Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 486 - Chương 486: Bản Đồ Mới (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 486: Bản đồ mới (1)

Editor: Linh Tống

Đám người Lãnh Nhu nhìn Cuồng Ma đang ngủ say, đột nhiên nhận ra điều gì đó.

“Ôi chao, ngàn vạn lần không thể để hắn tỉnh lại! Hắn tỉnh lại càng sớm, chúng ta sẽ thăng ít một cấp!”

“Đúng đúng đúng, tuyệt đối không thể để hắn tỉnh lại! Các mỹ nữ, các ngươi hy sinh một chút, nhất định phải hầu hạ Cuồng Thần thật tốt!”

“Anh Tuấn ca, ngươi nói cái gì đó, hầu hạ tốt Cuồng Thần cái gì! Không ngờ Anh Tuấn ca lại là người như vậy.”

“Ôi chao, ta là muốn các ngươi… Ví dụ như quạt cho Cuồng Thần, còn có Cuồng Thần nằm như vậy chắc chắn sẽ khó chịu, cái đó Huyên Huyên, ngươi để hắn ngủ trên chân của ngươi đi, còn có Nhu Nhu, Lục Di, Ngưng Sương, Tiểu Mỹ, các ngươi đấm bóp cho Cuồng Thần đi, hắn càng thả lỏng sẽ ngủ càng sâu hơn!”

“Này, Anh Tuấn ca, sao ngươi không đích thân đến xoa bóp đi!”

“Nếu, nếu ta là mỹ nữ xinh đẹp như các ngươi, chắc chắn sẽ tự mình lên sân khấu, ta là một đại lão gia, chẳng may Cuồng Thần tỉnh lại, thấy ta động chân động tay với hắn lại miểu ta thì làm sao bây giờ!”

Mọi người vừa nghĩ, có lẽ Cuồng Thần là thẳng… Anh Tuấn ca thật sự không thích hợp lên sân khấu.

Thập Bộ cũng nói, “Anh Tuấn ca nói không sai, các ngươi nghĩ thử xem, một tiếng một cấp, đây là trên cấp 50 đấy! Nếu chúng ta tự thăng cấp, làm không tốt một tháng chưa chắc đã có thể thăng nhiều như vậy!”

“Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này sẽ rất đáng tiếc, dù sao cũng là phục vụ chính quy, hơn nữa cũng ở trong game, cầu xin các vị thần tiên tỷ tỷ hy sinh một chút.”

Tiêu Sái cũng ồn ào nói, “Này, nếu ta là nữ, ta cũng thích Cuồng Thần, tuy dáng vẻ khẩu vị khá nặng, nhưng đã xem mỹ nữ và quái vật rồi chứ, cũng có sức hấp dẫn riêng.”

Đám người Anh Tuấn nói cũng có lý, dù sao cũng chỉ là trò chơi, bốn người chịu trách nhiệm giá trị nhan sắc trong công hội lại nhìn Cuồng Thần đang ngủ say.

Một Ác Ma vẻ ngoài đáng sợ! Thế nhưng không thể không nói, mặc dù không phải kiểu đẹp trai trên mặt ý nghĩa truyền thống, nhưng cũng rất tuấn tú, rất ngầu!

“Được, vì hạnh phúc của mọi người, chúng ta lên!”

Vốn Huyên Huyên còn hơi xấu hổ, nhưng vào thời khắc mấu chốt thế này, sự hy sinh này chắc chắn đáng giá, nhẹ chân nhẹ tay để Lục Thần gối đầu lên cặp đùi trắng nõn của mình.

Dù sao một đám người cũng không cần đánh quái, lập tức bắt đầu bận rộn.

Chân của Huyên Huyên trở thành gối của Lục Thần, Lãnh Nhu, Phong Linh Tử, Lục Di, Ngưng Sương, Tiểu Mỹ chia ra quạt gió, bóp chân cho Lục Thần…

Đột nhiên, vốn nên là tình cảnh luyện cấp căng thẳng dữ dội, hình ảnh lập tức trở nên đặc biệt mờ ám.

Thấy từng đại mỹ nữ đẳng cấp nữ thần này đều hầu hạ Cuồng Thần ngủ, trong phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập sự chua xót dày đặc.

“Được, ta phải trở nên mạnh mẽ hơn! Ta nhất định phải mạnh lên!”

“Ta cũng vậy, ta phải ngủ trên đùi mỹ nữ!”

“Ta muốn lăn lộn trên đùi mỹ nữ!”

“Huynh đệ, vẫn nên tỉnh lại đi…”

Lục Thần yên tâm ngủ một giấc, có thể nói đời này hắn chưa từng được ngủ một cách thoải mái như vậy...

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Thần hơi mở mắt, phát hiện một khuôn mặt xinh đẹp đang cẩn thận quan sát mình, bên cạnh còn có mỹ nữ xoa bóp và phe phẩy quạt.

Chẳng lẽ là mùa xuân đến rồi? A, thật sự sảng khoái... Lục Thần mỉm cười, chắc chắn là hắn đang nằm mơ, nếu không thì... Không thể nào có loại chuyện này xảy ra được.

Lại nói, vì sao lại có một người kỳ quái trà trộn vào trong những mỹ nữ này vậy? Vì sao Lục Di lại ở chỗ này?

Mặc kệ, nha đầu kia cũng nên xoa bóp chân cho lão ca mới đúng.

Đã vậy, vậy thì ngủ một chút nữa đi!

Mãi đến khi Lục Thần tỉnh lại lần thứ hai, hắn phát hiện xung quanh mình vẫn là những người đẹp.

Chuyện gì? Không đúng, ta không phải đang dẫn người xoát quái hay sao, vì sao vẫn nằm mơ thế này?

Dù là một giấc mộng xuân thì cũng nên tỉnh dậy mới đúng.

Không đúng, hình như không phải là mơ!

Lục Thần khẽ nhíu mày, ngồi dậy nói, "Các ngươi đang làm gì vậy?"

Mấy cô gái sợ hãi, vội vàng co vào một góc, "Ách, Cuồng Thần, ngươi tỉnh rồi sao?"

Lục Thần nhìn đồng hồ, má ơi, được ngủ một giấc bảy, tám tiếng, giấc ngủ này thật sự quá ngon giấc.

"Chúng ta thấy ngươi quá mệt mỏi, muốn để ngươi yên tâm ngủ một chút." Lãnh Nhu cúi đầu không dám nhìn Lục Thần.

"Thật sao?"

Nhìn cặp mắt màu xanh của Lục Thần, Lãnh Nhu thậtc sự không giả vờ được, "Thật, thật ra chúng ta muốn để ngươi ngủ thêm một lát, vậy chúng ta sẽ có thể tăng thêm mấy cấp."

Lục Thần nghe xong thì đầu đầy vạch đen.

Đám người này cũng quá buồn cười. Chỉ là loại mánh khóe nhỏ này, Lục Thần cũng không muốn nói gì, "Ồ, ta ngủ cũng không tệ lắm."

"Hiện tại cũng không còn sớm, vừa ngủ một giấc như vậy, buổi tối ta ngủ thế nào đây..." Lục Thần suy nghĩ một chút, vẫn quyết định dù ngủ không được thì cũng phải cứng rắn ngủ, đồng hồ sinh học không thể loạn được.

"Vậy đi, ta sẽ dẫn các ngươi đi luyện cấp suốt đêm, đến lúc đó các ngươi chắc phải lên tới cấp 57 58."

"Thất Tinh Truy Nguyệt mà Huy Nguyệt Lang Nhân rơi ra dùng rất tốt, các ngươi cường hóa lên 5 thì hiệu quả lại càng tốt hơn, làm một vài món, về sau đánh Huy Nguyệt Lang Nhân cũng không quá vất vả nữa."

"Thật sao? Quá, quá cám ơn ngươi."

Lục Thần dứt khoát ngồi bên cạnh tu luyện linh khí, đến hơn 10 giờ, hắn tựa bên cây nghỉ ngơi. Những người khác cũng cực kỳ buồn chán, bắt đầu mở ra giao diện trò chơi, tìm người cùng nhau đánh bài chơi cờ.

...

Một đêm cứ thế qua đi, Lục Thần chỉ ngủ thêm bốn, năm tiếng, có điều trạng thái tinh thần khá tốt.

8 giờ sáng, Lục Thần dẫn đám người Cuồng Lãng trở về Trái Đất thôn.

Lần này vì người chơi Trái Đất mà tốn một ngày rưỡi, nhưng dù sao cũng đều là đồng tộc, chứt thời gian ấy cũng không phải lãng phí.

Sau khi mở ra Nhị Trọng Thiên Vực, Lục Thần thông qua cửa vào ở Trái Đất thôn để quay trở về khu vực Nhất Trọng Thiên, sau đó đi thẳng đến Nhân Ái Phong.

Đám mười hổ, ba ngốc vẫn đang cày phó bản, đã nhét một đống lớn trang bị vào kho hàng quân đoàn, cũng may thương khố đủ lớn, mặc dù rất bừa bộn, nhưng cũng coi như đầy đủ.

Triệu tập toàn bộ quân đoàn dưới trướng mình, lúc này cấp bậc của bọn nó đều đã đạt tới cấp 50.

Bình Luận (0)
Comment