Editor: Linh Tống
Tất cả những mục trong nhiệm vụ đều được đánh dấu màu xanh, chứng tỏ đã hoàn thành, chỉ có duy nhất một nhiệm vụ chưa hoàn thành, chính là "Phàm Thể Ma Uy" trong phó bản Thần Ma điện!
Vào lúc này, nhiệm vụ của hắn chỉ còn một cái là hộ sơn đại trận của Lăng Tiêu thành nữa thôi!
Vào lúc này, không còn bất kỳ ai có thể ngăn cản Lục Thần!
Rầm rầm rầm, vài tiếng nổ, hộ sơn đại trận đã bị con ác ma khủng bố kia đánh nát!
Lúc này, Duy Ngã Độc Cuồng vẫn đứng cách đó không xa, chỉ là giữa hắn và người chơi, giữa hắn và Lăng Tiêu thành đã không còn có bất kỳ trở ngại nào.
"Hổ Tiếu!"
Khi nghe thấy tên kỹ năng này, những người chơi tự hiểu trong lòng, sau đây sẽ là thời khắc giết chóc của Cuồng Thần!
Linh Kiếm Hóa Vũ, Mạn La Thiên Chứng, Cự Khuyết Hoành Tảo, Cửu Dực Hỏa Diễm Thổ Tức... Độc Cuồng uy vũ như một con dã thú lên cơn điên, điên cuồng tàn sát những người chơi còn sót lại.
"Cứu mạng, thật, thật là đáng sợ!"
"Không còn ai có thể cản hắn sao, hắn đã điên rồi!"
"Thực sự nhập ma sao? Trời ạ, khắp nơi đều là thi thể... Quá kinh khủng!"
Đồ thành, đã tối tăm không có mặt trời như thế!
Từ ngoài thành đến bên trong Lăng Tiêu thành, một bóng dáng xanh đen thi triển vô hạn kỹ năng, điên cuồng giết chóc.
Người chơi, NPC không chừa một mống!
Khó có thể dùng chữ số để tính toán số người chơi bị đánh chết, sau khi bị giết chết, những người chơi này cũng không dám sống lại.
Lúc này sống lại, vậy thì chờ bị rơi đồ đi.
Mọi người dồn dập tràn vào trong phòng phát sóng trực tiếp, tiếp tục quan sát hiện trường đồ thành.
"Tên kia quá kinh khủng, căn bản không phải là người. Rốt cuộc hắn có phải là người chơi hay không?"
"Đây là thực lực mà người có thể có sao? Ta nghi ngờ hắn đã vô địch toàn cầu."
"Ta đã sớm nói, Vô Danh không ra, Cuồng Thần vô địch! Trừ khi Vô Danh ca ra tay, nếu không chẳng ai có thể ngăn cản người này."
"Sao hắn lại muốn đồ thành?"
"Hiện tại ta mới nhớ ra, trước đó ta thấy Cuồng Thần từng đăng một bài post, bảo chúng ta đừng online lúc mở server, hắn muốn làm nhiệm vụ, ôi, lúc đó chúng ta đều không coi ra gì."
"Điều này chứng tỏ Cuồng Thần cũng không định đại khai sát giới, chỉ là chúng ta không nghe hắn khuyên bảo."
"Lầu trên đừng tẩy trắng, vì nhiệm vụ của mình mà tàn sát tất cả người chơi sao? Mọi người nhớ kĩ, Duy Ngã Độc Cuồng đã nhập ma, sau này ta chỉ biết mỗi Chiến thần Vô Danh!"
"Lại nói, loại nhiệm vụ gì lại phải giết sạch Lăng Tiêu thành... Ta đột nhiên hiểu rõ những trang bị biến thái kia từ đâu ra, nhiệm vụ của hắn đều biến thái như vậy sao!"
...
Hai tiếng sau, mấy tiếng trước Lăng Tiêu thành còn người đông nghìn nghịt, đã biến thành một tòa thành chết!
Theo nhắc nhở của nhiệm vụ, hiện tại trong thành chỉ còn một người chơi.
Lục Thần cũng biết người chơi này.
Lăng Tiêu thành thây phơi khắp nơi, chồng chất như núi, bên trên cửa thành, Duy Ngã Độc Cuồng hơi híp mắt nhìn nữ nhân trước mặt.
Phong Linh Tử!
Từ đầu đến giờ, nàng vẫn phát sóng trực tiếp ở cửa thành, nhưng từ đầu đến cuối lại không hề tương tác với những fan hâm mộ của mình.
Cho đến lúc này, Phong Linh Tử nhìn con quái vật đang đứng trước mặt mình, không kinh hoảng, không sợ hãi, chỉ có vành mắt đã đỏ bừng.
Gió thổi mái tóc dài của Phong Linh Tử bay lên, nàng cúi đầu đóng phát sóng trực tiếp, sau đó đôi mắt sáng chói như sao của nàng nhìn chằm chằm Lục Thần.
"Cuồng Thần, thật sự là ngươi sao? Ta, ta không tin là ngươi…"
Vào lúc này, Lục Thần lại không ra tay, trong lòng hắn dao động.
Lại nói, Phong Linh Tử là người đầu tiên được Lục Thần kết bạn trong game.
Khi danh tiếng của Vô Danh đang lên, Phong Linh Tử và Vô Danh có duyên gặp qua một lần, nàng nhờ Vô Danh nói với Cuồng Thần một câu, nàng rất lo lắng cho hắn...
Trong lúc Phong Linh Tử phát sóng trực tiếp, nàng luôn vô tình hay hữu ý nhắc đến Duy Ngã Độc Cuồng. Mỗi lần nhắc đến Cuồng Thần, nàng đều rất kiêu ngạo, kiêu ngọa vì mình là bạn thân của Cuồng Thần.
Theo Phong Linh Tử, ác ma trước mắt tuyệt đối không phải là Cuồng Thần trong lòng nàng!
Lục Thần hít sâu một hơi, hình như hắn... Đã tổn thương trái tim của một cô gái.
"Ngươi nhờ Vô Danh nói với ta câu nói kia... Ta đã nhận được." Lục Thần mở miệng.
Một câu nói này cũng hoàn toàn phá nát ảo giác cuối cùng của Phong Linh Tử, ác ma giết người không chớp mắt này là Duy Ngã Độc Cuồng!
"Tại sao ngươi lại đồ thành?" Đôi mắt Phong Linh Tử rưng rưng, quật cường nhìn Lục Thần.
"Nhiệm vụ."
"Nhiệm vụ? Ngươi không có lừa ta? Loại nhiệm vụ gì lại phải giết toàn bộ người chơi trong Lăng Tiêu thành!" Phong Linh Tử hơi tức giận, nàng căn bản không tin có nhiệm vụ như vậy.
Lục Thần không muốn tổn thương cô gái hiền lành này, thở dài một hơi, nói: "Nhiệm vụ ẩn cấp truyền thuyết."
"Nhiệm vụ ẩn cấp truyền thuyết?"
Phong Linh Tử sợ ngây người.
Vốn không nhiều lắm nhiệm vụ ẩn trong Cửu Thiên, chứ đừng nói đến nhiệm vụ ẩn cấp truyền thuyết!
Trong tất cả nhiệm vụ đã được biết đến, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là nhiệm vụ màu tím, ngay cả cấp độ sử thi cũng không phải, khoảng cách đến nhiệm vụ ẩn cấp truyền thuyết lại càng xa xôi vạn dặm.
"Đúng, nhiệm vụ ẩn cấp truyền thuyết, từng nhiệm vụ chi nhánh đều là cấp sử thi, hiện tại trong nhiệm vụ này... Ta cần thành ma, phải đồ thành!"
Nghe Duy Ngã Độc Cuồng nói như vậy, cuối cùng trong lòng Phong Linh Tử đã dễ chịu hơn chút.
Lục Thần thở dài một hơi: "Ngươi đi đi, nói cho fan hâm mộ của ngươi biết, trong vòng 3 ngày sau, bất kỳ ai cũng không được đi vào Lăng Tiêu thành."
"Người vi phạm... Giết không tha!"
"Cửu Dực." Lục Thần triệu hồi Cửu Dực Thiên Long.
Lục Thần đỡ Phong Linh Tử đi lên lưng Cửu Thiên, còn mình thì trở về cửa thành.
Ngồi trên con tọa kỵ trong truyền thuyết này, Phong Linh Tử như đang trong mộng, nàng bồi hồi quay đầu nhìn lại.
Trải qua hơn một giờ đại chiến, sắc trời đã tối.
Trăng tròn treo cao, dường như đọng lại trên không trung của Lăng Tiêu thành.
Ở nơi đó có một thân ảnh cô độc, ngồi trên mái hiên của cửa thành, ánh trăng chiếu sáng một bên gò má của hắn, cũng như cơ thể âm u và đôi cánh bằng thịt kinh người sau lưng hắn.
Hắn là một ác ma, nhưng lại không giống một ác ma.