Dứt lời, Thiết Giáp trực tiếp nghiền nát đoạn bạch cốt trong tay.
Cốt Mị lập tức thoát khỏi hình dáng Nhân tộc, biến thành một bạch cốt khô lâu, tỏ ra thống khổ quỳ trên mặt đất!
"Tên tiểu nhân hèn hạ này!" Khô Trảo vô cùng phẫn nộ...
"Chúng ta đi!" U Minh gầm lên một tiếng, "Tha cho nàng!"
Thiết Giáp và Sơn Tiêu rút ra một đoạn xương bản mệnh của từng người U Minh, Khô Trảo, Cốt Mị và Đại Tráng, Đại Soái, sau đó để bọn họ đi lấy quặng, còn mình thì dành thời gian tu luyện.
Nếu không phải trước đó bọn chúng tiêu hao quá lớn, sao có thể để Lục Thần chạy trốn, chỉ cần khôi phục thực lực, thì chuyện giết chết Lục Thần căn bản không nói chơi.
Trên người bọn chúng cũng có đan dược dự phòng, cứ theo đà này, có lẽ khoảng mấy canh giờ là có thể khôi phục tốt.
U Minh, Khô Trảo và Cốt Mị, Đại Tráng, Đại Soái đều biến thành hình thái khô lâu, đang lấy quặng ở bên cạnh.
Tuy Vong Linh chỉ cần còn một đốt xương là có thể sống lại, nhưng nhất định phải là xương bản mệnh. Ý nghĩa của xương bản mệnh với Vong Linh tộc, cũng trọng yếu như trái tim của Nhân tộc, chỉ có điều bọn họ có ba đoạn xương bản mệnh, thỉnh thoảng có vài Vong Linh cường đại sẽ tu luyện thêm một đoạn, nhưng không thể vượt qua năm đoạn.
Cốt Mị thiếu hai đoạn xương bản mệnh, trạng thái cực kỳ suy yếu, còn không thể duy trì ngoại hình Nhân tộc.
"Cốt Mị, ngươi không sao chứ!"
"Ta không sao, vẫn chưa chết được." Cốt Mị thở hổn hển.
"Ách... Đại Tráng tiền bối, ngươi, ngươi và Đại Soái tiền bối cũng là người Vong Linh tộc sao?" Cốt Trảo nhìn Đại Tráng đang chăm chú lấy quặng.
Hình thái hiện tại của gia hỏa này cũng là khô lâu.
Đại Tráng nổi giận, "Ngươi mới là Vong Linh tộc! Ta, ta... Đang ngụy trang!"
"Đáng chết, lại còn phải ngụy trang giúp gia hỏa này, sớm biết vậy ta đã đi tìm Lục Thần!" Đại Tráng nhìn thoáng qua Đại Soái ở bên cạnh.
"Vậy linh hạch của ngươi đâu? Cũng bị phong ấn sao?"
Đại Tráng hừ lạnh một tiếng, "Dĩ nhiên cũng là ngụy trang, hai tên bọn chúng mà cũng muốn phong ấn được linh hạch của ta sao?"
"Đại Tráng tiền bối, vậy vì sao ngươi không ra tay?"
"Các ngươi không hiểu." Đại Tráng cặm cụi đào bới trên vách tường, lấy ra một khối La Anh Thạch, "Nói chung, các ngươi đừng trông cậy vào ta là được."
Hiển nhiên hai người này không phải người bình thường, hơn nữa trước đó Lục Thần cũng đã nói, bọn họ sẽ không ra tay giúp đỡ, cuối cùng U Minh cũng bỏ qua ý nghĩ nhờ hai người ra tay.
"Aiiii, bây giờ nên làm gì, có lẽ hai người kia sẽ khôi phục trong vòng mấy canh giờ nữa. Trước đó bọn họ đã bố trí Thổ Quỷ Khốn Trận, nếu Lục Thần không trốn thoát được, cuối cùng cũng bị hai tên này giết chết." Khô Trảo cau mày.
Cốt Mị yếu ớt nói, "Chỉ hy vọng Cuồng ca ca có thể chạy thoát, tương lai sẽ báo thù cho chúng ta..."
"Nếu tên kia có thể tự trốn thoát thì tốt." U Minh lắc đầu, "Chỉ sợ hắn thật sự sẽ trở về cứu chúng ta, nếu vậy thì coi như không có hy vọng gì nữa."
Cùng lúc đó, ở một gian mỏ quặng khác cách Thiết Giáp hơn mấy trăm mét, Lục Thần đang điên cuồng hấp thu Hỗn Độn Thần Uy Thạch.
Không đến một giờ, bên cạnh hắn đã chất đầy một đống đá xám xịt trông như một tòa núi nhỏ!
Những thứ này đều là Hỗn Độn Thần Uy Thạch bị hắn hấp thu hết linh lực.
Trước đây Lục Thần cũng đã đạt tới thực lực Nhân Hoàng tam tinh, tu luyện hơn nửa năm, cộng với hấp thu một tảng đá kiểm tra tương đương với tu luyện bảy, tám tháng.
Mà bây giờ, sau khi hấp thu nhiều Thần Uy Thạch như vậy, linh lực của Lục Thần đang tăng lên điên cuồng với tốc độ cực nhanh.
Cuối cùng, chỉ còn lại mình khối tinh thạch to lớn mà Tiểu Mao Đoàn mang về!
Lục Thần đặt hai tay lên khối tinh thạch, cấp tốc hấp thu linh lực.
Hỗn Độn linh khí tinh khiết liên tục không ngừng tràn vào trong cơ thể Lục Thần một cách dũng mãnh, nhanh chóng được linh hạch hấp thu, cường hóa linh hạch!
Không đợi đến khi Lục Thần hoàn toàn hấp thu hết linh lực trong khối tinh thạch to lớn này, đột nhiên Lục Thần cảm nhận được linh hạch đang vận chuyển với tốc độ rất cao.
Sau đó, linh lực ở trạng thái lỏng đậm đặc bắt đầu chảy qua toàn thân, tẩm bổ xương cốt, bắp thịt, huyết dịch... Cả người thoải mái không nói nên lời.
Sắp đột phá!
Lục Thần ngồi xếp bằng, chuyên tâm đột phá.
Lúc này bắp thịt, xương cốt toàn thân Lục Thần từ từ giãn ra, rồi đột nhiên co rút lại, như muốn áp súc toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong thân thể lại!
Trước kia Lục Thần cao hơn 1m8, trải qua lần đột phá này, chiều cao của hắn chỉ còn không tới 1m8.
Lục Thần hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua huy chương trước ngực.
Dã Thần Ma Nhân Hoàng tứ tinh, biến dị!
"Tứ tinh!" Lục Thần trợn tròn mắt, "Nếu lại tăng được một tinh nữa, ta có lòng tin sẽ tiêu diệt được hai tên kia!"
Lục Thần lại áp hai tay lên khối tinh thạch to lớn!