Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 382 - Chương 382: Cấm Địa Lăng Tiêu Thành (30/110)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 382: Cấm địa Lăng Tiêu thành (30/110)

Editor: Linh Tống

【 chủ nhóm 】 Đại Chanh Tử: Có cá tính, ta thích! Vậy đi, người nào trong nhóm có đồ đệ tốt nghiệp thì đi thử xem, ta cảm thấy dẫn Tiểu Thanh Thần đi luyện cấp có lẽ sẽ rất thú vị.

Đạn Chỉ Phân Thiên Hạ: Ha ha ha, bây giờ rất khó gặp được một tiểu manh tân ngu ngốc đáng yêu như vậy, ngày nào đồ đệ của ta cũng đòi thăng cấp, ta cũng bị hắn làm phiền chết.

【 manh tân 】 Thanh Thần: @ 【 chủ nhóm 】 Đại Chanh Tử, đại lão, có thể nói cho ta biết quái tăng máu ở đâu không? Ta có thể mua tin tức của ngươi.

【 chủ nhóm 】 Đại Chanh Tử: Ta cũng không phải là đại lão, chỉ là một chủ nhóm mà thôi, đại lão thật sự trong nhóm đều không nói lời nào, thật ra nếu ngươi làm đồ đệ của người nào đó trong số họ, đó mới là kiếm lời. Mua bán thì thôi đi, ngươi tìm quái tăng máu là để bắt đến làm chiến sủng đi, đẳng cấp của ngươi quá thấp, quái tăng máu đều ở sau núi Lăng Tiêu thành, nơi đó có một cấm địa, đừng tiến vào cấm địa, có người nói những người đi vào đều không còn ai sống sót đi ra, bên ngoài có mấy con quái hình người lẻ tẻ chính là quái tăng máu.

【 manh tân 】 Thanh Thần: Cảm ơn đại lão Chanh Tử, vậy chờ ta tăng đẳng cấp lại đi bắt.

“ĐKM, sau Lăng Tiêu thành còn có cấm địa sau núi?” Lục Thần ngạc nhiên có ngây người, bản thân đi nhiều bí cảnh, phó bản như vậy, kết quả lại không biết cấm địa ở cửa nhà.

May mắn mà có đám người chơi phổ thông này!

Sau khi cảm ơn, Lục Thần vội vàng đăng nhập vào trò chơi, triệu hoán Cửu Dực xuất phát.

Cửu Dực Thiên Long vĩnh viễn là tiêu điểm chú ý của vạn người, nhất là sau khi sự kiện Cuồng Ma đồ thành vừa kết thúc, mọi người vừa thấy con tọa kỵ này trong lòng đã sợ hãi.

“ĐKM, đó, đó là… Cửu Dực Thiên Long! Cuồng Ma lại đến đồ thành sao?”

“CMN, không thể nào, lại đồ thành chúng ta thật sự không thể chơi được nữa.”

Sau khi hạ xuống Lăng Tiêu thành, lúc này mọi người mới thấy lần này không phải Cuồng Ma đến đây.

“Là Vô Danh ca!”

“Chờ đã, không phải hắn cũng muốn đồ thành chứ? Hắn quen thuộc với Cuồng Ma như vậy…”

Lục Thần thu hồi Cửu Dực, phát hiện người xung quanh đều chỉ trỏ về phía mình, không lâu sau mấy tên người chơi không biết quốc gia nào chạy tới.

“Vô Danh, người chơi Trung Quốc nói ngươi là Chiến thần, vì sao lúc tên điên Cuồng Ma kia đồ thành, ngươi không chỉ không ngăn cản hắn, còn cho hắn mượn Cửu Dực Thiên Long?!”

“Chỉ loại người như ngươi, còn muốn là Chiến thần Trung Quốc?”

“Ngươi có cùng một phe với Cuồng Ma không?”

Lục Thần khẽ nhíu mày, nhìn người có vẻ khá tức giận ở trước mặt, hình như bọn họ nói tiếng Hàn.

“Thì là ngươi là server Đại Hàn.” Lục Thần mỉm cười, thoạt nhìn mấy người khiêu khích có đẳng cấp rất thấp, nhưng nếu biết thân phận người chơi server Đại Hàn của bọn họ, sẽ phát hiện thật ra mục đích của bọn họ rất ác độc đáng sợ.

Vô Danh có rất nhiều người ủng hộ, đồng thời cũng có người nói hắn có quan hệ thân thiết với Cuồng Ma.

Mục đích của bọn họ chính là cô lập Vô Danh!

Nếu Vô Danh thừa nhận bọn họ là bằng hữu, hắn đánh mất đi sự ủng hộ của rất nhiều người Trung Quốc, nếu hắn phủ nhận mối quan hệ với Cuồng Ma, vậy chia rẽ hắn với Cuồng Ma.

Còn chưa đánh nhau, một bên đã chiếm lý lẽ trước, tránh sau này có người nói bọn họ hung hăng càn quấy.

Lục Thần mỉm cười lắc đầu, “Đánh nhau lại còn chơi đấu trí, các ngươi sợ hãi đến mức nào?”

“Yên tâm đi, muốn tìm ta báo thù, các ngươi có thể đến bất cứ lúc nào, Cuồng Ma sẽ không đến giúp ta, nhưng nếu lại chơi những thủ đoạn này ở trước mặt ta, đừng trách ta không khách sáo!” Nói xong, Lục Thần cũng không quay đầu lại đi vào Lăng Tiêu thành.

Ở một góc nào đó trong đám người, mấy tên người chơi server Đại Hàn hơi híp mắt lại.

Đầu óc của Vô Danh này xoay chuyển quá nhanh, hơn nữa sự tự tin của hắn không hề kém hơn tên Cuồng Ma kia!

“Không phải hắn cũng mạnh mẽ như Cuồng Ma chứ? Người Trung Quốc nói, Vô Danh không ra, Cuồng Ma vô địch, có lẽ cũng không giả.”

“Ta cảm thấy chưa chắc, lúc Cuồng Ma đồ thành người Trung Quốc cũng không sợ hãi ít hơn chúng ta, nói vậy chắc là thực lực của Cuồng Ma vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.”

“Nếu Cuồng Ma không đến giúp hắn, chưa chắc chúng ta không có cơ hội rửa nhục!”

“Đúng vậy, dù sao chúng ta có tên kia, không phải đã nói tên kia đặc biệt đến đối phó với Vô Danh sao, có lẽ chưa hẳn Cuồng Ma đã đồ thành được!”

Server Đại Hàn còn có một vài người không cam lòng đã từng thất bại, thậm chí còn ẩn giấu vũ khí bí mật.

Thế nhưng Lục Thần cũng không biết những thứ này, bây giờ hắn đang bận hoàn thiện quân đoàn của mình.

Ở một mặt của Lăng Tiêu thành, Lục Thần tìm rất lâu mới tìm được cửa vào sau núi ở sân sau của một gia đình nhà nông.

“Ngươi muốn đi ra sau núi sao?” Một lão phụ bị mù chống quải trượng, tìm theo hướng tiếng động.

Chơi Cửu Thiên lâu như vậy, trên cơ bản mọi người đều nhất trí với một điều, đối với NPC, nhất là NPC chủ động nói chuyện, nhất định phải đủ kiên nhẫn, biết đâu hắn ta sẽ cho ngươi một nhiệm vụ ẩn.

“Lão nãi nãi, ta đang định đến sau núi.”

“Ồ.” Thoạt nhìn hình như tai của lão phụ không tốt lắm, đôi mắt cũng không nhìn thấy, một lúc lâu sau mới phản ứng lại, “Vậy ngươi phải cẩn thận, rất nhiều người đều chết ở đây, tuyệt đối đừng đến gần cấm địa Lăng Tiêu thành.”

“Lần này ta muốn đi cấm địa, lão nãi nãi, ngươi biết cấm địa sao? Bên trong có cấm chế gì không?” Lục Thần cố gắng nghe ngóng.

“Đương nhiên biết, trượng phu của ta, nhi tử của ta, tôn tử của ta đều chết ở trong đó.” Dường như lão phụ đang kể lại một câu chuyện cũ, mặc dù tâm trạng không hề dao động, vẫn khiến người ta cảm động.

“Người thanh niên, nếu như ngươi nhất định phải đi vào, vậy nhớ kỹ lời của ta, sau khi đi vào, không nên nghe đừng nghe, không nên nhìn đừng nhìn, không nên làm đừng làm.”

Lục Thần nhíu chặt hàng lông mày, không biết lời này của lão nhân là có ý gì, xem ra phải đi vào mới biết được.

“Người thanh niên, ta có thể cảm nhận được, ngươi mạnh hơn người đến trước kia, nếu ngươi có cơ hội sống sót nhìn thấy nàng, giúp ta hỏi nàng một câu, có thể xin nàng buông tha cho ta hay không, để ta rời khỏi nơi này…”

Bình Luận (0)
Comment