Editor: Linh Tống
Lúc này Cửu Nhi cũng nhìn thấy Lục Thần, nàng cũng liếc mắt một cái liền nhận ra nhân loại này. Người này vừa một mình đấu 14 người của Thánh Môn ở Tân Thủ Thôn, đồng thời đang bị treo thưởng 20 vạn kim tệ.
Nàng cũng hơi ngạc nhiên, "Hửm? Là hắn?"
Đồng đội của Cửu Nhi là Tiêu Thiên, Bát Môn, Bảy Thước, Uyển Nhi cũng nhìn thấy Lục Thần. Bát Môn lập tức trợn tròn hai mắt, "Con bà nó! Là kẻ đáng giá 20 vạn kia! Phát tài!"
Lục Thần cũng chỉ hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lúc đó, hắn nhớ ra có điểm nào không đúng. Vì vậy hắn không nói gì, trực tiếp chạy ngang qua năm người kia.
"Cấp Tốc Di Chuyển! Hắc Dạ Thuấn Ảnh! Cấp Tốc Di Chuyển! Thất Tinh Truy Nguyệt!"
Năm người kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ kịp thấy một bóng người mơ hồ lướt đi một cơn gió.
"Con bà nó! Cái quỷ gì! Vì sao chạy nhanh như vậy! Di chuyển vị trí không có CD sao?" Hình như đám người Mộc Phủ còn chưa đánh được Thất Tinh Truy Nguyệt nên không biết vì sao Lục Thần có thể chạy nhanh như vậy.
Vừa nãy Bát Môn cũng chú ý tới ánh mắt Cửu Nhi nhìn tên kia, rõ ràng không giống khi nàng nhìn những người khác. Không sai, bình thường Cửu Nhi sẽ không nhìn người nào hết... Nhưng vừa rồi nàng lại nhìn chằm chằm tên tiểu tử kia vài giây.
"Hừ hừ, ngày thường ngông cuồng, bây giờ bị truy nã! May cho hắn là hắn chạy nhanh, nếu không... Ta sẽ lấy 20 vạn này!"
Trong lúc Bát Môn đang nói chuyện, phía sau đột nhiên truyền đến một trận rầm rầm, đám người Mộc Phủ nhìn lại lập tức trợn tròn mắt.
Từ trong thung lũng đột nhiên lao ra bốn mươi, năm mươi con Huy Nguyệt Lang Nhân! Chúng nó đang xông tới chỗ bọn họ.
"Ta, con bà nó! Tình, tình huống gì đây!"
"Không biết, vì sao có nhiều con Lang Nhân thấp máu như vậy? Thật sự quá nhiều!"
"Không được, đánh không lại, chạy mau!"
Nhưng hiện tại đang có một việc vô cùng phiền phức, bọn họ vốn đang đối phó năm con Lang Nhân, có người không đủ HP, có người trước đó đã dùng không ít kỹ năng.
Với trạng thái như vậy, bọn họ căn bản chạy không thoát, chỉ trong nháy mắt đã bị đại quân Lang Nhân bao vây.
Đại quân Lang Nhân cũng cực kỳ buồn cười, đuổi không kịp Lục Thần, bọn chúng cũng biết tìm một người để chịu tội thay.
"A, thật nhiều, sát thương này..." Bảy tám còn Huy Nguyệt Lang Nhân đồng thời tát một cái, Bát Môn vốn còn bốn phần năm HP, trong nháy mắt chỉ còn một phần năm.
Ở bên kia, Khiếu Thiên khởi động Thần Phật Kim Chung nhưng cũng không chịu nổi nhiều Lang Nhân có công kích cao như vậy, HP của hắn soàn soạt giảm xuống.
Uyển Nhi là Dược Sư, nhưng bây giờ toàn đội đều đột ngột mất máu, hiện tại nàng đã không kịp hồi máu.
"Vạn Vật Hồi Xuân! Thần Nông Vấn Thương! Luân Hồi Khôi Phục! A, ta, ta thêm không nổi!"
"Các ngươi chạy trước, ta ở lại... Cái này cmn, ta cũng không chống nổi!"
"Cái quỷ gì, vì sao lại đột nhiên có nhiều Lang Nhân như vậy, điên rồi sao!"
"Rốt cuộc tiểu tử kia vừa làm cái gì! Con mẹ nó, chạy đi mà không nói tiếng nào! ĐM, sắp chết!"
Cửu Nhi cũng phát điên, "Tên kia chọc tổ ong vò vẽ, nhưng hắn lại chạy tới chỗ chúng ta? A, ta, Uyển nhi, cứu ta!"
Uyển Nhi không trả lời, Cửu Nhi nhìn lại, trong lòng lập tức lạnh lẽo. Uyển Nhi lại là người đầu tiên treo, nàng vẫn luôn hồi máu cho những người khác, bản thân bị công kích nhưng lại không có cách hồi máu...
"Chết tiệt, xú tiểu tử nhà ngươi, lần sau đừng để ta nhìn thấy ngươi!" Cửu Nhi thở hổn hển, tức giận nói!
Tiểu đội Mộc Phủ, diệt đoàn...
...
Cuối cùng Lục Thần cũng thở phào một hơi. Hắn vừa huýt sáo vừa ung dung trở về thôn.
Rất khó tưởng tượng được đây là trạng thái mà một người bị truy nã 20 vạn kim tệ toàn server nên có.
Sao giá trị cừu hận của đám Lang Nhân kia lại cao như vậy, lại đuổi tới ngoài cốc!
Linh khí thuần của mình đã hao hết, suýt nữa là ngủm, cũng may nhìn thấy đám người Mộc Phủ kia.
Lại nói, khi Lục Thần chạy trốn có quay đầu nhìn thoáng qua, mấy người kia lại không trốn?
"Có thể đánh nhiều Lang Nhân như vậy mà không rối loạn chút nào, đúng là cao thủ." Lục Thần cảm thán nói, "Quả nhiên Nhị Trọng Thiên vẫn có rất nhiều cường giả, nếu không có ẩn thân, ta cũng không dám một mình đấu nhiều Lang Nhân như vậy! Bội phục!"
"Đúng rồi, cô gái kia cũng tới Nhị Trọng Thiên hả? Cảm giác còn đẹp hơn trước đây, không phải là chỉnh dung chứ. Ta nhớ thực lực của nàng thật sự không tệ, có cơ hội có thể lại luận bàn với nàng một chút."
"Ôi, về thôn mua thêm một ít Tạp Khí Đan, xem thử có thứ cao cấp hơn hay không, hiện tại ta đã tiêu hao quá lớn."
Đi tới đi tới, cuối cùng Lục Thần đã về tới Niết Nguyên thôn.
Ở cửa thôn, "Thánh Môn thập tứ kiệt" vẫn còn quỳ gối ở cửa thôn.
Thánh Môn Quy Trần vừa thấy Lục Thần lập tức trợn to hai mắt, "Là ngươi! Ngươi còn dám xuất hiện!"
"Lần này lão tử nhất định phải rửa nhục! Nhanh thông báo cho Đường chủ!"
Lục Thần lười nói chuyện với đối phương, hắn trực tiếp đi vào thôn.
Lão bản của tiệm thuốc Niết Nguyên thôn là một lão đầu tầm thường không đáng chú ý. Dược phẩm mà hắn ta bán ra ở đây cũng không nhiều, chỉ là khi nhìn đẳng cấp một cái, Lục Thần cũng bị dọa cho giật mình.
"Nhất chuyển hạ cấp Khí Liệu Đan, đồng thời khôi phục HP và linh khí thuần, giá 4 kim một viên. Nhất chuyển Tái Sinh Đan, khôi phục một lượng lớn HP, giá 2.5 kim một viên. Nhất chuyển Tạp Khí Đan, tạm thời khôi phục một lượng lớn linh khí hỗn tạp, giá 2.5 kim một viên. Ngoài ra còn có Hồng Thanh Đỉnh, 100 kim tệ, thì ra vật này có thể mua được, vô vị."
"Thật là đắt." Lục Thần suy nghĩ một chút, sau đó mua 100 viên nhất chuyển Tái Sinh Đan. Hắn rất ít dùng thứ này, coi như dự phòng, mấu chốt vẫn là nhất chuyển Tạp Khí Đan, hắn mua một hơi 50000 viên.
Hơn 12 vạn kim tệ cứ thế biến mất.
"Mẹ nó, tiền thưởng của lão tử cũng chỉ đáng giá 8 vạn viên Tạp Khí Đan, thật quá rẻ."
Mua xong đan dược, Lục Thần lại đến lò rèn nhìn một chút. Nơi đây chỉ luyện khí, không dạy Luyện Khí Sư, xem ra phải đến nơi cao cấp hơn để thăng cấp lên Luyện Khí Sư lục tinh.
Hắn còn một viên Thiên Lôi Thạch chưa khảm nạm, nhưng phải là lục tinh hoặc là cấp bậc càng cao hơn mới có thể khảm nạm được.