Editor: Linh Tống
Dưới trạng thái nàng không có Bảo Mệnh Linh Lung, HP chỉ có 6 vạn 7 HP, một cái phân thân của Lục Thần cũng có thể miểu sát, huống chi là công kích bản thể.
Trực tiếp miểu sát, không chỉ miểu sát, còn đánh rơi một món giáp chân màu tím cấp 40.
Lần thứ hai, Linh Lung Tử Tâm bị hệ thống cưỡng chế sống lại, vừa mới sống lại, Lục Thần đã thấy khóe mắt của nàng có nước mắt.
Thế nhưng Lục Thần vẫn đập đến một gậy.
Linh Lung Tử Tâm lại rơi một món giáp ngực màu tím cấp 40.
Lần thứ ba, Linh Lung Tử Tâm lại bị hệ thống cưỡng chế sống lại, vào lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện đẳng cấp của Linh Lung Tử Tâm chỉ có cấp 41!
“ĐKM, bị giết cũng rớt cấp hả?!”
“Đẳng cấp càng cao, trừng phạt khi chết càng cao, nhưng chết ba lần lại giảm xuống một bậc vậy cũng quá kinh khủng.”
“Cửu Thiên mà, vốn là trò chơi biến thái nhất trong lịch sử, hơn nữa cũng có thể Linh Lung Tử Tâm vừa lên cấp 42 không lâu. Ta muốn nói là, Vô danh ca quá lạnh lùng, đã đánh người ta khóc mà còn không dừng tay.”
“Ngươi biết cái gì, quyết đấu ở dã ngoại là như vậy, Vô danh ca không giết nàng, chẳng lẽ muốn Vô danh ca chịu thua sao? Ai bảo nàng đề nghị quyết đấu ở dã ngoại!”
Linh Lung Tử Tâm được công ty Thiên Hành chọn ra là “người chơi mạnh nhất”, mặc dù trong số người chơi bản Closed Beta, thực lực cũng không kém, kết quả lại bị một người chơi bình thường đánh chết nhiều lần như vậy, nàng suýt nữa hỏng mất.
Nhục nhã, không cam lòng… Căm phẫn, xấu hổ tức giận, ngay cả con thần thú duy nhất của nàng, cũng thua vào tay gia hỏa kia! Nếu không phải nàng vẫn kìm nén nước mắt, nước mắt đã tuôn rơi từ lâu.
Hoàn thành ba lần thủ thi, còn không đợi Linh Lung Tử Tâm sống lại, toàn bộ người chơi bản Closed Beta đứng bên cạnh đã lao đến giữa sân, mọi người tức giận nhìn Lục Thần.
Lục Thần tháo mặt nạ Thi Vương xuống, mỉm cười, “Sao nào? Sợ ta tiếp tục thủ thi?”
Quyết đấu ở dã ngoại cưỡng chế sống lại ba lần, chỉ có nghĩa quyết đấu ở dã ngoại đã kết thúc, chứ không có nghĩa một phe còn lại không thể tiếp tục thủ thi, nếu Lục Thần vui vẻ, hắn có thể tiếp tục thủ.
“Tiểu tử, có can đảm!” Trong số người chơi bản Closed Beta, một gã nam tử oai hùng đứng ở đầu tiên, ID “Phần Thiên Kiếm Tiên” lạnh lùng nhìn Lục Thần, “Hôm nay Linh Lung chịu thiệt bởi ẩn thân của ngươi, giao thủ chính diện, ngươi chưa chắc đã có thể thắng!”
Lục Thần mỉm cười lắc đầu, “Chơi lâu như vậy, sao ngươi vẫn còn ngây thơ như thế? Nếu đây là hiện thực, nàng đã chết trong tay ta từ lâu, ngươi còn nói giao thủ chính diện với ta? Có ý nghĩa không?”
Phần Thiên Kiếm Tiên hừ lạnh một tiếng, “Thật đúng là ngông cuồng, Vô danh, yên tâm đi, nếu ngươi cảm thấy buồn chán vì không có ai chơi với ngươi, chúng ta sẽ chờ ngươi ở bản đồ cấp 40!”
“Ha ha ha ha, tại sao muốn chờ ta ở bản đồ cấp 40 chứ? Thấy ta không vừa mắt thì khiêu chiến bây giờ đi, hay là, ngươi tự biết bản thân có bao nhiêu trọng lượng, vì vậy muốn quần ẩu ta ở bản đồ cấp 40?”
Phần Thiên Kiếm Tiên hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm Lục Thần, lạnh lùng nói, “Hừ hừ, người nửa vời thường đong đưa hung hăng nhất. Tiểu tử, ngươi tưởng ngươi là vô địch thiên hạ? Chỉ là vận khí tốt, lấy được pháp bảo ẩn thân, chờ phá ẩn thân của ngươi, ngươi còn có thể nhảy nhót sao? Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, cường giả chân chính khinh thường ra tay với loại rác rưởi cấp thấp như ngươi.”
Lúc này Linh Lung Tử Tâm đã sống lại, đôi mắt nàng đỏ bừng, nhìn chằm chằm Lục Thần.
“Vô danh, sỉ nhục ngày hôm nay, sau này Linh Lung ta sẽ trả lại gấp trăm lần!”
Linh Lung Tử Tâm đã rất hận Lục Thần, rơi hai món trang bị tím cấp 40 là chuyện nhỏ, ngày hôm nay đã mất hết mặt mũi trước mắt các người chơi mới quan trọng nhất.
Lục Thần nhíu mày, chớp mắt, “Kỳ quái, sao lại nói cứ như ngươi là quần thể yếu thế vậy… Đây không phải là ngươi yêu cầu quyết đấu ở dã ngoại sao, nếu ta thua, ta đoán lúc ngươi thủ thi, còn chơi nhiều trò gian trá hơn mới bằng lòng giết ta.”
“Được rồi, được rồi, muốn tìm ta báo thù, hoan nghênh bất cứ lúc nào, thế nhưng các ngươi phải nhớ kỹ cho ta, trước khi có ý tưởng muốn đánh nhau với ta, trước tiên phải cân nhắc rõ ràng năng lực của bản thân một chút!”
Thi đấu đã kết thúc, Lục Thần lại được một con Hỏa Kỳ Lân.
Lục Thần quay đầu nhìn một chút, nữ hài đứng xem ở trong đám đông đã cả người cứng đờ, mỉm cười lắc đầu, chắc chắn vừa nãy nha đầu ngốc quá lo lắng cho mình, đến bây giờ còn chưa tỉnh táo lại.
“Này, mỹ nữ, ngươi qua đây.”
Lục Di cau mày, bước chân cũng hơi cứng đờ, đi đến trước mặt Lục Thần.
“Mỹ nữ, ta thấy vẻ ngoài của ngươi xinh đẹp, tặng con thần thú này cho ngươi.”
Lục Thần giữ bí mật thân phận của Lục Di, cũng vì bảo vệ muội muội, đương nhiên nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của nha đầu ngốc, Lục Thần cũng thấy buồn cười, liền cố ý trêu chọc nàng.
Kết quả, Lục Thần lấy lý do qua loa lấy lệ như vậy, lập tức khiến phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ.
“ĐKM, vẻ ngoài xinh đẹp trực tiếp tặng thần thú? Có cần giàu có như thế không?”
“Không phải chứ, điều này cũng được? Tặng tùy ý như thế? Lão tử cũng rơi cằm!”
“Trực tiếp tặng thần thú? Một con non thần thú cũng ít nhất ngàn vạn đi, kết quả lại dễ dàng tặng cho người ta như vậy?”
“Các ngươi đừng ngu ngốc, đó là người Cuồng Lãng, hơn nữa lần trước nàng còn tìm Vô danh đến đánh thi đấu đấy, chắc là bạn gái của Vô danh.”
“ĐM, lầu trên trả lời quá kịp lúc, nếu không… Ta thật sự ghen ghét muốn chết.”
“Không thể nào, sao lão công của ta lại có bạn gái! Nếu là bạn gái chắc chắn lão công sẽ dẫn theo thăng cấp, chỉ là bạn bè bình thường thôi!” Fan nữ nào đó kích động nói.
Lục Di cũng bị lão ca chọc cười, mềm mại cười nói, “Bệnh tâm thần!”
Lục Di rất vui vẻ, tuy nàng cũng không đòi ca ca, thế nhưng có ai không hy vọng nhận được một con non thần thú chứ.
Lúc con non thần thú ở trong thời kỳ ấu niên đều rất đáng yêu, hoàn toàn không nhận ra sau này sẽ là thần thú cường đại, lúc này Lục Di dùng hai tay ôm tiểu gia hỏa lên, thân thiết cọ lên khuôn mặt của tiểu gia hỏa: “Vật nhỏ, ngươi thật đáng yêu.”