Editor: Linh Tống
Thần Tàng Quy Nhất ra chiêu xong lại ngạc nhiên nhìn về phía Duy Ngã Độc Cuồng.
Xung quanh vang lên tiếng ca thán, sợ hãi thán phục vì công kích của hắn ta có thể sát thương Duy Ngã Độc Cuồng. Thế nhưng không ai biết, hiện tại Thần Tàng Quy Nhất còn khiếp sợ hơn bất kỳ người nào khác.
Một đao mới hơn một ngàn máu? Nói đùa gì vậy!
Lục Thần lắc đầu, "Ta đang vội." Dứt lời, Lục Thần không sử dụng bất kỳ chiêu thức gì, một gậy đập xuống.
Lợi ích khi để Thần Tàng áp sát là khi hai người cận chiến, Thần Tàng rất khó có thể tránh công kích!
"Không phải chứ, đây là thực lực của người chơi mạnh nhất Trung Quốc các ngươi?" Một người chơi Nam Á khinh thường nói, "Người ta có bí tịch cực mạnh, lại nhìn Duy Ngã Độc Cuồng xem, chỉ biết công kích phổ thông?"
"Quả nhiên là danh tiếng lớn hơn thực lực, ta thấy chắc chắn hắn không phải đối thủ của Thần Tàng, Thần Tàng này, Chiến thần nhà chúng ta phải cẩn thận với hắn hơn mới được."
Người chơi Trung Quốc rất buồn bực.
Duy Ngã Độc Cuồng không có kỹ năng? Sao có thể?!
Khi Huyết Ma xâm lược, một mình Cuồng Thần đã giết hai đại BOSS siêu cấp Bạch Hổ và Huyết Ma!
Thế nhưng khi đối mặt với hiệu ứng đặc biệt của trang bị trên người Thần Tàng, Cuồng Thần chỉ đáp lại một gậy... Nếu so sánh ra, đúng là công kích của hắn có phần không đáng chú ý.
Một gậy bình thường không có gì lạ... Kèm theo ba liên kích, kèm theo sáu loại độc.
Nhưng lần này, một côn lại chỉ đánh ra hai loại sát thương.
Vì sao chỉ có hai loại?
-84418 (gấp đôi bạo kích), -102 vạn (trúng độc)... Mới vừa có hai chữ số lơ lửng, Thần Tàng đã toi mạng.
Chỉ cần là người chơi thấy chiến đấu đều bị khiếp sợ, lặng ngắt như tờ. Thỉnh thoảng có tiếng vũ khí rơi trên mặt đất, phát ra chút âm hưởng.
"Này, có phải ta vừa bị hoa mắt không? Dường như ta vừa thấy được một cái bảy chữ số bay ra..." Thân thể người nào đó không nhúc nhích, giọng điệu hoảng hốt hỏi người bạn bên cạnh.
"Thật ra, hình như ta cũng nhìn thấy... Nhưng chắc không phải thật, có thể là chữ số do vài sát thương cộng lại, thoạt nhìn dường như có một lần bảy chữ số."
"Thế nhưng ngươi có thấy thanh HP của Thần Tàng không?"
"Ta... Ta không thấy, hắn sẽ không..."
Với tư cách người đứng đầu server Đại Hòa, Thần Tàng Quy Nhất có được HP sáu chữ số, khoảng chừng 20 vạn máu. Thế nhưng ban nãy sát thương đầu tiên của Cuồng Thần chỉ hơn tám vạn, sát thương này tuyệt đối không thể miểu sát Thần Tàng.
Vấn đề bây giờ là thanh HP của Thần Tàng đi đâu.
Chân tướng đang nổi lên mặt nước.
Xung quanh, trên mặt những người cách khá gần dần xuất hiện vẻ kinh hoảng.
"Thật là... Là... Sát thương cấp trăm vạn!"
"Ông trời của ta ơi!"
"Cuồng Thần, xin ngươi làm người đi!"
Thần Tàng Quy Nhất xuất hiện chỉ có thể tính là một khúc nhạc đệm. Thần Tàng biểu diễn đủ loại thao tác trước mặt các người chơi, kết quả chết thảm dưới một gậy của Cuồng Thần.
Những người chơi này tương đối gần Lục Thần. Vào lúc bọn họ ngây người, phân thân của hắn đã đến.
Một gậy đánh xuống, lại đánh chết mấy người.
Cuồng Thần nhìn thoáng qua Thần Tàng trên đất, hơi mất mát, "Người mạnh nhất Đại Hòa sao? Ôi, có hơi thất vọng."
Cảm giác cô độc tịch mịch kéo tới. Lục Thần yên lặng khom lưng sờ thi thể Thần Tàng, "Bộ trang bị cam này rất khá, đáng tiếc không rơi ra... Nếu không phải ta giữ lại một kỹ năng, thật sự muốn trộm bộ Yến Phản kia tới sử dụng."
Nếu mình dùng, hẳn sát thương không chỉ có một chút như vậy.
Mặc dù việc Thần Tàng bị miểu sát khiến rất nhiều người chơi sém tan vỡ, nhưng cũng chỉ có đám người chơi ở gần đó bị dọa sợ.
Xung quanh có quá nhiều người chơi, cho dù có phân thân mở đường, Lục Thần muốn giết tới cũng rất chậm.
Lục Thần suy nghĩ một chút, "Hay là dùng quần công đi."
"Cửu Dực!" Cuồng Thần quát lớn một tiếng. Cửu Dực Thiên Long đang phun lửa khắp nơi trên chiến trường nhanh chóng bay về phía bên này.
Cuồng Thần nhảy lên, đứng trên đầu rồng.
"Hổ Tiếu!"
Toàn bộ vật công chuyển thành linh công.
"Huyền Cấp Công Pháp Linh Kiếm Hóa Vũ!" Đây là Huyền Cấp Công Pháp, trước đây khi hắn đánh Senabis đã có một quyển trục rơi xuống. Nhưng gần đây Lục Thần rất ít khi sử dụng quần công, cho tới bây giờ mới có cơ hội sử dụng.
"Huyền Cấp Công Pháp Man La Thiên Chứng!" Kỹ năng này là kỹ năng của Lục Y Y, Lục Thần sử dụng kỹ năng "Ăn cắp" trộm được.
Cũng chính vì bộ Ác Ma có chứa kỹ năng này cho nên Lục Thần mới không ném Yến Phản Bách Nhận Trảm.
Phải biết rằng, hiện tại độc công của Lục Thần đã đạt tới cấp trăm vạn, dùng kỹ năng này để đồ thành đúng là hoàn mỹ, hắn không thể vì chơi vui mà bỏ qua kỹ năng này.
Lục Thần cùng lúc sử dụng hai kỹ năng quần sát phạm vi cực lớn, lại thêm phi long phun liệt diễm, sáu phân thân trên mặt đất chia nhau công kích.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ bản đồ Lăng Tiêu thành biến thành... Địa ngục Tu La!
Lục Thần không hề giữ lại, chỉ nháy mắt đã tàn sát ngàn vạn người chơi.
"Duy Ngã Độc Cuồng điên rồi sao!"
"ĐKM, sát thương này là gì, cánh hoa chạm trúng sẽ chết?"
"Xong, Duy Ngã Độc Cuồng hoàn toàn ma hóa! Hắn, hắn muốn giết toàn bộ Lăng Tiêu thành!"
Phía dưới, tiếng thét chói tai và tiếng rống giận dữ trộn lẫn với nhau, người chơi server Trung Quốc, Đại Hàn, Đại Hòa, Chiết Giang… Dù là cường giả hay là người chơi tự do đều chỉ có thể giãy giụa chạy trốn khỏi trận luyện ngục khủng bố khó có thể miêu tả này!
Lục Thần nhìn tình cảnh thây ngang khắp đồng phía dưới, hơi nhắm mắt lại.
Hít sâu một hơi, Lục Thần lại mở mắt ra, trong đôi mắt sâu thẳm màu xanh lục hiện lên hỏa diễm màu xanh.
"Đây là Ma sao?"
"Ta..."
"Vậy mà ta lại... Hơi thích loại cảm giác này!"
Phàm Thể Ma Uy, nhiệm vụ này vốn muốn Lục Thần nhập ma. Hiện tại xem ra Lục Thần đã cảm nhận được tinh túy của nhiệm vụ.
"Không phải nhập ma thôi sao! Cửu Dực, giết!"
Tàn sát, một phương tàn sát!
Bên ngoài Lăng Tiêu thành, thây ngang khắp đồng, Luân Hồi cảnh ngay bên cạnh, nhưng các người chơi còn không dám đi sống lại.
Trên bầu trời có vô số Linh Kiếm Hóa Vũ, vô số cánh hoa kịch độc, còn có Cửu Dực Thiên Long trên bầu trời đang phóng hỏa khắp nơi, chỉ cần sống lại chắc chắn phải chết!