Editor: Linh Tống
"Tuy nói như vậy, nhưng phải biết rằng Vô Danh ca chỉ đi đánh phó bản có một lần đã lời nhiều như thế. 7000 vạn, quá kinh khủng!"
"Cái gì mà 7000 vạn, sợ rằng ngươi đã quên mất tọa kỵ của Vô Danh ca, ta rất tò mò, không biết nếu bán đấu giá Cửu Dực Thiên Long sẽ bán được bao nhiêu tiền."
"Ta cảm thấy chỉ riêng con Cửu Dực Thiên Long này đã có giá đắt hơn tất cả những thứ kia cộng lại, một ức cũng có người mua. Vấn đề hiện tại là có lẽ Vô Danh ca sẽ không bán nó."
Hiển nhiên Vô Danh sẽ không bán Thiên Long, hơn nữa hắn còn để lại bốn, năm con tọa kỵ.
Lục Thần đưa Kim Mao cho Lục Di. Trước đây hắn vẫn luôn sử dụng nó, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm, tặng cho muội muội là thích hợp nhất.
Ngưng Sương cũng được tặng một con. Dù sao ngày thường Lục Thần cũng phải dẫn nàng đi luyện cấp. Tính xấu của Thiên Long bày rõ ra đó, ngoại trừ Lục Thần, người khác ngồi lên người nó nó sẽ không vui. Lục Thần dứt khoát tặng cho Ngưng Sương một con Tất Phương.
Trừ những thứ này ra, Lục Thần còn để lại ba con tọa kỵ cho Cuồng Lãng, một con cho Lãnh Nhu, ngoài ra để nàng chịu trách nhiệm phân phối.
…
Mấy ngày kế tiếp, Lục Thần vừa tự mình thăng cấp vừa mang Ngưng Sương đi thăng cấp.
Tuy Lục Thần đã sớm muốn tới Thông Thiên Tháp, thế nhưng sau khi bị cấm địa thần sủng Ngũ Hành "ngăn cản", Lục Thần cảm thấy mình cần chuẩn bị đầy đủ hơn rồi hãy đi.
Ba ngày sau, Ngưng Sương vốn nằng nặc không chịu thăng cấp đã bị Lục Thần cứng rắn dẫn tới cấp 42.
"Sư phụ, ta thăng cấp..." Ngưng Sương bĩu môi, trên mặt đầy vẻ không vui, "Ta có thể không xuất sư không? Sau này ta không cần ngươi mang ta đi thăng cấp nữa, nhưng ta không muốn xuất sư."
Lục Thần mỉm cười, nha đầu này rất thú vị.
"Hiện tại ngươi còn chưa tới lúc xuất sư, ta chỉ tăng cấp bậc của ngươi lên, còn cần tăng cường năng lực thực chiến nữa mới được."
"Sư phụ, lần trước ta đã thấy ngươi đánh nhau, thế nhưng ta không học được gì cả, ngươi vốn chỉ nghiền ép kẻ địch có được không..."
Lục Thần mỉm cười lắc đầu. Ngưng Sương nói không sai, chỉ có điều hiện tại chẳng có mấy nơi cần hắn dốc toàn lực đối chiến.
"Sư phụ, nếu không ngươi truyền thụ công pháp cho ta đi."
"Cái này... Ta chỉ có hai công pháp, một là Cự Khuyết Hoành Tảo, hai là Tơ Nhện Quấn Quanh, những cái khác đều là hiệu ứng đặc biệt của trang bị."
"A! Sư phụ, kỹ năng chức nghiệp của ngươi đâu? Ah, đúng, ta nhớ rõ, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy ngươi dùng công phu chức nghiệp."
"Ta không muốn bị vật kia giới hạn." Lục Thần nói, "Đối với ngươi, Cự Khuyết Hoành Tảo có sát thương quá thấp, khi quần công không thể miểu sát đồng nghĩa với vô dụng."
"Sư phụ, sắp tới lễ mừng trăm ngày Cửu Thiên, còn hơn một tháng nữa sẽ bắt đầu giải đấu cá nhân của người chơi trên toàn server, nửa tháng sau sẽ bắt đầu đấu vòng loại chọn ra top 256. Ta, ta hơi căng thẳng, ta phải làm thế nào mới có thể nhanh chóng tăng thực lực đây?"
Chuyện giải đấu cá nhân Lục Thần cũng biết. Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói, "Yêu cầu của ta với Di Di là mở hệ thống cảm giác đau lên tới 100%, tự mình xoát xong phó bản."
"Sau khi mở hệ thống cảm giác đau, mỗi một lần thông quan, thậm chí là mỗi lần đối mặt với kẻ địch đều không dám khinh thường chút nào, chỉ khi làm vậy mới có thể dễ dàng kích phát tiềm năng của bản thân."
Lục Thần vốn tưởng loại đại tiểu thư như Ngưng Sương chắc hẳn sẽ không đồng ý, ai biết lúc này nàng lại trịnh trọng gật đầu, "Được, ta là đồ đệ của sư phụ, quyết không thể khiến sư phụ mất mặt! Chuyện Di Di có thể làm được, ta cũng có thể làm được! Sư phụ, ta đi tu luyện!"
Nói xong, Ngưng Sương lập tức chạy đi.
Lục Thần chớp mắt, xem ra tính khí đại tiểu thư cũng có chỗ tốt, đó là không muốn chịu thua.
Lần này, người đạt giải nhất trong giải đấu cá nhân của người chơi toàn server sẽ nhận được một con tọa kỵ màu tím, mảnh vỡ trang bị đủ để mở ra toàn bộ trang bị tọa kỵ, một bộ trang bị tọa kỵ màu xanh, một long trảo màu tím, cộng thêm hai pháp bảo thuộc tính cao màu tím và đủ loại đan dược, cùng với 500 vạn tiền mặt.
Phần thưởng vô cùng phong phú. Phần thưởng như vậy đã đủ khiến các người chơi điên cuồng. Chẳng qua Lục Thần lại không thấy hứng thú chút nào.
Giải đấu này sẽ kéo dài liên tục hơn nửa tháng, sẽ phải đánh không biết bao nhiêu trận. Có thời gian rảnh như vậy còn không bằng làm chuyện khác.
Tuy Lục Thần không định tham gia, nhưng các người chơi lại rất chú ý.
"Chẳng phải Cuồng Thần và Vô Danh là nhân tuyển cho hạng nhất và hạng hai sao? Có lẽ người chơi phổ thông chúng ta sẽ bắt đầu tranh đoạt từ hạng ba trở đi."
"Còn có người chơi bản Closed Beta, bọn họ có tham gia không? Nếu bọn họ tham gia, chúng ta chẳng còn chút hy vọng nào nữa."
"Lầu trên, Website đã thông báo, người chơi bản Closed Beta không nằm trong đội ngũ người dự thi. Thật ra ta cũng rất muốn thấy trận chiến giữa Cuồng Thần và Vô Danh."
"Đúng vậy, Cuồng Thần và Vô Danh, một Cuồng Thần một Chiến thần, rốt cuộc ai mạnh hơn ai? Biết đâu lần này chúng sẽ được thấy rõ."
Đủ loại đề tài tràn lan trên diễn đàn, độ hot không ngừng tăng cao, ngay cả khi phía tổ chức tiếp đón phóng viên cũng được hỏi tới thực lực của Cuồng Thần và Vô Danh.
"Thật xin lỗi, công ty của chúng ta giữ vững quan điểm, sẽ không lộ ra bất kỳ tin tức gì về bất kỳ người chơi nào trong game, cho nên ta không theer trả lời vấn đề này. Chỉ có thể đợi tới ngày thi đấu, xin mọi người cùng đón xem." Người phát ngôn mỉm cười đáp lại.
Lục Thần thấy có nhiều người đang bàn tán về mình như vậy, hiếm khi đăng bài.
Duy Ngã Độc Cuồng: Ta và Vô Danh chính thức tuyên bố, chúng ta sẽ không tham dự vào giải đấu cá nhân lần này, chúc mọi người chơi game vui vẻ.
Lục Thần vừa đăng bài post, độ hot cũng rất cao, thế nhưng không lâu sau bài post của hắn đã bị người ta đẩy xuống.
Lục Thần nhìn một cái, lại là Thu Dạ Ngưng Sương… Đồ đệ của hắn!
Thu Dạ Ngưng Sương: Đừng tiếp tục gửi bưu kiện cho ta nữa, ta chỉ muốn tu luyện thật tốt! Thống nhất trả lời một câu ở đây, sư phụ đã đề nghị ta như vậy.