“Lục Thần, rốt cuộc ngươi biết những chuyện này từ đâu?”
Lục Thần cúi đầu, giọng không lớn: “Tên trong Cửu Thiên kia, ta chỉ nghe thấy giọng hắn chứ không nhìn thấy hắn. Trước Thông Thiên Tháp, hắn cho ta xem rất nhiều hình ảnh, ta thấy Lục Nguyên nhờ ngươi chỉ dẫn ta...”
Người trong núi trầm mặc hồi lâu: “Đột nhiên biết những điều này chắc chắn rất khó tiếp nhận.”
Lục Thần không có tâm trạng trả lời người trong núi.
Người trong núi đột nhiên nói: “Nếu ngươi đã đến Thông Thiên Tháp, Thông Thiên Ngục ở ngay trước mặt ngươi, ngươi có thể tự đến hỏi cha ngươi, nhưng ngươi lại không ngại khổ cực đi tìm ta... Cho nên, ngươi hận hắn sao?”
Lục Thần đau khổ nhắm mắt lại, đây cũng coi như một cách trả lời.
Trong lòng hắn rất mâu thuẫn.
Đột nhiên, người trong núi nói: “Nếu ta đoán không lầm, người trong Cửu Trọng Thiên kia chắc chắn muốn khống chế ngươi cho nên đã cho ngươi xem những thứ này.”
Lục Thần đột nhiên kích động lên: “Nhưng nó không quan trọng, quan trọng là hắn đều nói sự thật!”
“Đúng, hắn cho ngươi nhìn thấy đều là sự thật! Nhưng...” Người trong núi đột nhiên nhìn về phía Lục Thần: “Có gì chân thực hơn những thứ ngươi đích thân trải qua sao!”
“Lục Thần, ngươi vẫn luôn sai lầm một điều!” Người trong núi đột nhiên nói.
Lục Thần ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn người trong núi.
Người trong núi chậm rãi nói: “Kế hoạch người chỉ dẫn không chỉ có bảo vệ Trái Đất...”
“Cái gọi là kế hoạch người chỉ dẫn, ngươi là hạch tâm, Lục Nguyên và Tinh Thải đã đầu tư hết tất cả vào ngươi, trao hết tất cả những gì bọn họ có thể trao cho ngươi!”
“Mục tiêu cuối cùng của kế hoạch người chỉ dẫn là chỉ dẫn ngươi trở thành sự tồn tại vượt qua Cửu Thiên!”
“Lục Thần, thời gian của ta không còn nhiều, linh lực chủ nhân rót cho ta không nhiều.” Khôi lỗi người trong núi nói: “Và thời gian còn lại cho ngươi cũng không nhiều.”
Lục Thần có thể thấy linh lực trong cơ thể khôi lỗi người trong núi không còn được bao nhiêu.
Linh lực hao hết, khôi lỗi sẽ mất đi sức sống.
“Ngươi còn câu hỏi nào không?”
Lục Thần ngẩng đầu hỏi: “Lục Di biết tất cả những chuyện này không?”
“Không biết, trong lòng nàng, ngươi là ca ca của nàng.”
Lục Thần nhắm mắt lại, trong lòng ngũ vị tạp trần.
“Lục Thần, ta... Năng lượng của ta đã tiêu hao hết, còn câu cuối cùng chủ nhân bảo ta nhất định phải nói với ngươi.”
“Thật ra... Thần Huyết Ma Chủng tương ứng của Thần Ma Thiên Uy có hiệu quả tái tạo nhục thân, cân bằng hai loại Thần Ma Thiên Uy nhưng không thể quyết định ngươi sẽ trở thành người như thế nào.”
“Ngươi có hình dáng ngày hôm nay không liên quan gì đến kế hoạch người chỉ dẫn! Kế hoạch người chỉ dẫn là chỉ dẫn cho ngươi ở một vài thời khắc nào đó chứ không thể quyết định ngươi trở thành hạng người gì, cũng không thể quyết định thành tựu của ngươi!”
“Chuyện ta biết ta đều đã nói cho ngươi biết, còn lựa chọn của ngươi sau này thì chỉ bản thân ngươi mới có thể quyết định được.”
Nói xong, trong mắt khôi lỗi người trong núi đột nhiên mất đi tia sáng.
Lục Thần nhìn khôi lỗi mất đi sức sống, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Nếu không xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn sẽ vẫn luôn coi người trong núi như người thầy, người bạn của mình, nhưng bây giờ...
Lục Thần quay người định rời đi nhưng bước chân nửa ngày rồi vẫn chưa ra được.
Cuối cùng, hắn xoay người đặt khôi lỗi người trong núi bên cạnh hài cốt, rót hai chén linh tửu, một chén đặt trước hài cốt, một chén uống cạn.
Đôi mắt Lục Thần rưng rưng, chật vật nói: “Người trong núi, cảm ơn ngươi...”
Nói xong, Lục Thần quay đầu rời đi.
Lục Thần bước ra khỏi động phủ sắc mặt vẫn không tốt lắm, nữ tử dị tộc cũng không kinh ngạc, hỏi: “Gặp người trong núi rồi chứ?”
Lục Thần gật đầu, sau đó nhìn về phía nữ tử: “Ngươi tên Hồn Tích à, cảm ơn ngươi đã nhiều lần giúp ta, sau này nếu cần ta thì cứ mở miệng.”
Hồn Tích nói: “Không cần, trước kia tộc chúng ta nợ ân tình của người trong núi, chúng ta cũng nhận sự ủy thác của hắn mà thôi.”
“Đúng rồi, Lục Thần, tiếp theo ngươi định như thế nào?”
Trong mắt Lục Thần hơi mờ mịt, một lúc sau mới nói: “Ta cũng không biết...”
Hồn Tích khẽ gật đầu: “Ừ, ta cũng có nghe nói chuyện của ngươi rồi. Nếu ta gặp phải chuyện như vậy chắc chắn cũng rất mâu thuẫn.”
“Nhưng ngươi cũng không thể lang thang mãi ở đây đúng không? Hay là, ngươi đến thế giới của ta ở một thời gian đi, coi như đi giải sầu.”
Giờ Lục Thần không muốn trở về Cửu Thiên, càng không muốn trở về Trái Đất, hình như cũng chẳng có nơi khác để đi nữa.
“Đám Tiểu Thú đâu?” Lục Thần đột nhiên nhớ đến năm thú nhưng không thấy chúng đâu.
“A, Tiểu Thú đã đi đến chủng tộc của ta sinh sôi đời sau rồi, đám Thôn Thiên Thí Thần Thử thì theo Kim Lân Long Lý ra ngoài tu luyện.”
“Đi... Sinh sôi rồi?” Hành trình của Tiểu Thú quả nhiên chói mắt nhất, Lục Thần lập tức chú ý tới.
Hồn Tích cười không nói, dùng một ánh mắt ai cũng hiểu nhìn Lục Thần.