"Thật sự đa tạ lão ca tương trợ." Lục Thần ôm quyền nói với Mộng Yểm.
Cũng nhờ kinh nghiệm Mộng Yểm phong phú, suy tính cẩn thận hơn Lục Thần.
Mộng Yểm mỉm cười, sâu xa nhìn Lục Thần, "Duy Ngã Độc Cuồng..." Hắn ta nhắc lại danh hào của Lục Thần, "Trước đây ta vẫn cảm thấy ngươi là một người cao ngạo, hôm nay gặp mặt, thật sự khiến ta bất ngờ không thôi."
"Ngươi khiến ta nghĩ tới một người đã gặp trước đây thật lâu..."
Xem ra Mộng Yểm đang nhớ lại những điều đã trải qua trước khi thành thần.
Sau đó, Mộng Yểm nhìn về phía Lục Thần, "Độc Cuồng lão đệ, kỳ thực ta đã xem qua rất nhiều mộng cảnh của thần linh, có vài người cho rằng bọn họ đã cắt đứt trần duyên, nhưng... Chẳng lẽ trần duyên là thứ muốn cắt là cắt sao?"
"Có người chôn vùi quá khứ của mình phủ đầy bụi, không dám nghĩ tới, mà ngươi lại sống thực tế hơn bất luận Thần Minh nào, thật sự đáng ước ao..."
Thở dài một hơi, Mộng Yểm lại nói, "Độc Cuồng lão đệ, Mộng Yểm ta cũng không có bằng hữu gì ở trong Thần Vực, nếu lão đệ không ngại, về sau có chuyện gì cần tới cứ tới tìm ta."
"Đây là Truyền Âm Phù của ta."
Lục Thần nhận Truyền Âm Phù, nói, "Có thể kết giao bằng hữu với Mộng Yểm lão ca là vinh hạnh của ta."
Mộng Yểm cười gật đầu, trong mắt tràn đầy sự khen ngợi, "Tốt lắm, tiểu đội chúng ta cũng phải đi kiếm tiền, loại chuyện tốt này nếu bỏ lỡ e là không có lần thứ hai nữa, ha ha ha ha."
200 tiểu đội này đều là đội ngũ đào khoáng chuyên nghiệp, kinh nghiệm phong phú, cũng biết cách tránh né Hỗn Độn thú, hiệu suất cực cao.
Chỉ trong thời gian một ngày, trước mặt Lục Thần đã càng ngày càng nhiều Thần Uy Thạch.
Đương nhiên, bản thân bọn họ cũng nhận được chỗ tốt cực lớn, mỗi đội ngũ đều kiếm được đầy bồn đầy bát.
Đại Tráng và Đại Soái đã khôi phục dáng vẻ vốn có, hai người đứng ở một bên nhìn Lục Thần ngồi ở nơi này thu Thần Uy Thạch.
"Tiểu tử này cũng quá biết làm người, tiền lời kiếm được nhiều hơn bốn người bọn họ tự tìm, lại còn nhân tiện thu được lòng người!" Đại Soái lên tiếng.
Đại Tráng chép miệng, "Suy nghĩ của hắn không giống những người khác! Cả quá trình này đã xử lý mấy lần nguy cơ một cách hết sức chu toàn, aiiii, nói thật ra, ta thật sự hơi muốn nhận hắn làm..."
"Ngươi muốn nhận hắn làm gì?" Đại Soái híp mắt nhìn Đại Tráng.
"Ta muốn..." Đại Tráng nói được nửa chừng, chợt thấy ánh mắt không có ý tốt của Đại Soái, lập tức bỏ ngang, "Ta muốn làm cái gì, ai cần ngươi lo!"
Mỗi người quay ngoắt nhìn về một nơi khác nhau, chỉ không biết trong lòng đang tính toán điều gì.
Một ngày sau, balo của Lục Thần đã chất đầy Thần Uy Thạch lớn nhỏ.
Đáng tiếc nơi này cũng không có Thần Uy Tinh Thạch nữa, dường như thứ này cực kỳ hiếm thấy, là bảo vật chỉ có thể gặp không thể cầu.
Lục Thần lấy được lượng lớn Thần Uy Thạch, những tiểu đội khác cũng kiếm được lượng lớn khoáng thạch, có thể nói là hai bên đều vui vẻ.
Rất nhanh người của tám hệ đã tới xử lý khu vực khai thác mỏ, Lục Thần không muốn gặp người của tám hệ, chuẩn bị rời đi.
Có vài Trung Vị Thần đều là đội trưởng của mỗi tiểu đội để lại Truyền Âm Phù cho Lục Thần, nói rằng hy vọng sau này có thể giữ liên lạc.
Lục Thần cảm tạ bọn họ rồi dẫn đám người U Minh nhanh chóng rời khỏi khu vực khai thác mỏ.
...
Rời khỏi khu vực khai thác mỏ, vì muốn tránh người của tám hệ nên Lục Thần nhanh chóng rời khỏi thánh địa, đi tới thế giới tín ngưỡng của Cốt Mị.
Trong nhà gỗ nhỏ, Lục Thần nhìn đám người U Minh, hiện tại ba người đều quấn vải quanh người kín mít, như thể không phải khô lâu mà là xác ướp.
Ngay cả hình người cũng không thể biến hóa ra được, nói rõ thực lực ba người đều đã suy giảm nghiêm trọng.
Xương bản mệnh là nhược điểm của Vong Linh tộc, nhưng cũng là hạch tâm sản sinh ra lực lượng, cũng như linh hạch của những chủng tộc khác, linh hạch cung cấp linh lực, nhưng bản thân nó lại cực kỳ yếu đuối.
Lục Thần khổ sở trong lòng, ba người cùng đội với hắn, vẫn luôn giúp hắn, là do mình không bảo vệ tốt bằng hữu.
Hắn hỏi, "Có biện pháp nào có thể giúp các ngươi khôi phục xương bản mệnh không?"
U Minh nói, " Vong Linh tộc chúng ta có thể tự mình tu luyện xương bản mệnh, chỉ cần một ít thời gian là được rồi, ngươi đừng lo lắng cho chúng ta."
Sao Lục Thần không nhận ra U Minh chỉ đang giả vờ ung dung, nếu xương bản mệnh dễ tu luyện như vậy, thì chẳng phải người Vong Linh tộc phải có tới mấy chục đoạn xương bản mệnh sao.
"Vậy các ngươi tu luyện ra xương bản mệnh như thế nào?" Lục Thần chỉ có thể đổi một góc độ khác để hỏi.
Khô Trảo nói, "À, cái này cũng không phải bí mật gì, bên trong một số mộ phần có ẩn chứa Vong Linh linh khí, chúng ta luyện hóa linh khí này, dùng thứ này để tu luyện ra xương bản mệnh."