Lục Thần vội hỏi: “Không Cổ có phải là đối thủ của nó không?”
“Không Cổ? Nếu bây giờ hắn gặp phải Phong Ma Chiến Thần, có lẽ còn có mấy phần thắng, nhưng sau khi Phong Ma Chiến Thần trở nên điên dại, Không Cổ cũng không phải là đối thủ của nó!”
“Nhục thân của nó bất tử bất diệt, ngươi nói ai có thể đánh bại được nó?”
Trong lòng Lục Thần cảm thấy nặng nề, nếu để cho tên đó giết vào Cửu Thiên, chỉ sợ không có bất kỳ tinh cầu nào có thể chống cự!
“Phong Ma Chiến Thần đã rời khỏi thế giới này, tạm thời các ngươi an toàn, nhưng các ngươi chỉ còn nhiều nhất ba năm!”
“Ba năm sau, Phong Ma Chiến Thần sẽ hoàn thành lần gia tăng thực lực cuối cùng, cũng có nghĩa đó là thời điểm kết thúc cuộc chiến Thiên Ngoại!”
“Sứ mệnh của ta đã hoàn thành, tạm biệt, Duy Ngã Độc Cuồng.”
“Khoan đã!” Lục Thần còn chưa dứt lời, hư ảnh nữ tử Tinh Linh kia đã tiêu tán.
Toàn bộ tế đàn trở nên ảm đạm không chút ánh sáng, tế đàn vỡ nát, cột đá sụp đổ.
Một lát sau, đám người U Minh mới lấy lại tinh thần.
“Vừa rồi Tinh Linh cũng đã nói, đến sau này Không Cổ cũng không phải đối thủ của Phong Ma Chiến Thần, vậy chẳng phải Cửu Thiên tất bại, vạn giới tất diệt sao?”
Lục Thần hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng: “Phong Ma Chiến Thần… Chẳng lẽ gia hỏa này muốn dựa sức một người mà giải quyết tất cả?”
Tinh Linh tế đàn cấp chín đã hoàn thành lần chỉ dẫn cuối cùng, đám người Lục Thần nhất định phải lên đường.
Hơn hai tháng sau, cuối cùng đám người Lục Thần cũng đã đến tinh hệ Cực Tinh.
“Độc Cuồng, Cực Tinh là Tinh Quần thủ hộ ngươi, chúng ta cảm thấy rất khó chịu khi đứng ở đây, con đường tiếp theo, chúng ta không thể đi cùng ngươi được nữa.” U Minh nói.
Lục Thần gật đầu, khoảng cách đến Cực Tinh càng gần, hắn càng có cảm giác thân thiết.
Hắn như vậy, nhưng đám người U Minh lại là một cảm giác khác.
“Vậy thì tốt, các ngươi cẩn thận.”
Tạm biệt mọi người xong, Lục Thần nhảy vọt về phía Cực Tinh.
…
Khi Lục Thần đến gần Cực Tinh, thậm chí hắn không cần tinh đồ cũng có thể xác định được phương hướng nhảy vọt.
Giống như có người trong cõi u minh đang gọi hắn.
Khi khoảng cách đến Cực Tinh càng lúc càng gần, cảm giác này cũng ngày càng rõ ràng.
Sau mấy chục lần nhảy vọt, Lục Thần nhìn thấy một tinh cầu to lớn màu xanh lam đang lơ lửng bên trong tinh hà mênh mông.
“Đây là Cực Tinh?”
Lục Thần phấn chấn tinh thần, nhảy thẳng đến đại địa Cực Tinh.
Hoàn cảnh tinh cầu này khiến Lục Thần có cảm giác hắn về lại Trái Đất... Không phải, nói chính xác hơn, nó mang đến cảm giác còn thoải mái dễ chịu hơn Trái Đất.
Dưỡng khí, nhiệt độ thích hợp, bầu trời xanh thẳm, đám mây trắng như tuyết, khắp nơi đều là thực vật màu xanh, nước suối trong veo, thỉnh thoảng còn nhìn thấy một số động vật trong rừng.
Những động vật này không phải dị thú, ngược lại giống những động vật hoang dã cỡ nhỏ ở Trái Đất hơn.
Lục Thần thử không dùng linh lực bảo vệ cơ thể của mình.
Hắn hít sâu một hơi, không khí mới mẻ tràn vào phổi, một cảm giác thoải mái khó nói nên lời.
Hắn giơ tay lên, một con côn trùng xinh xắn bay múa trên đầu ngón tay của hắn, dừng lại trên ngón tay của hắn một lát rồi bay mất.
“Thế giới thật đẹp!” Lục Thần không khỏi cảm thán: “Giống như tiên cảnh!”
“Đây chính là Cực Tinh, sao trời bảo vệ phàm nhân... Cảm giác nó triệu hoán ta càng thêm mãnh liệt!”
Lục Thần nhìn về phía xa, tuy hắn có thể khẳng định trước kia hắn chưa từng đến đây, nhưng hắn có cảm giác muốn đến đó.
Không lâu sau, Lục Thần đến trước một thác nước cực lớn.
Quan sát cẩn thận, hắn có thể nhìn thấy thác nước kéo dài mấy trăm mét, đằng sau màn nước có một bệ đá trơn nhẵn.
Lục Thần lắc mình một cái nhảy lên trên bệ đá.
Trên bệ đá có nửa tấm bia đá, bên trên có viết chữ.
Chữ viết sắp xếp lại thành chữ Hán!
【 Bên trên Nhân Vương có Nhân Hoàng. Nhân Hoàng đã là cực số. 】
Lục Thần nhìn hàng chữ này, trong lòng không khỏi hơi thất vọng.
Hắn vượt qua tinh hà đến Cực Tinh, lại nhận được tin tức này!
Nhân Hoàng là điểm cuối cùng!
“Không phải, ta không tin.” Lục Thần phẫn nộ gầm thét: “Bàn Cổ từng nói, Nhân Hoàng chỉ tương ứng với Hạ Vị Thần, chẳng lẽ cực hạn phàm nhân là Hạ Vị Thần cửu tinh?!”
“Chỉ là Hạ Vị Thần, không thể là điểm kết thúc! Thực lực hiện tại của ta không chỉ là Hạ Vị Thần!”
“Nhân Đạo Chi Cực là phải đột phá cực hạn, vì sao bây giờ ngươi nói cho ta biết, Nhân Hoàng là cực hạn!”
“Cực Tinh, ngươi chẳng biết cái gì!”
Nhưng không ai trả lời Lục Thần.
Phát tiết một trận, Lục Thần vô lực ngồi dưới đất, hắn vừa đưa mắt lập tức có thể nhìn thấy hàng chữ đó.
Trong lòng Lục Thần biết rất rõ, cho dù hắn tu luyện đến Nhân Hoàng cửu tinh, ỷ vào thể chất biến dị, thực lực chỉ có thể tương đương với Thượng Vị Thần.