Editor: Linh Tống
"Thật xin lỗi, người ta muốn giết không ai có thể giữ được!"
"Cấp Tốc Mãnh Công, Mãnh Hổ Xuống Núi! Liệt Diễm Trảm!"
Dưới sát thương tiên tiếp khiến người không thể nhìn hiểu, cột máu của người chơi có được 37 vạn máu này lập tức biến mất.
Cách đó không xa, hai bộ khôi lỗi cực lớn còn đang quấn lấy phân thân của Lục Thần, dường như cũng cùng lúc mất đi linh hồn, ngã trên mặt đất.
Trước mắt bao người, Lục Thần đã miểu sát người đầu tiên trong năm người!
Thiết Chiến trừng muốn rách cả mí mắt. Gia hỏa này lại dám giết đồng bọn của mình ngay trước mặt mình!
Sau khi mở toàn bộ cảm giác đau, tiếng kêu thảm thiết của đội hữu còn văng vẳng bên tai, càng khiến hắn ta phẫn nộ hơn.
"Khốn nạn, lão tử muốn lột da ngươi ra!"
Đáng tiếc, vấn đề bây giờ là hắn ta không cách nào bắt được tên kia.
Hắn vừa giết người xong liền chạy... Thứ thô bỉ!
Điều này càng khiến người ta phát điên, thiếu chút nữa Thiết Chiến đã mất lý trí, "Khốn nạn, có giỏi ngươi đừng chạy, ngươi là đồ nhát chết, ngươi, ngươi dám đối đầu chính diện với lão tử không?"
Xung quanh truyền đến giọng nói của Lục Thần, "Chính diện? Hừ, thật xin lỗi, ngươi không xứng! Ta chỉ đang thử kỹ năng mà thôi."
Trong chớp mắt, bộ Thất Tinh Truy Nguyệt thứ hai đã cooldown xong, Lục Thần điên cuồng xuyên qua trong đám người, vô tung vô ảnh!
Lần này, các người chơi xung quanh đều nhìn tới ngu si.
"ĐM, thì ra Thất Tinh Truy Nguyệt còn có thể dùng như thế? Ngay từ đầu lão tử còn tưởng hắn dùng hiệu ứng đặc biệt gì!"
"Lợi dụng Thất Tinh Truy Nguyệt để di chuyển vị trí theo góc độ nhỏ, cố gắng để mình nằm trong trạng thái Ngược Truy Nguyệt, đồng thời khiến đối phương khó có thể bắt được hành tung của mình, sau cùng lợi dụng di chuyển vị trí cự ly xa khác để giết về gặt mạng!"
"Làm như vậy, cho dù ngươi có nhiều kỹ năng hơn nữa cũng vô dụng, ngươi vốn không bắt được người!"
"Ưu thế của Thiết Chiến là nhiều kỹ năng, kết quả hết lần này tới lần khác hắn ta lại gặp phải kẻ điên này, hoàn toàn là khắc chế bẩm sinh!"
Lúc này, sau khi năm người Mộc Phủ sống lại, đã gấp gáp trở về. Đã không thể dùng đến vị trí luyện cấp mà trước đó rất vất vả tìm được nữa, nơi đó toàn là Lang Nhân.
"Ôi, lúc đầu ta còn rất vui vẻ, kết quả gặp phải người điên kia, đúng là xui xẻo tám đời!"
"Đúng vậy, nếu để ta nhìn thấy tiểu tử kia, ta nhất định sẽ dạy dỗ hắn một trận!"
Vài người hùng hổ, kết quả vừa về đến đã thấy trong thôn lại có một đám người đang vây xem.
"Tình huống này là thế nào, hôm nay lại có chuyện gì xảy ra ở đây, lại có chuyện vui để xem sao?" Năm người cũng tò mò, chạy tới xem chuyện vui.
Mới vừa chen vào đoàn người, mấy người đã trợn tròn mắt.
"ĐM, đường chủ Thánh Môn đang quyết đấu với người khác?"
"Ừm? Là Thiết Chiến?" Tiêu Thiên nhíu mày. Hắn ta đã từng nghe tới nhân vật này, cũng là năm người thông quan Boss cấp Thiên Vực, thực lực rất mạnh.
"Không đúng, vì sao phía Thiết Chiến lại chết ba người? Đối thủ của bọn họ đâu?" Bát Môn nhìn một vòng, cuối cùng thấy được bóng người mơ hồ kia, "Đây, đây là tình huống thế nào, vì sao tên kia vẫn luôn nằm trong trạng thái mơ hồ?"
Nhìn một hồi, dường như Tiêu Thiên đã hiểu rõ, "Không phải trạng thái mơ hồ, là hắn luôn dùng kỹ năng di chuyển vị trí!"
"Cái gì? Làm sao có thể!"
Cửu Nhi nhíu mày, yếu ớt nói, "Vì sao trông tên kia quen mắt vậy? Là hắn! Chính là hắn!"
Tuy Lục Thần gần như luôn nằm trong di chuyển vị trí, nhưng thỉnh thoảng hắn cũng sẽ dừng lại. Sau khi hắn dừng lại, cuối cùng đám người Mộc Phủ cũng thấy rõ.
Đây chính là tên đầu sỏ đã kéo một đám Huy Nguyệt Lang Nhân tới khiến bọn họ diệt đoàn!
"Không phải chứ, là hắn thật, vì sao tiểu tử này vừa về đến lại bắt đầu xích mích với đám người Thánh Môn nữa."
Người Mộc Phủ hỏi người bên cạnh, lúc này mới biết rõ chuyện gì đã xảy ra.
Chỉ có điều khi đối mặt với cường giả như Thiết Chiến, gia hỏa này lại có thể dùng chiến thuật hiếm thấy như vậy, thoải mái đánh chết ba người.
Thực lực của đội ngũ Thiết Chiến không thua kém bọn họ!
"CMN, rốt cuộc tiểu tử này là cái quỷ gì!"
Trong chiến trường, Lục Thần vừa dùng Cấp Tốc Di Chuyển phối hợp với Cấp Tốc Mãnh Công mang tới tốc độ đánh siêu cao, lại đánh chết một kẻ địch. Trong chiến trường chỉ còn lại một mình Thiết Chiến.
Vừa rồi bọn họ còn có ưu thế số lượng, thế nhưng chỉ chớp mắt, nguyên một đám đồng đội bên cạnh ngã xuống trước mặt mình. Với tư cách đội trưởng, Thiết Chiến lại không làm được bất kỳ điều gì...
Thiết Chiến thiếu chút nữa điên mất!
Quan trọng nhất là mãi đến hiện tại hắn ta vẫn chưa tìm được phương pháp phá giải, chỉ có thể mặc cho tên kia bay tới bay lui bên người!
"Tức chết ta, tức chết ta! Khốn nạn, ngươi đi ra cho ta!"
Dường như Lục Thần nghe được tiếng cầu xin của Thiết Chiến, hắn dừng trước mặt Thiết Chiến!
Chỉ có điều lúc này ánh mắt Lục Thần đã trở nên hơi lạnh lẽo hung ác.
Trước đó Thiết Chiến tự xưng là "ba ba" mình, mà phụ mẫu vẫn luôn là điều cấm kỵ của Lục Thần. Lúc còn rất nhỏ, phụ mẫu hắn đã bỏ lại hắn và muội muội, ra đi không biết tung tích.
Có thể nói, Thiết Chiến đã chạm vào vảy ngược của Lục Thần.
Tuy có thể hắn ta chỉ miệng tiện, nhưng Lục Thần vẫn không thích nghe.
"Không phải ngươi muốn đánh chính diện với ta sao? Được, ta chiều theo ngươi!"
Thiết Chiến thở hổn hển. Cuối cùng gia hỏa này cũng xuất hiện! Cuối cùng hắn ta cũng có chỗ phát tiết phẫn nộ của mình!
"Tam Đạo Chi Tam Đạo Hợp Nhất, Nê Thạch Cuồng Phong!"
Công pháp của Thiết Chiến rất thú vị, không trực tiếp phát động từ vũ khí trên tay mà dựa vào môi trường tự nhiên để phát động. Đương nhiên, lực công kích cụ thể vẫn có liên quan với thuộc tính của hắn ta.
Loại công pháp này có một đặc điểm rõ rệt, là cảnh tượng cực kỳ đồ sộ!
Trong sân, ba luồng đất bùn hung mãnh hình thành một luồng gió xoáy càng xoáy càng lớn, cuốn về phía Lục Thần.
"CMN, đây là kỹ năng gì, mạnh thật!"
"Thiết Chiến là Dự Ngôn Giả, kỹ năng này lại lợi dụng nguyên tố tự nhiên, có độ phối hợp cực cao với Dự Ngôn Giả, mà đây cũng là Địa Cấp công pháp rơi ra khi đánh Boss cấp Thiên Vực."