Editor: Linh Tống
Lục Thần cũng không hiểu rõ về luyện dược, hắn chỉ có thể nghĩ đến khả năng này.
"Đúng, xem thuộc tính cơ sở!"
Mở bảng nhân vật, quả nhiên Lục Thần phát hiện thuộc tính cơ sở của mình đang tăng lên.
Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là...
Thời gian đếm ngược của vũ khí tôi độc lại... Ngừng lại!
"Không, không thể nào... Nó đang trở thành hiệu ứng đặc biệt vĩnh viễn?" Vẻ mặt Lục Thần đầy vẻ ngơ ngác.
100 vạn độc công thành hiệu ứng đặc biệt vĩnh viễn, nghĩ lại đã thấy kích thích!
Đương nhiên, hiện tại Lục Thần còn chưa biết chuyện này có liên quan gì với việc hắn còn đang ở trong dược đỉnh hay không.
Nửa tiếng sau, hình tượng tổng thể của Lục Thần hoàn toàn thay đổi, sinh vật xấu xí trước kia đã biến mất.
Lúc này, Lục Thần như thoát thai hoán cốt, hình tượng của hắn đan xen giữa nhân loại và ác ma.
Khuôn mặt kiên nghị phối hợp với hai cái sừng ác ma cong về phía sau, hai mắt tỏa ra tia sáng xanh, mỗi lần nhẹ lắc đầu, hai mắt có hai luồng sáng màu xanh đi theo.
Thân thể nhân loại lại mọc ra hai cánh ác ma, trên người phủ đầy phù văn màu xanh, mơ hồ hiện ra huỳnh quang óng ánh.
Lục Thần thấy được tất cả tạo hình mới của mình trong bảng cá nhân, hít một hơi thật sâu, "Tạo hình này khá lắm, có cảm giác như thợ săn ác ma."
Mặt khác, theo hắn hấp thu càng nhiều dược hiệu hơn, thuộc tính 3D, thuộc tính linh lực của hắn đều có tăng trưởng khác nhau.
"Nằm cũng tăng thuộc tính... Cảm giác này quá sung sướng."
Lục Thần có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới bản thân mình lại có thể nhân họa đắc phúc, trong quá trình luyện hóa mình lại trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Cũng không biết qua bao lâu, nắp dược đỉnh mở ra.
Lục Y Y nhìn dược đỉnh, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn, "Đến đây đi, nhìn xem ta luyện ra thứ gì!"
Ngay khoảnh khắc nắp bình mở ra, lượng lớn sương mù màu mực phun ra ngoài.
"Ha ha ha ha, nhất định là cực phẩm đan dược, quả nhiên thuốc dẫn càng mạnh, đan dược luyện được lại càng mạnh mẽ!"
Nhưng đúng vào lúc này, trong sương mù đột nhiên bắn ra một bóng người, người này đi tới trước mặt Lục Y Y!
Lục Thần chỉ cách Lục Y Y nửa mét, quan sát từ khoảng cách gần, Lục Thần mới phát hiện nữ nhân này quá hoàn mỹ, chỉ tiếc phía dưới khuôn mặt tuyệt mỹ như vậy lại cất giấu một trái tim ác độc như rắn rết.
"Mãnh Hổ Xuống Núi!" Nổ một cái, một gậy đập xuống, thậm chí Lục Y Y còn chưa kịp trốn tránh đã trực tiếp bị đánh trúng.
2800 vạn sát thương!
Lúc này Lục Y Y mới kịp phản ứng. Nàng hóa thành sương mù lui về phía sau, sau đó hoảng sợ nhìn Lục Thần, "Không thể nào, không thể nào! Sao ngươi chưa chết!"
"Ngươi không thể kiên trì trong dược đỉnh lâu như vậy được!"
Lục Thần mỉm cười, "Lúc hai chúng ta chiến đấu ta đã phạm sai lầm, ta còn chưa tìm hết toàn bộ vật phẩm đối phó ngươi đã tới giết ngươi, mà ngươi cũng phạm một sai lầm, đó là ngươi đánh giá ta quá thấp!"
"Hiện tại, chúng ta lại trở về khởi điểm ban đầu. Lần này ta sẽ không phạm sai lầm nữa!"
Dứt lời, Lục Thần dùng Cấp Tốc Di Chuyển vọt tới trước mặt Lục Y Y, "Ngươi đi chết đi!"
"Không thể nào, điều đó không thể nào!"
Hiện tại Lục Thần đã không cần sợ Lục Y Y nữa. Dược đỉnh đã không thể ảnh hưởng tới hắn, HP của Lục Y Y vốn không thể chống đỡ độc công siêu cao của Lục Thần.
Chỉ mấy phút đồng hồ sau, Lục Y Y đã ngã trên mặt đất.
"Không... Không thể nào... Ta, ta vẫn không thể luyện ra viên đan dược kia..."
"Nhất tôn kim đỉnh nghịch thiên mệnh, mà ta cuối cùng lại không thể nghịch thiên mà đi..."
Lục Thần nhìn Lục Y Y chỉ còn lại một hơi, lắc đầu, "Ngươi chỉ nhớ rõ nửa câu đầu của Thần Nông cốc các ngươi lại quên mất nửa câu sau của Thần Nông cốc."
"Một mảnh nhân tâm cứu thế gian..." Lục Y Y thì thào niệm lên nửa câu này, sau đó tươi cười với Lục Thần, nụ cười bất đắc dĩ mà thê lương.
"Ngươi nghĩ ta quên sao? Ha ha ha ha, ngươi mới sống bao nhiêu năm, chỉ mới trải qua bao nhiêu chuyện?"
"Sinh tức là tử, hư tức là thực, nếu vạn vật đều tương sinh tương khắc, vậy vì sao có thể dễ dàng kết luận thiện ác? Lẽ nào Quỷ Cốc còn chưa để cho ngươi tỉnh ngộ?"
"Ngươi có biết Đệ Nhị Trọng Thiên Vực có gì không? Ngươi có biết bọn họ cường đại cỡ nào không? Ngươi có biết bọn họ tàn nhẫn ra sao không?"
"Nếu không phải bọn họ, hiện tại ta còn là đại tiểu thư của Thần Nông cốc, còn đang theo Dược Lão lên núi hái thuốc, chơi đùa với bọn nhỏ trong cốc."
"Bản thân mình không đủ cường đại làm sao có thể cứu vớt thế gian? Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi quá trẻ tuổi. Nhớ lời ta nói, tiểu nhân cửu tử phù thương, đại nhân tâm hoài Cửu Thiên!"
Lông mày Lục Thần nhíu chặt lại, lời Lục Y Y nói khiến hắn hơi ngạc nhiên.
Lẽ nào Lục Y Y cũng không phải vì muốn trở nên cường đại hơn nên mới không tiếc hy sinh tộc nhân...
Bản thân mình không đủ cường đại, làm sao cứu vớt thế gian? Để cứu vớt thế giới, không tiếc để mình rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục... So sánh ra, dường như cái nhìn đại cục của Lục Y Y càng khiến người ta kính nể hơn.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ta đã thất bại, chẳng qua... Ngươi còn cơ hội!" Lục Y Y nói xong lại gian nan lấy một viên thuốc từ trong tay áo ra, ném cho Lục Thần, "Đây là khen thưởng của ngươi!"
Lục Thần nhíu mày tiếp nhận đan dược.
【 Thu được vật phẩm "Cửu Thiên Kim Linh Tiên Đan" *1】
【 Phẩm chất: Tiên đan 】
【 Dược hiệu: Tôi luyện thân thể, tăng linh lực 1000 điểm vĩnh viễn 】
Thuộc tính rất mạnh, hơn nữa còn là "tiên đan" mà Lục Thần chưa từng thấy bao giờ. Thế nhưng Lục Thần lại cảm thấy không yên lòng.
Hiện tại HP của nữ nhân đang nằm úp sấp đối diện đã thấy đáy, hệ thống nhắc nhở hiện tại đối phương đang "trọng thương", chỉ cần hắn đánh một lần nữa là có thể đánh chết.
Nhưng Lục Thần lại hơi không ra tay được.
Nhiệm vụ chi nhánh lần này đã mang tới xúc động quá lớn cho Lục Thần. Hắn chưa từng nghĩ tới hắn lại trải qua một đoạn lộ trình xúc động linh hồn hắn như vậy ở trong Cửu Thiên.
Nếu đây là tình tiết giả thuyết do Thiên Hành bày ra, vậy chắc chắn Lục Thần sẽ phải đứng dậy vỗ tay khen ngợi Thiên Hành!
Tình tiết như vậy đã vượt khỏi tầm hiểu biết của hắn với game online, quá tài tình, cũng quá quanh co. Thậm chí có thể nói nó hơi lật đổ suy nghĩ của Lục Thần.