“Đúng đấy, còn chưa đánh đã sợ, rác rưởi!”
“Chúng ta đã có được một Cuồng Thần, nhất định sẽ còn có người thứ hai, một thế hệ không được thì mười thế hệ, mười thế hệ không được thì một trăm thế hệ!”
“Cũng giống như đồng minh Trái Đất, ta cảm thấy để con cái chúng ta cảm nhận được nguy cơ cũng là chuyện tốt, chúng ta phải chăm chỉ tu luyện, làm tấm gương tốt cho tụi nhỏ!”
Bạo động toàn cầu cũng không xảy ra như dự đoán, khi đối mặt với sinh tử tồn vong của một chủng tộc, người Trái Đất lại đoàn kết lạ thường!
Đương nhiên, xảy ra chuyện như vậy, những chữ xuất hiện nhiều nhất trong bình luận tập trung vào “Chiến Thần Trái Đất”, “Duy Ngã Độc Cuồng”, “Cuồng Thần”, “Vô Danh”, “Lục Thần”.
Rốt cuộc bây giờ Cuồng Thần đang ở đâu?
“Sư thúc, tại sao lâu rồi không thấy sư phụ trở về?” Diệp Phàm hỏi.
Lục Di gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ngươi đừng gọi ta là sư thúc được không, ta nghe không được tự nhiên, ngươi gọi ta Lục Di tỷ tỷ là được.”
“Ừm, cũng được.” Diệp Phàm gật đầu.
Bây giờ, trong lòng Diệp Phàm cũng tâm sự nặng nề.
“Diệp Phàm, ngươi tìm ta có việc gì?” Lục Di hỏi.
“Lục Di tỷ…” Diệp Phàm do dự một chút rồi đáp: “Trước đó ta nhận được một truyền âm nặc danh.”
“Truyền âm nói rằng, Trái Đất có một chí bảo rất quan trọng với sư phụ, nhưng bây giờ đang có người lẻn vào Trái Đất tìm kiếm bảo vật này.”
“Cái gì? Trái Đất?” Lục Di hơi không thể tin được.
Diệp Phàm gật đầu: “Nếu nó là bảo vật vô cùng quan trọng với sư phụ, ta nghĩ đối phương có khả năng ra tay từ chỗ ngươi... Bất kể nói như thế nào, ta nhất định phải tìm được bảo vật đó trước bọn họ!”
Diệp Phàm chưa quen với cuộc sống Trái Đất, hắn ta lại không yên lòng để Lục Di ở một mình, biện pháp tốt nhất là dẫn Lục Di đi theo hắn ta, cùng nhau tìm kiếm.
Chuyện liên quan đến ca của mình, tất nhiên Lục Di không nói hai lời.
Lục Di nói: “Ngươi chờ ta một chút, để ta dẫn hai hài tử đến tinh cầu của phu quân ta, sau đó ta đi tìm chung với ngươi!”
“Ồ đúng rồi, cũng nên nói cho Mộc Hoa ca một tiếng, hắn luôn phụ trách an toàn cho ta. Nếu ta đi mà không nói câu nào, hắn sẽ không có cách nào bàn giao với cấp trên.”
…
Đám người Tiểu Thú đã trở về, giọng nói của Tiểu Thú càng hùng hồn hơn trước đó, dường như khoảng cách đến hình thái hoàn mỹ càng gần thêm một bước.
Công kích Tiểu Nguyên cung cấp cao hơn trước đó rất nhiều, xem ra bị đánh không ít.
Tiểu Mao Đoàn vẫn không nhìn ra được có gì thay đổi.
Về phần Đại Hoàng, dường như nó đã từ bỏ tu luyện, đi theo ba con thú kia sống phóng túng, cũng rất tự tại.
U Minh đã sửa xong đại địa khôi lỗi, lấy Thiên Cơ dẫn đầu Thủ Vệ Đại Địa, có thể sử dụng như bình thường.
Đại Tráng và Đại Soái không còn cãi nhau nữa, biểu hiện của hai người hơi kỳ lạ.
“Hai vị tiền bối, các ngươi làm sao vậy?” Lục Thần hơi nhìn không quen.
“Hai chúng ta sẽ không theo ngươi đến Thiên Ngoại.”
“Ồ, hai vị tiền bối không đi sao?” Lục Thần kinh ngạc hỏi: “Không phải các ngươi muốn canh giữ Thần Ma song hồn à?”
Bàn Cổ cười hắc hắc: “Chúng ta tồn tại ở Thời Không Loạn Lưu trong Cửu Trọng Thiên, cho nên chúng ta không tiện rời đi.”
Cửu U cũng nói: “Trước kia chúng ta còn lo lắng ngươi vờ ngớ ngẩn, bây giờ xem ra, ít nhất ngươi không ngốc, không còn gì khiến chúng ta không yên tâm nữa.”
“Với tốc độ phát triển của ngươi, trở thành Thượng Vị Thần cũng không khó, lại nói, ngươi cũng sẽ không đột nhiên dung hợp song hồn trước khi đột phá Thượng Vị Thần.”
“Yên tâm đi, chờ ngươi trở về không gian, chúng ta vẫn sẽ giám sát ngươi.”
Lục Thần vốn muốn nói, tốt nhất các ngươi đừng giám sát ta, nhưng nghĩ lại, đây cũng là người ta muốn tốt cho mình.
Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Lục Thần dẫn ba người U Minh đến chỗ Đạo Hệ tam lão.
Thái Tinh, Huyền Chân, Đạo Trần thấy Lục Thần đến, vội buông chuyện trong tay, tranh thủ tiếp đón mọi người.
“Lục Thần, ngươi có biết chuyện ở Thiên Ngoại không?” Thái Tinh hỏi.
“Ta biết!” Lục Thần nói: “Hiện tại biến số quá lớn, cho nên ta nhất định phải nhanh cứu Mộc Sinh ra.”
Suy nghĩ một chút, Lục Thần lại hỏi: “Tam lão, bây giờ chiến cuộc khó mà khống chế, vì sao tám Chí Cao Thần kia không đóng thông đạo?”
Tam lão nhìn nhau, đáp: “Có một khả năng.”
“Bọn họ tìm được biện pháp đột phá Bát Trọng Thiên! Có lẽ muốn đột phá Bát Trọng Thiên, mấu chốt nằm ngay Thiên Ngoại, cho dù chiến cuộc ngày càng khó phân biệt, bọn họ cũng không đóng lại thông đạo.”
Lục Thần cau mày, nói: “Để đột phá Bát Trọng Thiên, bọn họ không để ý đến an nguy vạn tộc?”
Đạo Trần nói: “Ta cũng không biết điều này, nhưng có thể khẳng định một điểm, tám Chí Cao Thần không nhắc đến việc đóng thông đạo lại, thái độ của bọn họ nhất trí một cách lạ thường.”
“Cho nên, ta suy đoán còn có một khả năng, bọn họ không cách nào đóng lại thông đạo! Hoặc không cách nào đóng lại thông đạo trong thời gian ngắn .”