Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2079 - Chương 2054: Thoái Hóa Đến Tiên Tôn (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2054: Thoái hóa đến Tiên Tôn (2)

Lục Thần sai đám Tiểu Thú cảnh giới bên ngoài, cho dù nơi đây không có nguy hiểm, nhưng không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

Luyện hóa xương bản mệnh và hấp thu linh lực thú hạch có cách làm khác nhau mà hiệu quả giống nhau đến kỳ diệu, cũng không quá khó với Lục Thần. Điều hắn cần làm là tập trung tinh thần, điều chỉnh linh lực bản thân và linh lực bên trong xương bản mệnh đến trạng thái vận chuyển đồng bộ nhau, tuần tự ra vào...

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lục Thần cẩn thận tỉ mỉ luyện hóa xương bản mệnh của U Minh.

Hai giờ sau đó, đã hoàn thành luyện hóa xương bản mệnh của U Minh, bên trong xương bản mệnh chỉ còn lưu lại linh lực cực kỳ yếu ớt.

Sau khi U Minh cải tạo lại xương bản mệnh, cấp bậc của hắn ta cũng thay đổi.

"Tiên Tôn cửu tinh?" U Minh khiếp sợ nhìn đẳng cấp của mình, mình đã thoái hóa thành Tiên Tôn rồi sao?

"Ha ha ha ha, ta lại trở về thời điểm mấy trăm năm trước sao, lại nói, thật sự nhớ những năm tháng ban đầu."

Cốt Trảo vội vàng lấy xương bản mệnh của mình ra giao cho Lục Thần, "Lão Cuồng, đến ta!"

Hai giờ sau, Cốt Trảo cũng rớt xuống Tiên Tôn cửu tinh...

Đến cuối cùng, Cốt Mị mới ngượng ngùng lấy ra xương bản mệnh của mình, "Cuồng ca ca, làm phiền."

Lục Thần mỉm cười, bắt đầu luyện hóa xương bản mệnh của Cốt Mị.

Lúc luyện hóa xương bản mệnh, linh lực ẩn chứa bên trong xương bản mệnh đồng thời bị Lục Thần hấp thu, cho nên hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi bao nhiêu, ngược lại càng ngày càng có tinh thần.

Cũng tốn hai giờ, Lục Thần hoàn thành luyện hóa xương bản mệnh của Cốt Mị.

Sau khi Cốt Mị thu hồi xương bản mệnh lại, hiện tại đã là ba vị Tiên Tôn đứng ở trước mặt Lục Thần.

"Lại nói, dường như chúng ta vẫn có thể hấp thu tín ngưỡng chi lực, chỉ là đẳng cấp linh lực đã hạ xuống tới trình độ Tiên Tôn." U Minh cảm ứng một phen nói.

"Tín ngưỡng chi lực cũng không lưu ở trong xương bản mệnh, cho nên nó sẽ không bị tổn thất, chỉ là linh lực, cường độ xương cốt giảm xuống rất nhiều." Cốt Trảo nói, "Như vậy tốt lắm, Độc Cuồng, bây giờ chúng ta đều là tiểu Tiên tôn, xem ra chỉ có thể ôm bắp đùi ngươi."

Lục Thần mỉm cười, "Yên tâm, lần này ta tuyệt đối không để các ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Chờ đến Thiên Ngoại, tìm chỗ tu luyện cho các ngươi trước!"

"Cần phải để đẳng cấp của các ngươi nhanh chóng tăng lên."

Ở lại Tuyết Sơn vài ngày, mặt băng ở trong hồ băng dưới chân núi đột nhiên bị đụng vỡ, một con cá chép màu vàng cực lớn từ đáy hồ nhảy lên mặt băng, lập tức hóa thành một nữ tử xinh đẹp.

"Lão đại, ta đã trở về, có thể xuống đón ta không?" Tiểu Kim Lý nói về phía Truyền Âm Phù.

Không lâu sau, Lục Thần đã dẫn theo đám Tiểu Thú đi tới chân núi, "Tiểu Kim Lý!"

"Lão đại!" Tiểu Kim Lý nhào một cái vào lòng Lục Thần, "Tiểu Kim Lý rất nhớ ngươi."

Cơ thể nóng rực cộng thêm thân thể mềm mại phổng phao chạm vào người Lục Thần, khiến Lục Thần có cảm giác khó có thể hình dung.

Tiểu Thú hơi nhíu mày nói với Đại Hoàng, "Tiểu Kim Lý không thèm nhớ chúng ta, chỉ nhớ cha... Đại Hoàng, chúng ta vẫn xem Tiểu Kim Lý là muội muội, chẳng lẽ... Chúng ta đều sai rồi?"

Đại Hoàng gật đầu, "Quả vậy, cũng có thể là mẹ kế..."

"Chỉ là, tuy cha ngươi vẫn luôn cố gắng thoát khỏi cảnh độc thân, nhưng về vẫn không có chỉ số IQ ở phương diện này... Có lẽ đoạn nhân duyên này chỉ là trò đùa."

Trong khoảng thời gian Tiểu Kim Lý đi ra ngoài này, lại phát hiện ra một thế giới vô chủ bỏ hoang!

Thế giới kia là một mảnh hoang vu, cảnh hoàng tàn khắp nơi, mặt đất chia năm xẻ bảy, quần sơn có vết tích bị chém rõ ràng.

Xem bộ dáng là do trước đây có một vài đại năng đánh nhau ở chỗ này, khiến thế giới này hoàn toàn thay đổi, không thể ở được.

"Vết nứt này lại sâu tới gần địa tâm!" Khô Trảo chui ra từ dưới lòng đất, "Ít nhất phải là Thượng Vị Thần chiến đấu dữ dội ở chỗ này, mới có thể tạo thành sự tàn phá kinh khủng như vậy."

Nói đến địa tâm, Lục Thần cũng đi xuống lòng đất nhìn thoáng qua, đáng tiếc năng lượng hạch tâm đã không còn cao lắm, thuộc tính nguyên tố Hỏa cũng không có sự trợ giúp quá lớn với việc tu luyện của Lục Thần.

"Nơi này đã bị bỏ hoang rất lâu! Có lẽ tinh cầu này cũng không chống đỡ được bao lâu nữa." U Minh lên tiếng, "Từ trạng thái địa tâm cho thấy, có khả năng không đến ba năm nữa."

Cốt Mị hỏi, "Tiểu Kim Lý, nơi đây thật sự có không gian thời không sao?"

Tiểu Kim Lý gật đầu, "Không sai, các ngươi đi theo ta."

Trên không một vách núi màu đen, có một vòng xoáy màu đen đang lơ lửng giữa không trung.

"Chính là chỗ này!" Tiểu Kim Lý chỉ vào lỗ đen nói, "Rõ ràng dòng năng lượng di chuyển khác với xung quanh, chắc là lúc đại năng kịch chiến khiến thời không vặn vẹo, sau đó hình thành không gian. Mà địa tâm thế giới này đã bị hao tổn, không thể lấp khe nứt lại."

Bình Luận (0)
Comment