Editor: Linh Tống
Hoàng Triều Thái Tử cẩn thận nghĩ lại, vừa nãy người này cố ý để lại mình còn sống, chính vì để mình làm chứng hắn đã đón Vô danh đi, vậy người chơi bản Closed Beta mới dám sống lại, thuận tiện để hắn giết một lần!
Bản thân… Dĩ nhiên bị người ta lợi dụng!
“Ngươi, ngươi, ngươi quá hèn hạ!”
Lục Thần suýt nữa phì cười, “Không phải các ngươi tuyên bố, muốn xoát đẳng cấp của Vô danh đến cùng sao? Nếu Vô danh đã để ta giúp hắn, vậy ngươi cảm thấy chỉ giết các ngươi một lần là đủ sao?”
“Hiển nhiên không đủ!”
“Đây cũng không phải là quyết đấu dã ngoại, bọn họ không bị cưỡng chế sống lại, nếu ta cứ thủ thi, chắc chắn các ngươi không dám sống lại, ai có thời gian ngồi xổm chờ các ngươi chứ, không thể làm gì đành sử dụng chút thủ đoạn.”
Hoàng Triều Thái Tử đã hỏng mất, người này là yêu quái!
Cuồng Thần còn tà ác, càng vô sỉ, càng… Đáng sợ hơn Vô danh!
“Ok, đã giết xong ba lần, lần này ta đảm bảo đi đến bản đồ mới, yên tâm sống lại đi.” Nói xong, Lục Thần đi đến trước mặt Hoàng Triều Thái Tử, “Tạm biệt…”
Một kích trực tiếp miểu sát.
Ngàn vạn người chơi lại bị Cuồng Thần “đánh giết”, nhưng lúc này trọng điểm thảo luận của mọi người, đã đổi thành mưu kế của Cuồng Thần.
“Thật? Lão nham hiểm!”
“Cuồng Thần cho người ta cảm giác, dường như tà ác hơn chút, lúc các ngươi xem Huyết Ma xâm lược, hắn đã giết tất cả hai con Boss.”
“Ừm, so sánh ra ta càng thích Vô danh hơn chút, Vô danh sẽ đi đánh server Đại Hàn vì người chơi server Trung Quốc, cảm giác rất có tinh thần trọng nghĩa.”
“Quỳ Cuồng Nhật Thiên, quá nham hiểm, người chơi bản Closed Beta đã bị chơi hỏng nữa à, bây giờ ta đột nhiên hơi đồng tình với những người chơi bản Closed Beta này.”
“Ta chỉ muốn biết, Cuồng Thần có thể hồi mã thương một lần nữa hay không?”
“Có lẽ không đâu, Cuồng Thần nên biết Thái Tử đang phát sóng trực tiếp, hắn đã nói sẽ không quay về ở trước mặt tất cả mọi người, nhân vật như hắn, sẽ không đổi ý ở trước mặt nhiều người như vậy.”
Linh hồn của các người chơi bản Closed Beta đứng bên cạnh thi thể, cũng không dám sống lại.
“Sụp đổ, sụp đổ! Con hàng này quá nham hiểm! Ta không chịu nổi!”
“Rốt cuộc có sống lại được hay không, có khi nào hắn vẫn đang ngồi xổm chờ chúng ta hay không?”
Linh Lung Tử Tâm cắn răng, nói, “Sống lại! Mọi người cùng nhau sống lại! Ta lại hy vọng hắn ngồi xổm chờ chúng ta, để tất cả mọi người biết Duy Ngã Độc Cuồng là một tên tiểu nhân nham hiểm hèn hạ đến mức nào!”
Phần Thiên Kiếm Tiên suy nghĩ một chút, gật đầu, “Linh Lung nói có lý, lấy cái chết của chúng ta, để đổi lấy tiếng xấu cho hắn, đáng giá! Dù sao đã chết nhiều lần như vậy, lão tử cũng không cần nữa, mọi người chuẩn bị sống lại!”
Tất cả mọi người đồng thời click “sống lại”!
Vừa sống lại, bọn họ lập tức nhìn xung quanh, điều khiến người ta thất vọng là, Duy Ngã Độc Cuồng lại không thủ thi.
“Đáng chết, lại không thủ thi…” Phần Thiên Kiếm Tiên thất vọng nói, sự cố gắng làm hỏng danh tiếng của Duy Ngã Độc Cuồng lần này, xem ra đã thất bại.
Đúng vào lúc này, có người phát hiện sau một thân cây, có một con dã quái kỳ lạ đột nhiên nhảy ra.
Dáng vẻ của dã quái này hơi giống sư tử đầu rất to, thế nhưng dáng người rất nhỏ, khoảng cỡ một con chó tầm trung được nuôi trong nhà.
“Ừm? Sao nơi này lại có dã quái? Đây là thứ gì? Hơi đáng yêu.”
Con tiểu sư tử kỳ quái kia đi đến trước mặt mọi người.
“Gào!” Gào lên giận dữ, lại không có chút khí thế nào, còn hơi non nớt.
Ống kính của Hoàng Triều Thái Tử, cuối cùng đã quay được thứ đáng giá, khán giả cũng thấy hơi hứng thú với con dã quái chẳng biết đã xuất hiện từ bao giờ.
“Nơi đây cũng có dã quái sao? Vừa nãy vẫn không thấy.”
“Thật đáng yêu, sau này ta muốn đến đây bắt một con.” Một Ngự Linh Sư kích động nói.
“Chờ chút, gia hỏa này, sao thoạt nhìn khá quen, các ngươi không cảm thấy nó rất quen mắt sao?”
“Đúng đó, hình như là con non thần thú, chỉ là dáng vẻ lớn hơn chút, con non thần thú chỉ lớn khoảng mèo nhỏ chó nhỏ vừa sinh, một tay là có thể ôm được, gia hỏa này lớn hơn rất nhiều.”
Người thật sự được gặp con non Hỗn Độn, đã ít lại càng ít hơn, mặc dù là người chơi bản Closed Beta, cũng không có ai ngày nào cũng cầm con non thần thú đi ra ngoài.
Linh Lung Tử Tâm cau may, “Hình như gia hỏa này là con non Hỗn Độn, chỉ là lớn hơn nhiều.”
Linh Lung Tử Tâm vừa nói hết câu, con dã quái nho nhỏ kia lập tức đánh về phía Phần Thiên Kiếm Tiên.
Vừa đánh ra một lần công kích, trực tiếp đánh ra 7000+ sát thương.
Nếu là lần đầu tiên đám người sống lại, có lẽ sát thương này không thể miểu sát mọi người, thế nhưng bây giờ đám người này rơi mấy món trang bị, HP, phòng ngự đều giảm xuống trên diện rộng, một cái tát này, đủ khiến 90% số người lại quy thiên!
Thấy tình cảnh như vậy, mọi người đều hoảng sợ không nói ra lời.
Cùng lúc đó, trong rừng cây xung quanh, càng nhiều dã quái hơn đi ra.
Mười hổ, tám đầu, ba ngốc! Cùng phối hợp với Thịt Viên, thoải mái hoàn thành thu hoạch, mọi người lại ngoẻo.
Ba ngốc vội vàng nhặt trang bị trên đất, dã quái còn lại thì tiếp tục thủ thi…
…
Lục Thần muốn đến bản đồ mới, nhưng hắn cũng không đi xa.
Rời khỏi con đường nhỏ trong rừng cây, trước mặt là một khoảng cát vàng, vừa nhìn sa mạc mênh mông, Lục Thần tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hắn thiết lập lại tầm nhìn màn hình của mình một lần nữa, bây giờ hắn có thể nhìn thấy HP, xếp hạng sát thương của thành viên quân đoàn.
Hạng nhất, không hề nghi ngờ gì là tiểu sư tử, thứ hai là Ám Ảnh Liệt Phong Hổ, tính toán tổng cộng sát thương của bọn họ một chút, xem ra đã hoàn thành một đợt thu hoạch.
Màn hình với tầm nhìn này có một chỗ tốt, dù là ai phải chịu sát thương, Lục Thần đều có thể phát hiện đầu tiên.
Bên kia còn có Tiểu Mẫn đang trông nom giúp mình, mình cũng có thể chạy đến đúng lúc, trên cơ bản quân đoàn của hắn không gặp nguy hiểm gì.
Không sai, bản thân Lục Thần không đến thủ thi, nhưng phái ra quân đoàn dã quái của hắn đến thủ thi, lại giết những người chơi bản Closed Beta này một lần nữa.
Hắn đã giết hồi mã thương hai lần, vì thủ thi, Lục Thần diễn nhiều lần.