Editor: Linh Tống
Lục Thần cũng xem không hiểu đây là gì, nói chung thoạt nhìn giống như hai khối trắng đen đang cạnh tranh chuyển hóa, lại như đang dung hợp cộng sinh, trông có vẻ vô cùng thần kỳ.
Sau một lát, kết quả sau cùng được đưa ra.
Lục Thần xem không hiểu Lưỡng Nghi Trận Đồ, thế nhưng hắn có thể đọc hiểu số liệu trên đó.
Thần tính: 50%
Ma tính: 50%
"Mẹ kiếp nhà ngươi..." Lục Thần hoàn toàn không ngờ kết quả lại như vậy.
"Lão nhân gia, cái này không chính xác, ta cảm thấy Thần tính của ta nhiều hơn chút mới đúng. Có phải do vừa nãy tâm trạng của ta khá tiêu cực hay không?"
Lão nhân mỉm cười: "Tâm trạng của ngươi lúc kiểm tra rất vững vàng, khi phù hợp yêu cầu kiểm tra thì ta mới cho ngươi kiểm tra. Kết quả này không hề sai lệch!"
"Ma tính cũng không phải là giết người phóng hỏa, ích kỷ, tham lam, cừu hận đều thuộc về một loại trong Ma Tính. Ngươi có thể tự hỏi bản thân một chút, ngươi có ích kỷ hay không? Ngươi có tham lam hay không?"
Lục Thần không cần nghĩ, hắn cũng hiểu khá rõ bản thân: "Lão nhân gia, ngươi nói vậy, ta mới thấy ta khá ích kỷ... Còn tham lam, thật ra ta không tham lam lắm đâu... Nói vậy, thật ra chia năm năm cũng có lý."
Lão nhân cười to: "Đúng vậy, ngươi có mặt thiện, cũng có mặt ác."
"À, kết quả này của ta, có phải có thể vào cả hai phó bản đúng không?"
"Không sai, có thể vào cả hai."
Lục Thần trợn to hai mắt, chuyện này đúng là niềm vui bất ngờ, có cảm giác như từ địa ngục bay lên thiên đường.
"Ha ha ha ha, thật tốt quá."
"Tiểu tử.” Lão nhân đột nhiên cắt ngang tiếng cười của Lục Thần: "Còn nhớ lần đầu ta gapwj ngươi đã nói gì với ngươi không?"
"Ngươi mời ta uống trà?"
"Không phải câu này..."
"Chăm sóc Đại Hoàng… Chẳng lẽ ngươi muốn ám chỉ... Thần thú… Được rồi lão nhân gia, ngươi còn biết ở đâu có thần thú hay không?"
Lão nhân cũng hết chỗ nói: "Thần thú à, ta nghĩ ngươi nên đoán được một nơi."
Lục Thần gật đầu, "Lăng Tiêu thành phải có một con, lúc đó Cốt Vương cũng không dám tiến vào Lăng Tiêu thành, có lẽ ở đó có tàn phách của một con thần thú vô cùng mạnh."
"Cốt Vương lại sợ một con Thần Thú sao?" Lão nhân ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua Lục Thần, "Những thứ này đều phải do ngươi tự mình tìm ra, nhưng ta không phải muốn nói điều này..."
"Lục Thần, nhớ kỹ lời ta, trở thành Duy Ngã Độc Cuồng hay trở thành Vô Danh, đều do một ý niệm của ngươi!" Dứt lời, tàn phách lão nhân dần trở nên mơ hồ, cuối cùng biến mất.
Hiện tại trước mặt Lục Thần chỉ có hai cánh cửa.
Lục Thần suy nghĩ về hai điểm trong lời nói của lão nhân.
Cốt Vương lại sợ một con thần thú sao? Với thực lực của Cốt Vương, cho dù tàn phách của Thần Thú mạnh nhất hiện nay là Thôn Thiên Ma Hổ cũng còn lâu mới là đối thủ của nó, vì sao nó lại không dám tấn công Lăng Tiêu thành?
Đột nhiên, Lục Thần chợt hiểu ra: "Đúng vậy, Cốt Vương sẽ không sợ một con thần thú, nhưng nếu không chỉ có một con thần thú bảo vệ Lăng Tiêu thành thì sao!"
Thành chính Tiên Sơn cấp 10 còn có tàn phách của một con thần thú thủ sơn, Lăng Tiêu thành có mấy con cũng hoàn toàn hợp lý.
"Còn nữa, Cốt Vương đến gần Lăng Tiêu thành như vậy, nhưng thần thú lại không chủ động xuất kích... Hơn nữa Cốt Vương cũng không công kích thành Lăng Tiêu, nói vậy, rất có thể thần thú của Lăng Tiêu thành am hiểu phòng ngự hơn. Chúng nó chưa chắc có thể đánh chết Cốt Vương, nhưng Cốt Vương muốn công chiếm Lăng Tiêu thành thì cũng rất vất vả..."
Manh mối trọng yếu này giúp Lục Thần thấy được hy vọng tìm được những con Thần Thú còn lại. Nhưng tạm thời Lục Thần không thể xác định chuyện này, cần chờ sau này nghiệm chứng mới được.
Còn về việc chọn lựa giữa Duy Ngã Độc Cuồng và Vô Danh, Lục Thần cũng hiểu ra một ít.
"Lẽ nào có quan hệ với Thần tính và Ma tính?"
Lục Thần lắc đầu, vẫn còn quá sớm để nghĩ tới chuyện này.
"Mặc kệ, vượt qua Thần Ma điện trước rồi tính." Dứt lời, Lục Thần suy nghĩ một chút rồi tiến vào Thần điện trước.
Bên trong Thần điện vô cùng tráng lệ, ánh sáng rực rỡ, thoạt nhìn cả phó bản khiến người ta cảm thấy rộng mở trong sáng.
Lục Thần cũng không dám khinh thường, hắn cẩn thận đi vào trong phó bản.
"Hả? Tại sao không có dã quái?" Lục Thần đi một lúc lâu cũng không thấy tung tích của bất kỳ con dã quái nào.
Không lâu sau, hắn đi tới trước một đại điện.
Nơi đây vẫn không hề có một bóng người, giữa đại điện bày ra một cái trường án bằng gỗ, phía trên có để một quyển trục, hình như còn đang mở ra.
Bây giờ Lục Thần vô cùng cẩn thận, dùng Như Ý Trường Côn làm ra một phân thân để đi trước dò đường.
Phân thân đi tới trước án, xung quanh vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, sau khi Lục Thần xác định tình cảnh an toàn, lúc này mới bước tới.
"Kỳ quái, phó bản này không có một con quái nào?" Lục Thần cau mày, sau đó đưa mắt nhìn quyển trục đã mở ra kia.
Trên đó lại có thông tin về nhiệm vụ.
【 Nhiệm vụ: Phàm Nhân Thần Uy (nhiệm vụ cấp độ sử thi) 】
【 Miêu tả nhiệm vụ: Thân xác phàm nhân lấy gì để chịu tải Thần uy? Nếu lòng không có muôn dân thì không thể thành! 】
【 Nội dung nhiệm vụ: 1, tu luyện Thần uy trong Thần điện 30 ngày (mỗi ngày có 1 tiếng để logout). 2, một mình đánh chết Boss Thông Thiên Tháp "Thông Thiên Tả Ma Thần" và "Thông Thiên Hữu Tế Ti” 】
【 Phần thưởng nhiệm vụ: Mở ra Thần Uy Chi Lực. 】
"Tốt, quả nhiên không hề bất ngò." Lục Thần đã không còn nóng nảy.
"Tu luyện 30 ngày, mỗi ngày chỉ cho ta một giờ để nghỉ ngơi? Nhà tư bản cũng không dám quá đáng như thế!"
"CMN, nhiệm vụ của Đệ Nhất Trọng Thiên Vực, lại chặn giết Boss Thông Thiên Tháp, ngươi có thể biến thái hơn nữa hay không?" Lục Thần lắc đầu.
Cũng được, dù sao hắn cũng muốn thử đi đánh Boss Thông Thiên tháp một chút, hai con Tả Hữu kia chắc là hai con Boss trước Boss Thiên Vực, hắn cũng có thể đánh chết.
Lại nói, rốt cuộc Thần uy là thứ gì... Lục Thần còn nhớ rất rõ ràng, trước khi Cốt Vương đánh chết Khoa Phụ đã từng nói, Thần không có Thần uy thì không tính là Thần!
Theo như điều này thì đây là một loại năng lực rất cường đại, ít nhất sẽ giúp được Lục Thần trong việc đánh bại con Boss Thiên Vực cuối cùng.