này không thể vượt qua!"

Lúc này Thiết Giáp mới thoáng thả lỏng một hơi, "Chỉ cần hắn không đi lên báo tin được, vậy thì dễ làm."

Dứt lời, hai người tới trước mặt đám người U Minh.

"Thiết Giáp, những tên này làm sao bây giờ? Giết?"

Thiết Giáp suy nghĩ một chút, nói, "Trước hết chờ một chút, có vẻ tiểu tử kia cực kỳ quan tâm những đồng đội này, giữ lại trong tay, có thể hắn sẽ trở về cứu. Nếu giết đi, ngược lại hắn không còn gì bận tâm, đến lúc đó lỡ như có một phần vạn khả năng hắn trở lại mặt đất nói ra chuyện của chúng ta, e rằng không giữ được mạch khoáng này."

Đại Tráng đang nhàm chán đứng ở đó, diễn xuất vô cùng xuất sắc thân phận làm một tù binh.

Đột nhiên, trong đầu Đại Tráng vang lên giọng nói của Đại Soái.

Truyền âm!

"Hiện tại chúng ta đang trong hoàn cảnh cực kỳ xấu hổ, có muốn đuổi theo tiểu tử kia không?"

Đại Tráng lại càng hoảng sợ, sau đó mang vẻ mặt ghét bỏ trừng mắt nhìn Đại Soái, "Ngươi, ngươi truyền âm cho ta làm gì! Chúng ta thân lắm sao!"

Đại Soái liếc mắt nhìn Đại Tráng, "Ta nói chuyện quan trọng với!"

"Đuổi cái gì mà đuổi, vừa rồi tiểu tử bày ra một đống kế sách, suy đoán kể lể lại kế hoạch của Thiết Giáp, Sơn Tiêu, chẳng phải muốn nói cho hai tên kia biết, hắn đã biết rõ mọi chuyện sao! Như vậy, hai tên kia sẽ không dễ dàng đụng vào bằng hữu của hắn."

"Nhất định hắn sẽ trở về cứu bọn họ, yên tâm."

Đại Soái cau mày nói, "Cho nên ngay từ đầu tiểu tử này đã dự định trước hai đường, đánh thắng được thì đánh, đánh không lại bỏ chạy... Hắc hắc, tiểu tử này, dường như càng ngày càng thú vị."

"Ta đi xem tiểu tử kia, ngươi ở nơi này làm con tin!" Đại Soái đột nhiên nói.

"Dựa vào cái gì?!" Đại Tráng trợn to hai mắt.

"Nếu chúng ta đều đuổi theo, hai tên kia nhìn nhiều người chạy mất như vậy, nghĩ rằng bí mật nhất định không giữ được, tất nhiên sẽ giết đám người U Minh rồi vơ đại một ít tài nguyên chạy mất." Đại Soái nói, "Chúng ta không giúp tiểu hồ ly Lục Thần kia, thì... Cũng không thể phá hư kế hoạch của hắn."

"Yên tâm, ta chỉ dùng thần hồn ly thể!" Dứt lời, vẻ mặt Cửu U trở nên ngốc trệ không đến nửa giây đã khôi phục lại bình thường.

Đại Tráng nghiến răng nghiến lợi nói, "Tên gia hỏa này! Này, giám sát chặt chẽ một chút, đừng để tiểu tử kia đùa bỡn!"

...

Tiểu Mao Đoàn đang bật hết hỏa lực, Tiểu Thú thì túm lấy Lục Thần đang trọng thương, phóng lên mặt đất.

Đáng tiếc chỉ có Tiểu Mao Đoàn là có thể ăn được những U Kim Quáng này, ngay cả Tiểu Thú cũng không tiêu hóa nổi. Hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào sức chiến đấu của mình Tiểu Mao Đoàn.

Cũng may tên gia hỏa này ăn rất giỏi, cứ như một cái máy độn thổ, toàn bộ công suất đều khai hỏa, ngay cả Tiểu Thú cũng hơi không theo kịp nó.

Sau khi trốn được khoảng 300, 400m, Tiểu Mao Đoàn cắn một vách tường, phía trước chợt xuất hiện một gian khoáng mạch khác.

Tiểu Thú đi ra trước nhìn tình huống, sau khi xác định không có sinh vật khác, lúc này mới kéo Lục Thần ra ngoài.

"Cha, chúng ta trốn ra được rồi!" Tiểu Thú cẩn thận đặt Lục Thần xuống đất, dựa lưng vào một khóm U Kim tinh thạch to lớn, "Lục tỷ tỷ, nhanh xem cha đi, bị thương rất nặng!"

Sau khi Tiểu Lục xuất hiện, liền cho Lục Thần dùng một viên đan dược trước, rồi kiểm tra thương thế của Lục Thần.

"Dưới một kích này, xương cốt toàn thân lão đại đã bị gãy mười mấy chỗ!"

Lục Thần vô lực nói, "Cũng không biết có phải gần Diệp Phàm quá hay không, lần này lại thua cuộc... Hai tên kia cũng quá cẩn thận, đã có thực lực này lại còn liên thủ."

Tiểu Thú lên tiếng, "Cha, người có thể đưa ra loại tính toán này lại không cẩn thận sao? Giống như Thiên Cơ, ngươi đuổi khắp hai trọng thiên mới giết được hắn."

Tiểu Lục ngồi bên cạnh vừa vội vàng cầm máu cho Lục Thần vừa nói, "Bọn họ phát hiện ra lượng tài phú kinh khủng như vậy, đương nhiên sẽ vô cùng cẩn thận."

"Thế nhưng lão đại, suy đoán của ngươi vẫn không sai, quả thực bọn chúng đã bị thương trên người, bằng không một kích của hai tên Trung Vị Thần hợp lực, chỉ sợ ngươi đã sớm bỏ mình."

Bình Luận (0)
Comment