Editor: Linh Tống
“Các ngươi quên rồi sao? Lần trước Vô danh vượt Song Tháp, Cuồng Thần còn từng xem hắn vượt tháp, tại sao có thể cùng một người chứ.”
“Thế nhưng hoạt động lớn như vậy, đến bây giờ Vô danh ca cũng chưa xuất hiện, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sai?”
“Biết đâu người ta có việc ở hiện thực thì sao?”
“Chẳng lẽ không ai thấy ngạc nhiên, thực lực của Cuồng Thần lại nghịch thiên như vậy, trực tiếp giải quyết hai con Boss?”
Các người chơi đã rất tò mò với Cuồng Thần, diễn đàn cũng xuất hiện đủ loại bài post thảo luận, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người lại quên mất chuyện server Trung Quốc chống đỡ Huyết Ma xâm lược.
…
Các người chơi thảo luận khí thế ngất trời, đủ loại não bổ liên tục xuất hiện.
Thế nhưng Lục Thần hoàn toàn không quan tâm, trong balo của hắn có một đống thứ tốt, đang chờ hắn kiểm kê!
Tầng cao nhất cao ốc Song Tinh Hải thị, đây là tổng bộ công ty game Thiên Hành.
Cả một tầng cao nhất rộng lớn chỉ có một căn phòng, lúc này rèm cửa trong phòng bị kéo hết lại, trong phòng mờ tối.
Trong phòng đặt một bàn làm việc rộng rãi, một nam nhân đang ngồi trên ghế lão bản, còn có một người đứng ở trước mặt hắn ta.
Nam nhân ngồi sau bàn làm việc giọng điệu u ám, “Có phải thân phận của Duy Ngã Độc Cuồng đã bị lộ không?”
Người đối diện nói, “Bây giờ ý kiến của người chơi không đồng nhất, khó có kết luận. Trừ khi Duy Ngã Độc Cuồng hoặc là bên trang web chính thức của chúng ta công bố, nếu không e rằng vẫn là một bí ẩn.”
Nam nhân hừ lạnh một tiếng, “Lại xuất hiện một người như thế!”
“Lão bản, đó cũng là cơ duyên của hắn, trong Cửu Thiên, cơ duyên thiên định, chúng ta không có quyền tước đoạt.”
“Cơ duyên thiên định? Cũng chỉ cấp 33 mà thôi! Ở trước mặt ta, chỉ là một tôm tép nhãi nhép.” Dường như nam nhân rất không hài lòng với sự phát triển của Duy Ngã Độc Cuồng, “Thật đáng chết, nếu hắn sớm bại lộ, không cần chúng ta ra tay, người chơi cũng có thể giết hắn rời game!”
“Đúng, tình hình thăng cấp hiện tại của người chúng ta thế nào?”
“Rất nhiều người đã đến cấp 42!”
“Cấp 42 có thể mở ra sư đồ, bây giờ có rất nhiều kẻ có tiền đang chờ người dẫn dắt, để bọn họ hành động đi.” Nam nhân nói.
“Vâng, bây giờ ta sẽ đi thông báo cho bọn họ.”
…
Gần đây tinh thần của Hoàng Triều Thái Tử rất sa sút, lúc đánh Huyết Ma xâm lược cũng ngơ ngác, đã bị chết từ sớm.
Danh tiếng của Vô danh ca càng ngày càng nổi, thực lực cũng đáng sợ, đối mặt với người đã cướp thần thú của mình, Hoàng Triều Thái Tử hận đến nghiến răng, lại không có một cách nào.
Người ta có thể diệt Tình Nghĩa, vậy cũng có thể diệt Hoàng Triều của bọn họ!
Nhưng nhìn độ nổi tiếng của Vô danh, bây giờ lại nhảy lên hạng nhất bảng danh nhân của trang web chính thức, thậm chí vượt qua cả Cuồng Thần, nghe nói trong giới có mấy nữ thần cấp bậc công chúa, lúc nhắc đến Vô danh cũng hưng phấn khua chân múa tay.
Thái Tử khó mà nuốt trôi một hơi nghẹn trong lòng.
“Thần thú là của lão tử, những vinh dự này, danh hiệu Chiến thần Trung Quốc, còn có nhiều mỹ nữ như vậy đều là của lão tử!”
Thái Tử buồn bực uống cạn một ly Laffey.
Đúng lúc này, cửa văn phòng bị người ta đẩy ra.
Thái Tử không nhịn được nhìn về phía cửa lớn, một cô gái xinh đẹp đang đứng ở nơi đó, mỉm cười quyến rũ với hắn ta, “Ngươi là Hoàng Triều Thái Tử?”
“Ngươi là ai?”
Nữ nhân tự đi vào phòng làm việc, xoay tay đóng cửa lại, “Sau này ngươi có thể gọi ta là sư phụ.”
“Sư phụ? Sư phụ cái gì?” Thái Tử tức giận hỏi, nếu không phải nữ nhân này có chút nhan sắc, hắn ta đã đuổi nàng đi từ lâu.
Nữ nhân mỉm cười, ngồi xuống trước mặt Thái Tử, không khách sáo cầm lấy bình Laffey năm 82 kia, rót cho mình một ly.
“Cấp 42 của Cửu Thiên có thể mở ra hệ thống sư đồ, không biết sao?”
“Hả? Cái gì?”
Nữ nhân khẽ nhấp một ngụm rượu vang đỏ, cười nói, “Ta đã cấp 42, bởi vì buồn chán, nên muốn nhận một tên đồ đệ để dẫn dắt, sao nào? Nghe không hiểu sao?”
Hoàng Triều Thái Tử đứng bật dậy, “Ngươi lừa gạt ai hả, cấp 42? Nằm mơ!”
“Chỉ có thể nói, đoàn đội của ngươi hoàn toàn không biết gì về trò chơi, vào trò chơi xem chẳng phải sẽ biết sao?”
Hai người đồng thời đăng nhập vào trò chơi, gặp mặt ở nơi đã hẹn trước.
Ở trong trò chơi, nữ nhân này cũng không khác với hiện thực, nhưng nàng đang cưỡi một con côn, khoảng ngàn mét, trôi nổi ở giữa không trung…
Hoàng Triều Thái Tử giật mình há hốc miệng, “Đây, đây là côn(1)! Là, là tọa kỵ của ngươi?”
(1) Đây là một loài cá lớn trong truyền thuyết.
“Tọa kỵ màu tím, rất kỳ lạ sao?”
Ở giao diện thao tác của Hoàng Triều Thái Tử, đột nhiên nhận được một tin tức hệ thống.
【 Linh Lung Tử Tâm (ngự kiếm ngũ tinh cấp 42) hy vọng có thù lao nhận ngài làm đồ đệ, đối phương yêu cầu ngài thanh toán 2000 vạn nguyên, xin hỏi có chấp nhận hay không? 】
Hoàng Triều Thái Tử khiếp sợ nhìn đối phương!
…
Từ lần trước gặp được nhiệm vụ Tiên Duyên, Lục Thần phát hiện có lẽ Thiên Hành đã sớm biết thân phận của mình, nhưng không thấy bọn họ có hành động gì, Lục Thần liền xác định, bọn họ sẽ không đặt tên cho thân phận dã quái của mình.
Thực lực hiện tại của hắn cũng không cần sợ bị người chơi vây quét, đánh không lại chúng ta có thể chạy, vì vậy thân phận của Cuồng Thần có bị vạch trần hay không, Lục Thần cũng chẳng quan tâm.
Quay về Nhân Ái Phong, Lục Thần mở balo ra.
Đầu tiên, lần này hắn lấy được mấy cái tài liệu viễn cổ, 5 cái viễn cổ chi tâm, 6 cái mảnh vỡ viễn cổ!
“Ha ha ha, thoải mái!” Lục Thần cười to nói, “Trước tiên không vội dùng thứ này, chờ sau đó đến bí cảnh xem một chút, còn đánh được nữa hay không.”
Mặt khác, thứ Lục Thần để ý nhất chắc chắn là “triệu hoán thạch Cực Quang Bạch Hổ”.
Click vào triệu hoán thạch, xuất hiện hai mục lựa chọn, một cái nhận được năng lực triệu hoán tàn hồn của Cực Quang Bạch Hổ, một cái là nhận được con non Cực Quang Bạch Hổ.
“Lựa chọn con non!” Lục Thần không chút do dự lựa chọn con non.
Một tiểu lão hổ lông tơ màu trắng, xuất hiện bên cạnh Lục Thần, non nớt gào khóc hai tiếng, xiêu vẹo đi đến bên chân của Lục Thần, cọ vào chân Lục Thần.
“Ha ha, vật nhỏ thật là đáng yêu!” Lục Thần dùng một tay ôm tiểu Bạch Hổ lên.