Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 493 - Chương 493: Buông Tay Đánh Một Trận (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 493: Buông tay đánh một trận (2)

Editor: Linh Tống

Hai ngày này, 200 vạn người chơi Nhị Trọng Thiên Vực đã bắt đầu dẫn dắt người chơi Trái Đất xoát quái.

Bản đồ Trái Đất thôn rất lớn, Lục Thần đứng trên Cửu Dực thấy từng khu vực đều có đội ngũ luyện cấp, xem ra đám người Nhị Trọng Thiên Vực kia cũng hết lòng tuân thủ hứa hẹn.

Đi đến đại bản doanh của Trái Đất thôn, một đám đại diện quốc gia, nhân vật quan trọng nhìn một người đứng ở cửa, lập tức trở nên khiếp sợ.

“Vô Danh?!”

“Là Vô Danh Trung Quốc! Cuối cùng ngươi đã xuất hiện!”

Lục Thần khẽ gật đầu với bọn họ, “Thiết Huyết Trường Thành đâu, còn có đại diện người chơi Nhị Trọng Thiên Vực đâu, ta có việc muốn nói với các ngươi một chút.”

Lập tức có người đi thông báo với đám người Thiết Huyết Trường Thành.

Bây giờ Trái Đất thôn đã xây dựng một phòng tổng chỉ huy không nhỏ, Thiết Huyết Trường Thành, đại diện liên minh công hội các quốc gia, đại diện quân đội, cùng với Lôi Tinh đại diện cho Nhị Trọng Thiên Vực, lão giả tên Đà La Hành Giả cùng hơn ba trăm người ngồi chờ.

Vô Danh tự mình chia sẻ việc từng trải qua ở Sân Đấu Dự Bị với mọi người.

“Vì vậy… Ngươi chỉ chớp mắt đã kiếm lời 240 vạn kim tệ?” Lôi Tinh không có ý thù địch gì với Vô Danh, lúc này nghe Vô Danh nói vậy, không nhịn được tỏ vẻ khiếp sợ, “Không thể nào!”

Đà La Hành Giả cũng ngạc nhiên nói, “Trước đây ta cũng từng nghe người ta nói có người đi vượt Sân Đấu Dự Bị, thế nhưng phần lớn mọi người đều không có tư cách tiến vào, chỉ có một vài người đi vào, nhưng có rất nhiều người sau khi đánh xong đều bị loại, chỉ có mấy người mà chúng ta không thể biết được thành tích.”

“Thì ra có thể kiếm tiền trong sân đấu?!”

“Vô Danh tiên sinh, ta nghe nói ngươi và Cuồng Ma có quan hệ khá được, nhưng dù ngươi là bằng hữu của Cuồng Ma, ta vẫn có một nghi ngờ, xin hỏi ngươi bao nhiêu cấp?”

Lục Thần suy nghĩ, nói, “75.”

Lần này không chỉ Đà La Hành Giả khiếp sợ, từng đại diện Trái Đất có mặt ở đây cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

“Không thể nào, Vô Danh tiên sinh, không phải chúng ta nghi ngờ thực lực của ngươi, nhưng người vừa đến Nhị Trọng Thiên hơn một tháng!”

Ngược lại đám người Đà La Hành Giả có kiến thức rộng rãi hơn, “Vô Danh tiên sinh, có phải ngươi có… Có Thần uy hay không?”

Sau khi có Thần uy, đẳng cấp sẽ khá cao, điểm này đã không phải là bí mật đối với người chơi Nhị Trọng Thiên.

Lục Thần khẽ gật đầu, “Cấp bậc của ta không quan trọng, lần này ta đến nói cho các ngươi biết tin tức này, nếu các ngươi tin tưởng ta, có lẽ có thể đưa kim tệ cho ta, ta sẽ đặt cược giúp các ngươi.”

“Nếu thắng ta sẽ không lấy một xu nào trong số tiền của các ngươi, coi như giúp các ngươi vượt qua cửa ải khó khăn hiện tại.”

Đà La Hành Giả nhìn Lục Thần một cái, vẻ mặt không giấu được sự lo lắng, “Vô Danh, từ thái độ của người chơi Trái Đất với ngươi, chúng ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi không thành vấn đề, cũng không phải chúng ta không tin thực lực của ngươi, chỉ là…”

“Bây giờ tiền của chúng ta đã không còn dư lại nhiều lắm, thật sự không thể thua.”

“Vô Danh, ít nhất ngươi phải biểu diễn chút thực lực của ngươi cho chúng ta xem, vậy chúng ta cũng tiện quyết định có nên đặt tất cả gia sản ở trên người ngươi hay không.” Đà La Hành Giả nhìn về phía Lục Thần.

Lục Thần mỉm cười ném một cái lệnh bài lên bàn.

Lúc nhìn thấy bề mặt của lệnh bài này, đại diện của Nhị Trọng Thiên đều tỏ ra khiếp sợ.

Tấm lệnh bài kia là – lệnh bài thành chủ Tự Do thành!

“Thì ra ngươi chính là cái tên kia!” Đà La Hành Giả sợ hãi nhìn về phía Lục Thần, sau đó năm đại diện Nhị Trọng Thiên Vực lần lượt đứng dậy, cung kính đứng ở trước mặt Lục Thần.

“Là chúng ta thất lễ!”

“Thành chủ nguyện đánh một trận cho chúng ta, tất nhiên chúng ta không có lý do gì không buông tay đánh một trận!”

Trong lời giải thích của người chơi Nhị Trọng Thiên, cuối cùng người chơi Trái Đất cũng biết trận chiến Vô Danh đánh bại Lăng Thiên trước đó.

“Được, chúng ta thật sự có mắt không tròng, tuy Trái Đất của các ngươi chỉ có hai người đi ra, thế nhưng một người lại mạnh mẽ hơn một người!” Lôi Tinh lắc đầu, “Ôi, sớm biết các ngươi đều mạnh như vậy, Kiếm Thủy Tinh của ta…”

Đà La Hành Giả cũng bùi ngùi nói, “Dựa theo thực lực của bọn họ, đã có thể tiến vào Nhị Trọng Thiên từ sớm, xem ra sau này không thể chỉ lấy việc tiến vào Nhị Trọng Thiên làm tiêu chuẩn duy nhất để cân nhắc nữa.”

“Thật sự rất mạnh, rốt cuộc là loại thế giới gì, mới có thể bồi dưỡng được cường giả siêu quần như thế!”

“Một người vừa đến đã đánh ngã Thánh Môn nền móng dần vững vàng, làm thành chủ của thành chính cấp 60, một người lại một mình đấu lại đại quân trăm vạn, thật không thể tin nổi!”

Nếu nói ngay từ đầu, trong số người chơi Nhị Trọng Thiên còn có người than thở vì việc chiến đấu thất bại, nhưng bây giờ người chơi Nhị Trọng Thiên lại càng muốn kết thân với người chơi Trái Đất,

Không có cách nào, đại lão của người ta quá mạnh.

Bị người chơi Nhị Trọng Thiên mạnh mẽ khen một trận, đại diện người chơi Trái Đất đột nhiên cảm thấy vô cùng có mặt mũi.

Ngược lại vẻ mặt của Lục Thần lại không thay đổi một chút nào.

“Vừa nãy ta cũng nói, Nhị Trọng Thiên rất mạnh, độ khó của trò chơi đã đạt đến cấp địa ngục! Trong loại độ khó trò chơi này, bọn họ vẫn có thể có rất nhiều người thích ứng được, vì vậy thực lực tổng hợp của chúng ta còn kém rất nhiều.”

Đã từng thấy tình cảnh lớn hơn, đương nhiên Lục Thần sẽ không làm ếch ngồi đáy giếng nữa, tầm mắt của hắn cũng nhìn xa hơn người chơi bình thường.

“Nếu các ngươi bằng lòng, có thể đến Sân Đấu Dự Bị quan chiến, nhìn trang bị của người ta sẽ biết sự chênh lệch của chúng ta với bọn họ.”

Đà La Hành Giả thở dài nói, “Cả người toàn đồ ám kim, trên người còn có mấy món thiểm kim… Lẽ nào đây chính là lợi ích do độ khó cấp địa ngục mang đến… Vô Danh, cấp bậc của chúng ta quá thấp, nhưng chúng ta có thể đi xem những cường giả kia.”

Lục Thần gật đầu, “Trải qua Nhị Trọng Thiên, có lẽ mọi người đều có thể đoán được, Tam Trọng Thiên tương đương với việc nghênh đón một vòng sát nhập mới, ta cũng không biết cụ thể là gì, thế nhưng ta biết đó đúng là phạm vi mà chúng ta không thể nào tưởng tượng được.”

Bình Luận (0)
Comment