Editor: Linh Tống
【 Khen thưởng nhiệm vụ 1: Độ khó của toàn bộ server Tinh Hệ Nhị Trọng Thiên tăng từ "độ khó đơn giản" tới "độ khó phổ thông". Dưới độ khó phổ thông, thuộc tính của dã quái tăng lên 100%, thuộc tính của người chơi giảm xuống 15%, toàn bộ lợi ích của server đều sẽ tăng lên 15%, mở khóa trang bị cấp bậc trên ám kim. 】
【 Khen thưởng nhiệm vụ 2: Hoàn thành cá nhân của nhân vật, có thể chọn "Thần huyết" hoặc "Ma chủng" làm khen thưởng. 】
Lục Thần hơi híp mắt lại.
Nhiệm vụ cấp Tai Nạn? Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có loại nhiệm vụ này.
Mặt khác, nhiệm vụ này cũng quá mạnh, không phải vì nhiệm vụ khó khăn tới cỡ nào, mà là vì... Phần thưởng đã vượt xa sự tưởng tượng của Lục Thần.
Thì ra Nhị Trọng Thiên hiện tại chỉ có "độ khó đơn giản". Nhưng đám tiểu quái bên ngoài Tân Thủ Thôn đã mạnh như vậy, đây chỉ là độ khó đơn giản thật sao?
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, độ khó của trò chơi tăng tới độ khó phổ thông, thuộc tính của toàn bộ dã quái tăng lên 100%, thuộc tính của người chơi giảm xuống, đồng thời lợi ích tăng lên, mở khóa trang bị trên ám kim... Đây là phần thưởng tiêu chuẩn sau khi tăng độ khó lên.
Nhưng Lục Thần lại phát hiện một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
"Chờ đã, dường như lão tử là dã quái!" Lục Thần ngạc nhiên nhìn về phía người trong núi, "Rốt cuộc ta được tính là dã quái hay là người chơi?"
Trên mặt người trong núi không còn vẻ ngượng ngùng như trước đó, ung dung cười một tiếng, "Ngươi là gì, từ ngày đầu tiên ngươi tiến vào Cửu Thiên, trong lòng ngươi còn chưa rõ ràng sao?"
Lông mày Lục Thần nhíu chặt.
Ngày đầu tiên tiến vào trò chơi, người khác đều bắt đầu từ Tân Thủ Thôn, mà hắn không phải, hắn là một con "Sài lang nhân suy nhược"!
Một con sài lang nhân bị người chơi đuổi đánh!
Hơn nữa, danh vọng của Lục Thần cũng không giống với những người khác, danh vọng của hắn là danh vọng dã quái, danh vọng của những thành chính lớn khác đều là số âm, hắn cũng lười nhìn.
Chuyện này cũng không có cách nào, ai kêu hắn hết giết hộ thành thần thú của thành chính lại tới đồ thành... Lục Thần luôn làm không ít "chuyện xấu".
Mặc kệ hiện tại Lục Thần có thân phận gì, nhưng hắn vẫn chỉ là dã quái khoác skin nhân loại!
"Vậy nói cách khác, sau khi mở ra hình thức phổ thông, thuộc tính của ta không chỉ không giảm xuống ngược lại còn tăng lên?" Nghĩ như vậy, Lục Thần lập tức khiếp sợ.
ĐKM, nếu ta không nhận nhiệm vụ này đúng là đầu óc có vấn đề! Nhất định phải nhận!
"Nhận nhiệm vụ!"
Người trong núi nhìn chằm chằm Lục Thần, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, "Ngươi quyết định đi giết Nguyên thật sao? Nó mạnh mẽ vô cùng, chỉ khi đánh chết nó ngươi mới có thể chứng minh người chơi có khả năng thích ứng với độ khó phổ thông."
Lục Thần cũng tức đến xạm mặt lại. Bản thân mình là một dã quái lại đại diện người chơi tăng độ khó trò chơi lên, mà sau cùng, sau khi tăng độ khó lên, mình lại có thể tăng thực lực như những dã quái khác.
Quả nhiên mình không thể dùng tư duy của người thường để lý giải hệ thống logic của Cửu Thiên...
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ đại diện cho lượng lớn người chơi nhân loại đánh bại Nguyên!" Lục Thần cực kỳ có lòng tin nói, "Khiến dã quái trở nên càng mạnh hơn, vậy khi chúng ta chơi mới có tính khiêu chiến!"
"Quả nhiên rất hào hùng!" Người trong núi nặng nề gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng kính phục, "Rất tốt, ta dẫn ngươi tới nơi ‘Nguyên’ đang ẩn náu, nếu ngươi có thể đánh chết nó, nhớ phải tới sào huyệt của nó nhìn xem, trong đó còn có càng nhiều bất ngờ hơn đang chờ ngươi."
Lục Thần chớp mắt, theo người trong núi đi tới chỗ sâu trong rừng.
...
Đột nhiên trong Niết Nguyên thôn xuất hiện rất nhiều khuôn mặt xa lạ.
Thoạt nhìn bọn họ cũng không phải người mới, trang bị trên người cực kỳ xa hoa, cũng không thấy đẳng cấp.
Quan trọng nhất là trong mắt bọn họ không có vẻ mờ mịt và cẩn thận của người mới. Trong mắt bọn họ càng nhiều hơn là tham lam cùng với vẻ ngạo nghễ như đang nhìn xuống đám kiến hôi.
"Thật nhiều người mới, có một số người trông còn rất kiêu ngạo." Một nam nhân mặt có vết sẹo tùy ý bình luận người mới xung quanh.
Đồng bạn của hắn ta là một nữ nhân hơi xinh đẹp, một thân trang phục màu đen, không nhìn ra là trang bị gì.
"Có cần giết mấy người chơi không? Cũng tiện để bọn họ biết Nhị Trọng Thiên không đơn giản như bọn họ tưởng tượng?"
Một tên mập mạp lộ ra bụng phệ hừ lạnh một tiếng, "Giết bọn họ có gì thú vị? Đã chẳng có tiền lại lãng phí thời gian. Yên tâm đi, đám Huy Nguyệt Lang Nhân phía ngoài đã đủ cho bọn họ mở mang tầm mắt."
"Đúng, có cần đi đến xem mấy người Thiết Chiến không?"
"Đừng đi, tên kia đã nói rồi, ai đi nhìn hắn nữa, chờ khi hắn khôi phục tự do chắc chắn sẽ giết người đó. Đoán chừng tên kia đang bực bội. Hắn ta là người cung cấp nhiệm vụ, chúng ta vẫn nên tôn trọng một chút." Người gầy nói tôn trọng nhưng giọng điệu vẻ mặt lại toàn là cười nhạo. Hiển nhiên hắn ta chỉ đang châm biếm, khiến hai đồng bạn cười ha ha.
Cổng thôn, một nam tử cường tráng đang đứng trước mặt Thiết Chiến, "Thiết Chiến, ngươi lại có thể bị một tên vô danh tiểu tốt đánh bại? Tam Đạo của ngươi là giả sao!"
Thiết Chiến thở phì phò, mặt mũi đầy phẫn nộ, "Kim Hùng, đừng đứng nói chuyện không đau eo, tiểu tử kia quá bỉ ổi! Dù là ngươi, ít nhất cũng phải sử dụng 6-7 phần thực lực!"
"Ngươi đang nói đùa gì vậy? 6-7 phần thực lực? Nếu là những Huyền Thưởng trăm vạn khác có lẽ ta phải dùng 6-7 phần thực lực, nhưng đây chỉ là người mới, ta giết như giết gà!"
Đám người mới ở Niết Nguyên thôn cũng buồn bực. Bọn họ tràn đầy tự tin đi tới Nhị Trọng Thiên, đầu tiên là gặp tiểu quái bên ngoài cổng thôn, Huy Nguyệt Lang Nhân.
Tiếp theo, ai biết đột nhiên có một người mới giết chết Thánh Môn vốn là cường giả siêu cấp trong mắt bọn họ... Có giết sứ giả Thánh Môn hay không cũng chẳng quan trọng, quan trọng là bọn họ vô duyên vô cớ nằm không cũng trúng đạn, ngay cả cơ hội được Thánh Môn chiêu mộ cũng mất đi.
Sau cùng, người kia mới vừa đi không bao lâu, hiện tại lại có rất nhiều cường giả xuất hiện trong thôn, vừa nhìn đã biết những người này đã tiến vào Nhị Trọng Thiên từ lâu, có thể tùy ý châm chọc khiêu khích bọn họ.