Nhưng Lục Y Y đâu còn quan tâm đến mấy bộ đồ thời trang, nhào vào lòng Lục Thần, kích động nói: “Lão đại, ta còn tưởng sau khi ngươi đột phá cũng sẽ lãnh khốc vô tình giống những người khác.”
Lục Thần cau mày: “Nha đầu ngốc, nếu ta thay đổi đã sớm thay đổi.”
Thiên Cơ nhịn không được, ở một bên hỏi: “Lục Thần, bây giờ đẳng cấp của ngươi là gì?”
Tiểu Lục cũng nhớ đến vấn đề này, vội buông Lục Thần ra, nhìn huy chương trước ngực hắn.
Thần Ma Nhân Hoàng cửu tinh (biến dị).
“Hả? Sao không thay đổi?” Lục Y Y nghiêng đầu, kỳ quái hỏi: “À đúng rồi, đây là Thiên Ngoại.”
Nhưng Lục Thần vẫn lắc đầu: “Ta cũng không biết, ta chỉ cảm thấy mình mạnh hơn trước kia, nhưng có đột phá đẳng cấp kế tiếp hay không, ta cũng không xác định.”
“Ngươi, ngươi mạnh lên rồi?” Thiên Cơ mở to mắt: “Tốt, lần này ta thật sự bội phục ngươi, thua trong tay ngươi, Thiên Cơ ta phục.”
Lục Thần nhìn Thiên Cơ: “Cho nên, trước đó ngươi vẫn không phục?”
Thiên Nhìn nhìn tay mình nâng lên, sắc mặt thay đổi.
“Không, không phải, ý của ta là…”
Bốp một cái, Thiên Cơ tự vả vào mặt mình.
Thiên Cơ cầu xin: “Lục Thần, ngươi đã mạnh như vậy, vì sao ngươi vẫn không quên tra tấn ta? Ta giúp ngươi nhiều như thế, ngươi, ngươi không thể tốt với ta một chút sao?”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: “Tuy nói biểu hiện gần đây của ngươi không tệ, nhưng bởi vì ngươi muốn đụng đến muội muội của ta, ta không thể rộng lượng.”
Thiên Cơ im lặng, chỉ cảm thấy ủy khuất trong lòng, nước mắt lưng tròng.
Nhìn dáng vẻ ủy khuất của Thiên Cơ, Lục Thần chỉ cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.
Cuối cùng, Thiên Cơ không có khả năng trở thành tâm phúc của Lục Thần, nếu lúc trước hắn ta chiến bại, hiển nhiên kết quả không giống như ngày hôm nay.
“Lão đại, đám người Tiểu Thú đã lịch luyện mấy chục năm bên ngoài.” Tiểu Lục nói: “Ta hơi nhớ bọn họ.”
Lục Thần gật đầu: “Đúng vậy, chớp mắt đã mười ba năm trôi qua, không biết thực lực của bọn họ bây giờ như thế nào, để ta hỏi bọn họ một chút.”
Lục Thần lấy ra Truyền Âm Phù, truyền tin tức cho đám người Tiểu Thú.
Qua một hồi, Tiểu Thú đã có hồi âm.
“Cha, chúng ta đều rất ổn, nhưng chúng ta còn muốn lịch luyện ở bên ngoài một khoảng thời gian nữa.”
Lục Thần có chút kinh ngạc, đám gia hỏa này cũng có lúc chăm chỉ như vậy sao?
“Lão đại, chúng ta chờ bọn họ ở đây sao?” Tiểu Lục hỏi.
Lục Thần suy nghĩ một chút rồi đáp: “Được rồi, chúng ta ra ngoài cũng đã quá lâu, chúng ta về Cửu Thiên trước.”
“Được.”
Lục Thần thu lại Tiểu Lục và đại địa khôi lỗi, sau đó nhìn tinh cầu này một lần.
Có lẽ mẫu thân xuất hiện trong mộng không chân thực, nhưng tinh cầu này lại trao hy vọng mới cho hắn.
“Cực Tinh, cảm ơn.” Dứt lời, Lục Thần biến mất ngay tại chỗ, đảo mắt đã đến một tinh cầu ở biên giới tinh hà.
U Minh, Khô Trảo và Cốt Mị còn đang tu luyện, thấy Lục Thần xuất hiện, cả ba đột nhiên đứng lên.
“Độc Cuồng.”
Lục Thần quan sát ba người một chút, thực lực của ba người này đã tăng lên Trung Vị Thần tam tinh.
Hắn mỉm cười hỏi: “Các ngươi lại thăng tinh sao?”
U Minh hơi ngượng ngùng đáp: “Toàn nhờ tử khí tích góp lúc trước, bây giờ cũng có không ít Vong Linh tộc trong chiến trường, chúng ta tu luyện cũng không có nhiều ưu thế.”
“Đúng vậy, cấp bậc chúng ta tăng lên, nhưng thực lực tương ứng còn cần cường hóa.”
“Dựa vào tư chất của chúng ta, muốn tăng lên đẳng cấp, chắc chắn không còn dễ dàng như lúc trước.”
Lục Thần gật đầu, ít nhất đẳng cấp của bọn họ cao hơn trước kia rất nhiều.
“Cuồng ca ca, ngươi có thu hoạch ở Cực Tinh không?” Cốt Mị hỏi: “Bây giờ ngươi là... Nhân Hoàng cửu tinh? Ngươi tăng lên nhiều như vậy?”
“Cực Tinh rất thích hợp cho ta tu luyện, cho nên đẳng cấp của ta tăng lên rất nhanh.” Lục Thần cũng không giải thích nhiều, dù sao bây giờ hắn cũng không biết đẳng cấp của mình là gì.
Nếu ở đây không còn không gian tăng lên nữa, Lục Thần mang theo đám người U Minh về lại Cửu Thiên.
Trước đó, mọi người sử dụng Truyền Tống Trận đến Cực Tinh, Lục Thần phải mất bốn năm năm, nhưng lần này trở về, Lục Thần chỉ mất có ba tháng.
Khoảng cách nhảy vọt của hắn gấp mười lần trước đó.
Thông qua quan sát tinh đồ, Lục Thần cũng biết tình hình cuộc chiến ngoài Thiên Ngoại.
Dị thú Thiên Ngoại tuyệt địa phản kích, chúng thần Cửu Thiên liên tục bại lui, tám Chí Cao Thần vẫn không xuất hiện.
Điều đáng nhắc đến là, dị thú Thiên Ngoại là Phong Ma Chiến Thần đã từng xuất hiện mấy lần, nhưng sau khi dị thú Thiên Ngoại đoạt được ưu thế, đột nhiên biến mất không thấy gì.
“Thật kỳ lạ, tại sao Phong Ma Chiến Thần lại giúp dị thú Thiên Ngoại?” U Minh hỏi: “Không phải nó đang trong trạng thái điên cuồng cực độ sao, sao còn có ý thức địch ta?”
Lục Thần đã nghĩ đến vấn đề này: “Có lẽ do chấp niệm của nó.”
“Nó vốn là thần thủ hộ của thế giới kia, vì đạt được sức mạnh đã nhập ma, cho dù một lần nữa thức tỉnh, cừu hận với Cửu Thiên cũng không hoàn toàn tiêu trừ. Cho nên, so với dị thú Thiên Ngoại, nó sẽ ưu tiên giết chết chúng thần Cửu Thiên.”