Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 549 - Chương 549: Hổ Giao Hồ (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 549: Hổ Giao Hồ (1)

Editor: Linh Tống

"Vào đi." Bên trong có giọng nói truyền ra, lúc này lão nhân mới mở cửa phòng, dẫn theo Lục Thần đi vào.

"Viện trưởng, người trẻ tuổi này đã hoàn thành 300 nhiệm vụ thải kim, hắn muốn xem nhiệm vụ kia."

Gian phòng được bài trí giống với phòng làm việc của giảng viên đại học, một bàn làm việc, trên vách tường có một giá sách chất đủ loại tư liệu.

Trước bàn làm việc có một nam tử trung niên mặc bạch y đang ngồi, ID là "Viện Trưởng" Tàn Sinh!

Nam nhân vừa nghe vậy đã buông tư liệu trong tay xuống, nhíu mày híp mắt nhìn về phía Lục Thần, "Hắn đã hoàn thành 300 nhiệm vụ thải kim? Hắn là một người mới đúng không?"

"Đúng vậy viện trưởng, hắn mới nhập viện chưa tới hai tháng."

"Cái gì? Hai tháng làm 300 nhiệm vụ thải kim? Tiểu tử, ngươi là người của ngũ đại thế lực?"

Lục Thần nghe thấy lời này, như rơi vào sương mù, lắc đầu nói, "Ta không phải."

"Không phải? Vậy sao ngươi có thể hoàn thành những nhiệm vụ này?"

Lục Thần hơi xấu hổ, hắn biết phải trả lời vấn đề này như thế nào đây, làm thế nào? Đương nhiên là lấy tay làm.

Tốt xấu gì người ta cũng là viện trưởng, hình như nhiệm vụ đang nằm trong tay hắn ta, vẫn nên cung kính một chút thì tốt hơn.

"Viện trưởng, ta... Rất cố gắng làm việc."

Viện trưởng và lão nhân trao đổi lập tức xạm mặt lại.

"Tiểu tử, viện trưởng đang hỏi ngươi, những nhiệm vụ kia đều do một mình ngươi làm sao?"

"Đúng vậy."

Mày của viện trưởng đã nhíu lại đến mức sắp dính vào nhau, "Một người hoàn thành 300 nhiệm vụ thải kim trong hai tháng... Ngươi, ngươi là người mới số 312 đã từng liệp sát người cũ trong Hộ Lâm kia sao?"

"Đúng vậy, viện trưởng."

Tàn Sinh như có điều suy nghĩ gật đầu, "Được rồi, ta không quan tâm ngươi đã dùng phương pháp gì để hoàn thành nhiệm vụ, nếu ngươi đã đạt được yêu cầu, vậy ngươi có tư cách xem nhiệm vụ kia."

"Đi theo ta!"

Dứt lời, viện trưởng đứng dậy đi tới bên cạnh giá sách sau lưng, rút một quyển sách ra. Đột nhiên giá sách xoay chuyển, hóa ra nơi này còn giấu một cánh cửa ngầm.

"Nhớ kỹ, nhiệm vụ này chỉ có một cơ hội duy nhất! Thành công, ngươi sẽ nhận được Thiên Cấp công pháp, thất bại, 300 viên bảo thạch thải kim sẽ mất đi. Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

Lục Thần hít sâu một hơi, không ngờ nhiệm vụ này lại nằm trong Luyện Tâm viện.

Tới quá nhanh, hắn còn không có cả thời gian chuẩn bị.

Nhưng hắn cần chuẩn bị sao?

Lục Thần hít sâu một hơi, "Nghĩ thông suốt!"

Cánh cửa ngầm sau giá sách nối liền với bậc thang hình xoắn ốc kéo dài xuống. Lục Thần đi theo phía sau viện trưởng và lão nhân, đi trên bậc thang dường như không có điểm cuối.

Cũng không biết đi bao lâu, Lục Thần mở bản đồ cá nhân, trang web bản đồ đen thui, nhưng hắn có thể thấy điểm sáng nhỏ đại diện cho bản thân.

Thu nhỏ bản đồ, Lục Thần đột nhiên phát hiện có lẽ vị trí hiện tại của mình ở phía dưới hồ nước lớn xung quanh Luyện Tâm viện.

Hai bên đường có treo đuốc, ngọn lửa lung lay, cuối cùng chiếu lên một cánh cửa cách đó không xa.

Cánh cửa này không lớn, cao hơn ba mét, so sánh với đủ loại cửa vào cao tới mấy chục mét nó hơi khó coi.

Đứng bên cạnh cửa sắt, Tàn Sinh dừng lại.

"Tiểu tử, có thể nói cho ta biết ID của ngươi không?"

Lục Thần suy nghĩ một chút, "Viện trưởng cứ gọi ta là Vô Danh đi."

"Vô Danh?" Viện trưởng lẩm bẩm xưng hô này, sau đó lại mỉm cười, "Hẳn không phải ‘Vô Danh’ trong Tịch Tịch Vô Danh, muốn tạo ra một khoảng trời lại không muốn để lại tên tuổi... Tuổi còn nhỏ, có thể màng danh lợi như vậy thật không dễ dàng."

"Vô Danh, nơi này là nơi ngươi muốn tìm. Phía sau cánh cửa này thông tới ‘Hổ Giao Hồ’, cũng chính là Hộ Thành hồ của Luyện Tâm viện chúng ta."

Dường như nghĩ tới chuyện gì buồn cười, Tàn Sinh tự mình cười rộ lên, "Lại nói, cũng thú vị, luôn có học viên hỏi ta, trong Hổ Giao Hồ không có Giao thật chứ, ta cũng không biết nên trả lời thế nào."

Tàn Sinh nói được một nửa lại quay đầu, ý tứ sâu xa nhìn về phía Lục Thần.

Đột nhiên chân Lục Thần hơi run...

Lần này, hắn hơi sợ hãi thật.

Phó bản này... Ở dưới nước? Cho tới bây giờ hắn chưa từng có kinh nghiệm chiến đấu dưới nước! Hơn nữa tình cảnh trong Cửu Thiên hoàn toàn có thể tính là không khác gì thực tế. Nói cách khác, hắn sẽ phải chiến đấu dưới nước thật!

Lục Thần chưa từng tới biển rộng, nhưng từ video về đáy biển trên web, hắn cảm thấy rất có thể mình mắc chứng sợ hãi biển sâu.

"Không phải chứ... Viện trưởng, phải đánh trong nước sao? Ta, vậy chẳng phải rất nhiều kỹ năng của ta sẽ trở nên vô dụng?"

Tàn Sinh nhún vai, "Đây là vấn đề ngươi cần cân nhắc."

Lục Thần nhíu chặt mày, được rồi, viện trưởng nói rất đúng, chiến đấu thế nào đó là chuyện của mình.

"Tốt, chuẩn bị sẵn sàng rồi thì vào đi thôi." Nói xong, viện trưởng lấy chìa khóa ra mở cửa sắt.

Lục Thần hít sâu một hơi, nếu đã tới, không lý nào lại không vào!

Sau cửa sắt, cảnh tượng quái dị, bên trong cánh cửa là một vùng tối đen, nhưng có thể nghe được tiếng nước chảy cùng với một số tiếng động không biết phải hình dung thế nào, giống như có sinh vật nào đó đang than nhẹ.

Lục Thần lấy tay thử chạm vùng tối đen đến trước mặt. Chỉ cảm thấy bản thân mình chạm vào chất lỏng, khi thu tay lại, tay đã ướt nhẹp.

Phía sau cửa là đáy hồ, nhưng nước hoàn toàn bị ngăn cách phía sau cửa sắt này!

Phía trước mà một màu đen kịt! Hoàn cảnh như vậy phải chiến đấu thế nào?

Đừng nói tới bên trong còn có một BOSS siêu cấp trí mạng!

Lục Thần chưa bao giờ cảm thấy không có sức lực như hôm nay! Trước khi đối mặt với sinh vật không biết tên, đầu tiên Lục Thần phải chiến thắng sự sợ hãi trong lòng!

"Thế nào? Không dám đi?" Tàn Sinh cười như không cười nhìn Lục Thần, "Chuyện này cũng rất bình thường, trước đây ta tới nơi này, ta đã đứng ở cửa những 20 phút."

"Thật ra ngươi chỉ cần nghĩ tới những màu này..."

Tàn Sinh còn chưa dứt lời, đột nhiên Lục Thần lui về phía sau hai bước, cúi đầu nhào vào thế giới đáy hồ ngoài cửa.

Tàn Sinh lập tức xạm mặt lại, hiếm khi mình mới có hứng chia sẻ một chút về lịch trình kế sách ban đầu, nhưng tên kia vốn không muốn nghe...

"Tiểu tử này có tố chất tâm lý không tồi." Tàn Sinh mỉm cười, "Lão Mã, ngươi cảm thấy hắn có hy vọng không?"

Bình Luận (0)
Comment