Editor: Linh Tống
“Lần này ta thua tâm phục khẩu phục, nhưng ngươi cũng có tư cách đi khiêu chiến hắn!”
Nhắc đến người kia, Đồ Tiên Độc Sư mỉm cười mỉa mai, “Nói đến cũng thú vị, ta cũng từng nghĩ sẽ đánh bại hắn, đáng tiếc, thực lực của hắn đã đạt đến tình trạng mà ta không theo kịp, nếu ngươi chỉ lấy thực lực hiện tại đi khiêu chiến hắn, ta có thể rất chắc chắn nói cho ngươi biết, ngươi không có chút phần thắng nào!”
Lục Thần mỉm cười, “Thật ra, cũng không phải chỉ có ngươi chưa dùng hết tất cả công pháp, thứ ngươi thấy cũng không phải toàn bộ thực lực của ta.”
Đồ Tiên Độc Sư khinh thường cười một tiếng, “Thần uy sao? Biết vì sao ta không dùng Thần uy không? Bởi vì đẳng cấp Thần uy giống nhau sẽ không có sức uy hiếp với đối phương, ngươi có thể vượt qua Nhất Trọng Thiên nói ít nhất ngươi có nhất trọng Thần uy, vì vậy dùng cũng vô dụng.”
Lục Thần chỉ cười không nói.
Đúng là hắn có nhất trọng Thần uy, thế nhưng hắn còn có nhất trọng Ma uy, hắn là Thần Ma song tu!
Không chỉ như vậy, trong balo của hắn còn có một phần Thần Huyết một phần Ma Chủng, hắn có thể thăng cấp đến nhị trọng!
Thế nhưng, nếu người khác muốn nghĩ như vậy, vậy tùy bọn họ đi thôi.
“Ta sẽ gửi cho ngươi tọa độ ‘người trong núi’, nhưng ta cũng không biết ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ mà hắn cho ngươi hay không.”
Lục Thần gật đầu, xoay người rời khỏi nơi so tài.
Đi ra từ lỗ đen Truyền Tống Môn, Lục Thần thở ra một hơi thật dài, nhảy xuống lôi đài.
Trả lại tiền cho mọi người, trong chuyến đi lần này, đám người này cũng kiếm lời rất nhiều kim tệ, tăng lên gấp mười mấy lần!
Tuy chia xuống dưới có lẽ cũng không được bao nhiêu, nhưng cũng coi như giải quyết được tình hình khẩn cấp.
Đương nhiên, Lục Thần cũng tự kiếm lời đầy chậu đầy bát, ban đầu hắn có 450 vạn tiền vốn, không chỉ đánh cược nhiều hơn những người khác một vòng, hơn nữa giữa chừng cũng không giảm chi phí, bây giờ đã biến thành 9000 vạn kim tệ!
Số tiền này đã đủ để hắn dùng một thời gian.
Thiết Huyết Trường Thành kiểm tra số tiền, đột nhiên đưa ra yêu cầu giao dịch.
“Hả? Làm gì thế?” Lục Thần kỳ quái hỏi.
“Vô Danh, ngươi giúp chúng ta thắng được nhiều như vậy, nhất định phải trả phí vất vả, ta tin tưởng không một ai có ý kiến.” Nói xong, Thiết Huyết Trường Thành chuyển 1 ức cho Lục Thần.
“Đúng vậy, lão đại, ngươi phải nhận lấy số tiền này, ngươi liều mạng vì mọi người như vậy, nếu không nhận vậy là đang khinh thường chúng ta.”
“Bây giờ chúng ta rất yếu, nhưng có ngươi ở đây, chúng ta có mục tiêu phấn đấu!”
“Lão đại tự mình cho chúng ta một bài học, thì ra trang bị cấp thấp, công pháp như cũ cũng có thể đánh bại cường giả, lần này chúng ta cũng có lòng tin rồi!”
Lục Thần thấy mọi người tích cực như vậy, cũng không từ chối.
Đà La Hành Giả cũng lấy ra 2000 vạn, Lục Thần lại từ chối.
“Ta sẽ không nhận của các ngươi, ta chỉ có một yêu cầu, hy vọng các ngươi có thể cam kết trong vòng một tháng sẽ dẫn dắt người chơi Trái Đất thật tốt.” Lục Thần trả lại thù lao.
“Vô Danh tiên sinh, xin ngươi yên tâm!” Đà La Hành Giả trịnh trọng nói, “Ngài đã vì người chơi Trái Đất thắng được sự tôn trọng của tất cả chúng ta!”
“Chúng ta tin tưởng, Trái Đất có thể bồi dưỡng ra một nhân vật như ngài, có lẽ sẽ có một ngày xuất hiện càng nhiều cường giả hơn, chúng ta bằng lòng sống chung hòa thuận với người chơi Trái Đất!”
Lục Thần mỉm cười.
Tốt, đây là kết quả mà hắn hy vọng được thấy.
Cứ vậy, hắn cũng có thể yên tâm tiếp tục xông pha ở Nhị Trọng Thiên!
Vào lúc ban đêm, Lục Di làm một bữa tiệc lớn cho lão ca, mặc dù phần lớn đồ ăn đều gọi thức ăn ngoài cho đủ số, nhưng thoạt nhìn vẫn đầy một bàn.
“Ca, ngươi xem, có món trứng tráng rau hẹ mà ngươi thích ăn nhất! Ta đã đặt hai phần ngon nhất ở trong thành phố.”
“Rau hẹ là thứ tốt.” Lục Thần nhìn một bàn đồ ăn này không nhịn được chảy nước miếng, “Ôi, ngươi làm nhiều món như vậy làm gì, hình như hai chúng ta cũng không ăn hết.”
Đôi mắt Lục Di nhìn lão ca, đầy vẻ sùng bái.
“Ca, ngươi quá mạnh mẽ, bây giờ ta đặc biệt sùng bái ngươi!”
“Hừ, hôm nay ngươi mới biết ca của ngươi mạnh mẽ?”
“Không phải, trước đây ngươi chơi game lợi hại, thế nhưng lần này lại khác, người ngoài hành tinh đều bị ngươi chèn ép, thật nở mày nở mặt, sao ta lại có một ca ca lợi hại như vậy chứ!”
Lục Thần trợn mắt liếc Lục Di, “Thần kinh, nhanh ăn cơm đi!”
“Ca, ta xới cơm giúp ngươi!”
Trên bàn cơm, hai huynh muội tùy ý trò chuyện.
“Đúng, ca, trước đó ta thấy trong mắt ngươi bốc lên ánh sáng xanh, lúc đó ta bị dọa chết, còn tưởng thiết bị của ngươi lại xảy ra vấn đề.”
Bàn tay đang gắp thức ăn của Lục Thần hơi khựng lại.
Lại nói, có nên nói chuyện mình là Duy Ngã Độc Cuồng cho muội muội biết không, hắn vốn không muốn lừa muội muội, ngay từ đầu là không có cơ hội thích hợp, sau đó hắn càng phát hiện Cửu Thiên không bình thường, hắn cũng không thể xác định rốt cuộc hai thân phận sẽ mang đến điều gì cho hắn, lại càng không chủ động nói với Lục Di.
Suy nghĩ một chút, Lục Thần cảm thấy thôi quên đi, để muội muội hưởng thụ trò chơi là đủ, chờ sau này rất cả sáng tỏ, lại nói cho nàng cũng không sao cả.
“Có thể là lúc đi chung với Duy Ngã Độc Cuồng đã bị hắn lây bệnh.” Lục Thần giải thích qua loa.
“Ca…” Lục Di dùng một ánh mắt khác thường nhìn Lục Thần, “Ôi, ngươi nói thật cho ta biết…”
Lục Thần hơi căng thẳng, nhìn chằm chằm vào Lục Di, “Cái, nói thật cái gì?”
“Dáng vẻ của Duy Ngã Độc Cuồng có đẹp trai không?”
“À?”
“Ôi chao, ngươi và hắn có quan hệ tốt như vậy, tọa kỵ còn đổi đi đổi lại, có rất nhiều chiêu thức giống nhau, nói rõ chắc chắn các ngươi thường xuyên cùng nhau cày phó bản! Ngươi từng thấy vẻ ngoài của hắn như thế nào không?”
“Ngươi quan tâm điều này làm gì chứ?”
“Hắc hắc, ta chỉ hỏi một chút, thật ra dù trong game hắn là Ác Ma, nhưng cảm thấy rất thần bí, cũng rất có sức hấp dẫn…”
“Dừng dừng dừng! Dừng lại! Ta nói cho ngươi biết, ngươi, đừng có nghĩ đến Duy Ngã Độc Cuồng nữa, hắn, hắn đã kết hôn.”
“Ồ?! Không phải chứ! Ngươi chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn!” Lục Thần lắc đầu, phải cắt đứt suy nghĩ lung tung của nha đầu ngốc này, “Con trai của hắn đã biết đi mua xì dầu, con gái đã đến lớp nhỏ ở nhà trẻ.”