Editor: Linh Tống
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Phục Địa Long đã đến trước mặt Vô Danh, vung móng vuốt lên vồ Lục Thần.
Thế nhưng sự chú ý của Lục Thần lại không ở trên người Phục Địa Long, hắn luôn chú ý đến gia hỏa đứng cách đó không xa!
“Cấp Tốc Di Chuyển!” Lục Thần vừa sử dụng kỹ năng tránh được Phục Địa Long, gần như đồng thời Lạc Nhật Vĩnh Hằng cũng hành động.
“Sớm biết ngươi sẽ dùng chiêu này, lần này để ngươi xem uy lực thật sự của Thuấn Ảnh!”
“Thuấn Ảnh. Bối Thử!”
Lục Thần còn chưa kết thúc Cấp Tốc Di Chuyển, Vĩnh Hằng đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, tiếp theo hắn ta đã xuất hiện ở sau lưng Lục Thần, đâm một thương về phía sau lưng Lục Thần.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Sớm biết ngươi sẽ ra chiêu này! Cấp Tốc Di Chuyển!”
“Biết ngươi còn chạy, chạy thoát sao! Thuấn Ảnh. Vô Hạn Áp Chế!”
Bóng dáng của Vĩnh Hằng lại biến mất, trong chớp mắt đã đuổi theo Vô Danh còn chưa dừng bước, “Thương Vương. Tương Quân Thứ!”
Thấy tình cảnh này, mọi người đều đã trợn tròn mắt.
“ĐKM, thật nhanh! Hắn, hắn đã đuổi kịp Vô Danh ca khi còn chưa dùng hết Cấp Tốc Di Chuyển? Thế này quá mức rồi!”
“Chờ đã, không phải hắn là Ngự Thú Sư à? Sao hắn không dùng cung tiễn, lại sử dụng cận chiến?”
“Tên kia đuổi theo đánh Vô Danh ca! Trường thương? Không đúng, không phải trường thương là vũ khí của Võ Đạo Gia sao? Có lẽ Ngự Thú Sư là một nhánh đi ra từ Ngự Linh Sư, sao lại dùng vũ khí cán dài để cận chiến chứ?”
Trong Cửu Thiên cũng không giới hạn chức nghiệp nào phải dùng vũ khí gì.
Nhưng vấn đề là, ví dụ như phần lớn kỹ năng chức nghiệp của Dự Ngôn Giả đều phải dùng pháp trượng làm môi giới.
Còn kỹ năng chức nghiệp Ngự Thú Sư lại sử dụng vũ khí tầm xa làm môi giới, trừ khi bỏ qua rất nhiều kỹ năng chức nghiệp của Ngự Thú Sư, nếu không ai lại dùng trường thương chứ?
“Chờ đã, không đúng!” Đà La Hành Giả đột nhiên trợn to hai mắt, “Hắn, Phục Địa Long của hắn có ‘Liệp Nhân Cảm Ứng’, nói rõ hắn chắc chắn là Ngự Thú Sư, nhưng những kỹ năng khác của hắn gần như đều là loại cận chiến, dường như càng phù hợp với cách đánh cận chiến của Võ Đạo Gia hơn… Chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn là… Song chức nghiệp?!”
“Cái gì? Song chức nghiệp?” Ở bên cạnh, đám người Tinh Trần khiếp sợ nhìn về phía Đà La Hành Giả, “Tại sao có thể có song chức nghiệp?”
Mỗi chức nghiệp đều có đặc điểm thuộc tính của mình, cũng được gọi là thiên phú chức nghiệp.
Ví dụ như hai chi nhánh của Tăng Lữ, La Hán và Phật Ấn, một cái là siêu cấp khiên thịt cận chiến, sở hữu HP và năng lực phòng ngự càng xuất sắc hơn, một cái là Phật Pháp hệ pháp sư giống với Dự Ngôn Giả, nó có linh lực phát triển, lực nguyên tố, ngộ tính Phật Pháp càng xuất sắc hơn.
Thử nghĩ một cái, nếu một người đồng thời trở thành “La Hán” và “Phật Ấn”, vậy hắn ta đã có HP và năng lực phòng ngự siêu cường, lại có thiên phú Phật Ấn cực mạnh?
Đà La Hành Giả lắc đầu, “Ta cũng không biết cụ thể, nhưng nếu thật sự là song chức nghiệp, hơn nữa còn là chức nghiệp cận chiến cộng thêm Ngự Thú Sư, vậy sẽ mạnh hơn người chơi bình thường rất nhiều.”
Lúc này, cao thủ lạnh lùng đứng quan chiến ở bên cạnh từ tốn nói, “Chắc là người chơi song chức nghiệp, loại người chơi này cũng đạt được cơ duyên mới có tư cách tu luyện song chức nghiệp ở trước cấp 100, thực lực còn mạnh hơn người chơi khác!”
“Lần này Vô Danh không còn đất diễn!”
Lạc Nhật Vĩnh Hằng khó đối phó hơn cả Lạc Nhật Tinh Thần, sử dụng Thuấn Ảnh càng lô hỏa thuần thanh hơn, mỗi lần còn chưa đợi Lục Thần sử dụng xong Cấp Tốc Di Chuyển đã đuổi theo Lục Thần.
Lục Thần cũng không dám thờ ơ chút nào, con Phục Địa Long kia cũng rất khó chơi, đột nhiên chui lên từ dưới nền đất, để hắn gặp địch cả hai mặt.
“Hắc Dạ Thuấn Ảnh! Thiểm Xạ!”
“Thất Tinh Truy Nguyệt!”
Mỗi một lần di chuyển vị trí, Lục Thần đều bị áp chế trong chớp mắt, căn bản không có chút cơ hội thở dốc nào.
“Tiểu tử, đừng tưởng ta không biết, nhanh dùng đổi mới đi, nếu không sau khi ngươi chết đi vậy đừng nghĩ sẽ dùng nữa! Thương Vương. Phá Quân!”
Bịch một tiếng, trường thương thiểm kim lập tức đâm vào vai phải của Lục Thần!
-12 vạn! -10 vạn (đổ máu)!
Debuff: Phá phòng: Lực phòng ngự giảm 70%, duy trì liên tục 20 giây!
Debuff: Đổ máu (1 tầng): Mỗi giây tổn thất 2.5% HP hạn mức sinh mệnh cao nhất, duy trì liên tục 10 giây!
Debuff: Dần suy yếu (1 tầng): Tốc độ di chuyển giảm 60%, sát thương công pháp giảm 20%, thời gian kéo dài 5 giây.
Một thương trực tiếp tăng thêm ba loại debuff, đồng thời còn hai loại là debuff kiểu xếp chồng, chỉ cần trúng chiêu nữa, hiệu quả còn có thể gấp bội!
Đây cũng là hiệu ứng đặc biệt của thương thiểm kim trên tay Vĩnh Hằng, hiệu ứng khá bá đạo.
“Còn không dùng Ý Chí Ma Vương! Vậy ngươi chỉ có chết!” Đương nhiên một cao thủ như Lạc Nhật Vĩnh Hằng sẽ không buông tha cơ hội hiện tại, “Thương Vương. Tương Quân Thứ!”
Đã không cần nói nhiều về sự khủng bố của một chiêu này, sát thương chỉ là thứ hai, trước đây Lạc Nhật Tinh Thần sử dụng liên chiêu, cũng bắt đầu từ một chiêu này.
Tương Quân Thứ đánh bay, tiếp theo là Lưu Vân Băng Long Thứ, đóng băng, sau đó là những kỹ năng khác!
Bị một chiêu này bắn trúng, sau đó là một chuỗi dài sát thương liên chiêu!
Càng kinh khủng hơn là, Lạc Nhật Vĩnh Hằng mạnh đến mức nào? Lúc trước hắn ta căn bản không nhận chiêu Phá Quân, trường thương còn đâm vào vai Lục Thần, lại tiếp tục đâm mạnh, trực tiếp biến chiêu “Tương Quân Thứ”!
-52 vạn!
Debuff: Đánh bay!
Thế nhưng sau khi đánh bay, Lạc Nhật Vĩnh Hằng không thừa thắng xông lên.
Hắn ta cầm thương đứng ở đó, khinh thường nhìn Lục Thần ngã xuống đất, “Ngươi đánh với Tinh Thần một trận, dám thu hồi Huyền Giáp, cố ý sỉ nhục hắn, vậy ta cũng làm cho ngươi một lần!”
“Bây giờ ngươi hiểu rõ chưa, ngươi đứng ở trước mặt ta căn bản còn không được tính là rác rưởi!”
Toàn trường khiếp sợ!
“Trời ạ, lại đánh cho Vô Danh ca không còn chút sức đánh trả nào, người này cũng quá mạnh!”
“Lại còn dám cố ý thu tay lại ngay lúc này, hắn đang sỉ nhục Vô Danh ca!”
“Hừ hừ, ta đã nói từ trước, với loại trình độ này của Vô Danh, đứng trước mặt cường giả siêu cấp server khác, căn bản không đáng nhắc đến, bây giờ thấy chưa, hắn đứng trước mặt cường giả chân chính lại thua như một con chó!”