Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 504 - Chương 504: Giác Ngộ Của Đại Thần

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 504: Giác ngộ của đại thần

Editor: Linh Tống

“Cái gì? Ngươi nói Cuồng Thần cái gì?”

“Ồ? À, Cuồng Thần miểu Boss Thiên Vực, làm sao thế?”

“Miểu Boss Thiên Vực? Boss Thiên Vực của Nhất Trọng Thiên?”

“Nếu không… Còn có Boss Thiên Vực nào?”

“Đúng, đúng là trực tiếp miểu sát?”

“Ừm, đập phát chết luôn.”

Phụt… Đại diện Nhị Trọng Thiên Vực, đám cao thủ đứng bên cạnh dựng thẳng lỗ tai nghe lỏm cùng nhau phun máu.

“Đập phát chết luôn? Điều này không thể nào!”

“Sao lại không thể nào, lúc đó phát sóng trực tiếp toàn cầu, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy. Này, chúng ta đang xem lão đại của chúng ta đánh sân thi đấu, nói đến Cuồng Thần cái gì, chờ sau này hãy nói, xem thi đấu trước đã.”

Thế nhưng, một đám người đã như mất hồn, trong đầu vẫn còn vang vọng lời nói vừa rồi của Thập Bộ.

Cùng là qua Boss Thiên Vực, các đoàn đội khác chuẩn bị từ sớm, thao tác cực hạn, gặp đủ loại tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, kết quả Duy Ngã Độc Cuồng đánh một chiêu miểu Boss Thiên Vực?

Đùa à!

Công kích phổ thông của Lục Thần là ba liên kích, lúc này mới lần công kích đầu tiên đã đánh rơi 65 vạn HP của Lạc Nhật Vĩnh Hằng, hai đoạn liên kích phía sau trực tiếp đánh thêm 130 vạn HP.

Một lần công kích phổ thông không hề biến hóa, trực tiếp miểu sát cao thủ siêu cấp Lạc Nhật Vĩnh Hằng!

Trên người Lạc Nhật Vĩnh Hằng truyền đến cảm giác đau đớn, thế nhưng lúc này hắn ta quỳ trên mặt đất lại không rảnh quan tâm đến cảm giác đau đớn.

Hắn ta thật sự bị miểu sát!

Hắn ta có giảm sát thương và sủng vật sinh mệnh chuyển dời, sao hắn ta có thể bị người ta miểu sát chứ?!

Lục Thần lạnh lùng nhìn Lạc Nhật Vĩnh Hằng, “Bây giờ nên là ta hỏi ngươi, sợ hãi không, bất ngờ không?”

“Ta đã nói miểu ngươi chắc chắn có thể miểu ngươi, đối phó với loại người như ngươi, ta căn bản không cần phải dốc hết sức.”

Lạc Nhật Vĩnh Hằng ngẩng đầu, hắn ta đầy lửa giận, nhưng khi hắn ta thấy biểu cảm thản nhiên của Lục Thần, đột nhiên lửa giận chuyển thành tuyệt vọng.

Loại biểu cảm lạnh nhạt này quá quen thuộc, trước kia mình luôn có vẻ mặt này.

Đó là biểu cảm trong lòng đã dự tính trước, trong tình huống nào mới có thể dự tính trước như vậy chứ? Lúc trong tay có lá bài tẩy, mới có thể tự tin như vậy!

Trong tay tên kia còn có con bài chưa lật!

Hắn không nói sai, hắn chỉ “vui đùa một chút”…

“Không thể nào, không thể nào, ngươi, sát thương của ngươi không thể cao như vậy! Ta là song chức nghiệp, ta từng được tiên nhân chỉ điểm, thuộc tính của ta cao hơn người bình thường!”

“Cho đến bây giờ đều là ta miểu người khác, không ai có thể miểu ta!”

“Còn có, ngươi, ngươi cũng không thể phá Vô Hạn Áp Chế của ta!”

Thật ra, thứ thật sự quyết định thắng thua của trận thi đấu, là Lục Thần phá giải Vô Hạn Áp Chế! Không phá giải được, hắn là ốc còn không mang nổi mình ốc, sao có thể lật bàn!

Lục Thần lắc đầu, xem ra lần thất bại này đã mang đến sự đả kích quá lớn với Lạc Nhật Vĩnh Hằng.

“Đó là vì ngươi chưa từng gặp cường giả.” Lục Thần từ tốn nói, đánh bại Lạc Nhật Vĩnh Hằng cũng không để hắn có bất kỳ cảm giác đáng phải vui mừng gì, “Ngươi thật sự nghĩ ngươi là đối thủ của ta? Lúc trước ta chỉ muốn xem ta có thể phá hỏng Vô Hạn Áp Chế của ngươi hay không.”

“Đúng là Vô Hạn Áp Chế rất mạnh, cường đại đến mức vượt ra khỏi sự tưởng tượng của ta! Nhưng sau khi đánh một trận với Lạc Nhật Tinh Thần, ta đã nghĩ ra cách đối phó với Vô Hạn Áp Chế.”

Lạc Nhật Vĩnh Hằng tỏ vẻ không thể tin nổi, hắn thật sự phá giải Vô Hạn Áp Chế?

“Không thể nào, ngươi chắc chắn chỉ là may mắn! Ngươi chỉ đơn giản dự đoán cộng thêm vận khí, ngươi chắc chắn không thể né tránh được Vô Hạn Áp Chế!”

Lục Thần mỉm cười, “Chỉ cần là người đang dùng, đều có sơ hở!”

“Vô Hạn Áp Chế có thể áp chế thân pháp phẩm chất thấp, nhìn như khó giải, ta làm như thế nào cũng không thể tránh né được, thế nhưng cũng không có nghĩa kỹ năng này không thể phá giải!”

“Ngươi, ngươi phá giải thế nào?”

Lục Thần thản nhiên nói, “Thân pháp của ta không bằng thân pháp của ngươi, thế nhưng phản ứng của ta không thể chậm hơn ngươi! Vì vậy không phải ta dùng thân pháp né tránh, mà là dựa vào phản ứng để né tránh.”

“Mục đích dùng Vô Hạn Áp Chế của ngươi là để áp sát, vậy ta sẽ để ngươi áp sát, nhưng mục đích cuối cùng sau khi ngươi áp sát vẫn là công kích, mà ngươi chắc chắn sẽ để lại chút thời gian chênh lệch, để cho bản thân có cơ hội điều chỉnh công kích của mình, sự chênh lệch thời gian này mới là cơ hội duy nhất để ta né tránh! Đồng thời, khi ta có thể tính toán chuẩn xác thời gian chênh lệch, mới có thể dùng Địa Hỏa Nham Tương đánh ngất ngươi.”

Lạc Nhật Vĩnh Hằng không còn lời gì để nói, lời nói của Vô Danh hoàn toàn là suy nghĩ của hắn ta vào lúc đó.

Dù hắn ta đã làm ra động tác công kích trước khi dùng Vô Hạn Áp Chế, thế nhưng vì có thể bảo đảm công kích của mình hữu hiệu, trước khi hắn ta chính thức ra tay, sẽ cho bản thân chút thời gian phản ứng.

Kết quả trong thời gian không phẩy mấy giây để phản ứng này, đã trở thành tỳ vết duy nhất trong sự phối hợp hoàn mỹ của Thuấn Ảnh và Thương Vương!

Người đang đứng đối diện lại lợi dụng được tỳ vết duy nhất này hoàn thành né tránh cộng thêm xoay tay khống chế!

“Chỉ là ngươi sử dụng Vô Hạn Áp Chế càng thành thạo hơn đồ đệ của ngươi, gần như có thể bỏ qua khoảng trống kết nối kỹ năng, vì vậy lần đầu tiên ta vẫn trúng chiêu.” Lục Thần lắc đầu dường như vẫn không hài lòng với biểu hiện của mình.

“Tuy ngươi không thể miểu sát ta, nhưng xem ra ta vẫn đánh giá thấp đối thủ, sau này phải chú ý nhiều hơn mới được.”

Ở bên kia Lục Thần đang sâu sắc kiểm điểm sai lầm của mình, một đám người dưới lôi đài lại mãi không dám nói lời nào.

“Đây chính là giác ngộ của đại thần sao? Đánh như vậy còn cảm thấy bản thân biểu hiện không tốt?”

“Thật xin lỗi, chứng kiến lão đại đang kiểm điểm, vì sao ta cảm thấy hắn đang trang bức chứ?”

“Đúng vậy, ta căn bản không thể nào đồng cảm với điều này… Đại ca, ngươi miểu người ta, còn nói mình đánh không tốt, có thích hợp không…”

Cuối cùng Lạc Nhật Vĩnh Hằng đã không còn lời gì để nói, hắn ta thở dài một hơi, miễn cưỡng đứng lên lại thở ra một hơi.

Bình Luận (0)
Comment