Editor: Linh Tống
“Vô danh ca?! Không thể nào! Vô danh ca cũng không có kỹ năng ẩn thân và di chuyển.”
Anh Tuấn hoảng sợ nhìn về phía Lục Di, “Di Di, ca của ngươi, hắn có phải là Vô danh không!”
Bây giờ đầu óc của Lục Di hơi chập mạch.
Nàng không nghĩ ra mặt nạ ca có phải là Vô danh hay không, mà là… Người đứng trên sân kia, có phải là ca của nàng hay không?
“Ta cũng không biết…”
Anh Tuấn nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Lục Di, chắc chắn không phải giả vờ, hắn ta cũng không tiếp tục vặn hỏi nữa, có lẽ Lục Di thật sự không biết.
“Được, muốn biết hắn có phải Vô danh hay không, chỉ cần xem sát thương Cự Khuyết Hoành Tảo của hắn là được.”
Trước đây Vô danh ca đánh Tình Nghĩa, sát thương của Cự Khuyết Hoành Tảo khoảng 1200.
Bây giờ đẳng cấp của Lục Thần đã lên đến cấp 30, thuộc tính cũng tăng lên rất nhiều.
Vật công của hắn đạt đến hơn 1200, linh lực 120, A Mẫn bổ sung thêm 81 linh lực, tổng cộng 201 điểm linh công.
Bản thân Cự Khuyết Hoành Tảo có 180% sát thương linh công của linh lực, chính là 360 điểm sát thương linh lực, đồng thời hổ tiếu chuyển đổi hơn 1200 điểm vật công làm linh công, kèm theo Cự Khuyết Hoành Tảo.
Vì vậy, bây giờ sát thương Cự Khuyết Hoành Tảo của Lục Thần đạt đến 1600 điểm!
Lục Thần lựa chọn vị trí vừa đúng, mấu chốt nhất là hắn vẫn đang ẩn thân, căn bản không có cách né tránh Cự Khuyết Hoành Tảo.
Đạo Cự Khuyết Hoành Tảo thứ nhất đi qua, 40 người chơi đỉnh cấp, HP lập tức giảm xuống!
4000-5000 HP, bị đánh mất một phần ba!
“Đây CMN, 1600 HP! ĐM!” Người Cuồng Long suýt nữa phát điên.
“Đệt, đây là sát thương gì!”
“Không phải là tên kia chứ!”
Cùng lúc đó, mặt nạ ca đã xuất hiện.
Mỗi một giây Cự Khuyết Hoành Tảo lại quét qua một lần, khiến đám người Cuồng Long cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng.
Vụt vụt vụt vụt, khắp mọi nơi, HP của mọi người giảm xuống một đoạn lại một đoạn!
Cuồng Long cái gì, game thủ chuyên nghiệp cái gì, ai có thể ngăn cản bốn lần Cự Khuyết Hoành Tảo 1600+!
Vừa rồi đám người Cuồng Long còn diễu võ giương oai, đã ngã xuống chín phần!
Lấy một địch 40, không có bất kỳ sự dông dài nào, bắt đầu miểu sát 35 người!
Còn lại năm người, bốn người máu đen, chỉ có Tử Thần, không biết vì nguyên nhân gì, gần như đầy máu.
Mặt nạ ca đá văng thi thể bên chân, đi từng bước về phía năm người còn sót lại, giọng nói của hắn vẫn giống như trước đó, không có gợn sóng quá lớn.
“Không phải các ngươi muốn mặt nạ của ta sao?” Mặt nạ ca chậm rãi giơ tay lên, tháo mặt nạ xuống, “Ta cho các ngươi cơ hội, đến lấy đi.”
Lục Thần tháo mặt nạ xuống, lại ném trên mặt đất!
Thế nhưng, bây giờ sự chú ý của mọi người không phải là cực phẩm trang bị mặt nạ màu tím ở trên mặt đất nữa.
Mọi người đều nhìn rõ ràng dáng vẻ của người kia.
“Đúng, đúng… Vô danh!”
“Trời ạ, hắn… Hắn là Vô danh!”
“CMN, ta nên sớm nghĩ đến, không phải Vô danh còn có thể là ai!”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, bình luận đã phát điên.
“Nam mặt nạ là Vô danh ca… ĐM, hóa ra là Chiến thần Vô danh!”
“Ta đã nói tại sao có một vài người lại ngu như vậy, bây giờ nhìn lại, người ngu là Cuồng Long!”
“Vô danh ca! Vô danh ca! Đánh ngã Cuồng Long, bọn họ suốt ngày bắt nạt người ở khu chúng ta!”
“Được xem Vô danh ca dạy cách làm người sao? Ha ha ha ha, thoải mái, quá thoải mái, người tặng không 800 vạn, là cái đám rác rưởi Cuồng Long kia!”
“Còn muốn đánh rơi trang bị của Vô danh ca? Ha ha ha, người Cuồng Long đúng là bị điên!”
“Phục vụ khách hàng: Cuồng Long, ID của ngươi đã biến mất!”
Món trang bị màu tím thứ hai toàn server đang ở trước mặt năm người Cuồng Long, đi hai bước, cúi người xuống là có thể nhặt được!
Dù bị Vô danh giết, cũng có thể sẽ không bị rơi ra.
Thế nhưng, lại không có người nào của Cuồng Long dám đi nhặt…
Đến đây không thể không nhắc đến mấy truyền thuyết.
Server Đại Hàn từng trêu chọc server Trung Quốc, kết quả một mình Vô danh đánh cả server Đại Hàn phải cầu xin tha thứ…
Đã từng có một công hội vì cướp xếp hạng của Vô danh ở Song Tháp, cuối cùng bị Vô danh san bằng…
Đã từng có một cái mặt nạ màu tím đặt ở trước mặt bọn họ, thế nhưng… Đó là của Vô danh ca…
“Vô danh ca, là, là chúng ta có mắt không có tròng, là chúng ta có mắt không biết thái sơn… Tử Thần, ngươi làm cái quái gì vậy! Ngươi cũng dám chọc Vô danh ca! Ngươi đã kéo Cuồng Long chúng ta xuống nước!”
“Vô danh ca, ngài nhanh nhặt trang bị lên cất đi… Chúng ta đã sai, chúng ta đã sai, chúng ta sẽ về khu của mình.”
“Còn ngây ngốc cái gì nữa, không đầu hàng đi!”
Bốn người Cuồng Long chen chúc đi đầu hàng, rời khỏi PK… Đương nhiên, trong PK cũng không nói đến đầu hàng thua một nửa, bây giờ tỷ số của đôi bên là, 0:39!
Loại dùng tiền để lôi kéo bạn bè này, phần lớn đều là như vậy.
Lục Thần chậm rãi đi đến trước mặt Tử Thần, mỉm cười, “Vì vậy, bây giờ biết rõ chưa? Rốt cuộc là ai vì mặt mũi, tặng không 800 vạn?”
“Không, ta không phục, ta không phục!” Tử Thần vừa lùi lại, vừa luôn mồm lặp lại những lời này.
Tính cách không phải là một sớm một chiều tạo thành, Tử Thần thua thi đấu liền ép huynh muội Lục Thần đánh cược, ngang ngược như vậy cũng do ỷ lại bản thân có thao tác tốt, lăn lộn thoải mái ở trong giải đấu trò chơi, không chút sợ hãi.
Ở khu của hắn ta, hắn ta là vương, người bị hắn ta bắt nạt cũng chỉ giận mà không dám nói gì.
Cho đến khoảnh khắc thấy thân phận của Vô danh, mới có rất nhiều người đứng ra chỉ trích Cuồng Long của bọn họ, bởi vậy có thể thấy được, có rất nhiều người căn bản không dám trêu chọc Tử Thần Cuồng Long.
Bây giờ, 800 vạn không còn, danh tiếng không còn, hắn ta căm tức nhìn Vô danh, “Ngươi, ngươi cố ý lừa ta!”
Lục Thần thản nhiên nhìn Tử Thần, “Ta nhớ là ngươi đề nghị đánh cược.”
“Ta đã cho ngươi cơ hội, nếu khi đó ngươi bằng lòng lùi một bước, thì không có chuyện bây giờ, đánh tiếc, ngươi đã quen ngông cuồng, không cần cơ hội của người khác.”
“Nếu ta không phải là Vô danh, ngươi sẽ ăn chắc ta, không phải sao?”
Tử Thần bị hỏi đến sắc mặt tái xanh.
Dường như tất cả đã khó trở mình. Thế nhưng, đúng vào lúc này, ánh mắt của Tử Thần nhìn thoáng qua, phát hiện dưới chân Vô danh, đang chậm rãi xuất hiện một ấn ký!