Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 553 - Chương 553: Cầu Xin Ta (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 553: Cầu xin ta (2)

Editor: Linh Tống

"Thế nào, mùi vị sống không bằng chết thế nào? Gai băng lạnh vô cùng sẽ khiến tốc độ mất máu của ngươi trở nên vô cùng chậm rãi, như vậy ngươi sẽ chết càng chậm hơn!"

"Có tư cách khiêu chiến ta, tin tưởng ngươi là người nổi bật trong Luyện Tâm viện này. Mà ta thích nhất là hành hạ đám được xưng thiên tài này tới chết!"

"Chờ sau khi ngươi chết ba ngày, linh hồn của ngươi sẽ không thể sống lại! Thi thể của ngươi sẽ bị treo ở đây ba ngày ba đêm!"

"Cho dù ngươi đã từng sáng chói thế nào ở Luyện Tâm viện, nhưng ở chỗ ta, ngươi sẽ thảm bại như chó nhà có tang, mất hết tôn nghiêm!"

Ý thức của Lục Thần đã rất mơ hồ. Theo lý thuyết, hắn đã sớm quen với việc mở ra toàn bộ cảm giác đau, nhưng lần bị thương này gần như khiến hắn đau đến mất ý thức.

Ngũ tạng lục phủ bị xuyên thủng, hơn nữa còn không chết ngay, Hổ Giao cố ý để lại mấy vạn máu cho hắn...

"Lão đại, lão đại, mau tỉnh lại!" Một giọng nói không ngừng lặp lại trong đầu Lục Thần, đầy lo lắng mà đau lòng.

Là Tiểu Mẫn...

Ý thức của Lục Thần dần quay về.

"Tiểu Mẫn... Niết Bàn Trọng Sinh của ta đâu..."

"Chủ nhân, ngươi còn chưa chết, chỉ vì đau đớn quá mức khiến ngươi lâm vào mất ý thức ngắn ngủi, đây không phải do Cửu Thiên thiết lập, mà là thủ đoạn đặc biệt của Hổ Giao!"

Cũng là chết, nhưng có người không phải chịu đau khổ quá lớn, có người lại bị giày vò vô cùng đau khổ. Rất không may, Lục Thần đang phải chịu đựng nỗi dằn vặt phía sau.

Lục Thần hơi mở mắt, đau nhức truyền đến, trên trán hắn xuất hiện mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu.

Trong tầm mắt, một đoạn gai băng xuyên qua từ bụng mình đâm thêm 4, 5m về phía bầu trời, mà bản thân mình đang bị treo trên gốc gai băng. Thân thể hắn như đang không ngừng hạ xuống phía dưới gai băng.

Gai băng hình mũi dùi, càng hướng xuống, nói rõ miệng vết thương của hắn đang không ngừng nứt ra! Loại đau khổ này khiến cả người Lục Thần run lên.

"Nhân loại, có phải rất đau khổ không? Ta cho ngươi một cơ hội, thừa nhận ngươi hèn mọn và vô dụng, ta có thể để ngươi bớt phải chịu đau khổ, để ngươi sớm được giải thoát!"

"Nghịch thiên? Không phải giống loại thấp hèn như ngươi có thể làm được!"

Dù đám người Luyện Tâm viện có thích Lục Thần hay không, nhưng những lời này của Hổ Giao lại khiến trái tim tất cả mọi người đau nhói.

Không ngờ Hổ Giao này lại miệt thị nhân loại!

Nhưng giờ này khắc này, mọi người có thể nói gì đây? Sự mạnh mẽ của Vô Danh nổi tiếng khắp Luyện Tâm viện, nhưng sau khi đánh một trận với Hổ Giao, thanh HP của Hổ Giao vẫn chưa hiện ra, hắn vốn không thể đụng tới Hổ Giao dù chỉ một chút đã bị ngược đãi giết chết!

Loại chênh lệch thực lực như cách biệt một trời một vực này, không phải thứ tức giận có thể bù đắp.

Giận mà không dám nói gì!

Hai mắt Trấn Quốc Yên Nhiên nhìn chằm chằm Hổ Giao, hai tay nắm thật chặt, suy nghĩ trong lòng càng thêm kiên định!

Tam Trọng Thiên, ta nhất định phải tới!

Nữ hài khẽ nhíu mày, một mình nàng rời khỏi gia tộc đi rèn luyện, vì sao lại làm vậy? Không phải vì có thể sớm ngày biến cường sao? Hiện tại, cường giả tuyệt đối là Hổ Giao đang ở ngay trước mặt nàng, lúc nào nàng mới có thể chiến thắng nó?

"Nhân loại, cầu xin ta!" Hổ Giao không cố kỵ rít gào, "Cầu xin ta bỏ qua cho con kiến hôi ngươi! Nhanh cầu xin ta!"

Đúng lúc này, một giọng nói yếu ớt vang lên. Vì suy yếu và tức giận mà giọng nói của hắn trở nên hơi khác so với trước kia.

Trầm thấp lại kiên định lạ thường.

"Ta, cầu, ĐKMM!"

Một bàn tay phủ đầy máu tươi dùng sức túm lấy gai băng trước người, hắn đang cố gắng từng chút từng chút di động thân thể lên phía trên gai băng.

Đau đớn khó có thể hình dung khiến mặt hắn túa mồ hôi đầm đìa.

"Nếu như nói..."

"Ngay cả... Con giòi bọ như ngươi... Ta cũng không thể chiến thắng, ta đây... Thực sự là... Yếu phát nổ."

Có người chỉ lấy đoạn mũi tên ra khỏi cơ thể đã đau tới sắc mặt tái nhợt, huống chi hiện tại Lục Thần lại rút người mình ra khỏi gai băng, không đau tới ngất đi đã là kỳ tích.

Đám học viên Luyện Tâm viện thấy hành động của Lục Thần không khỏi hít sâu một hơi.

Tính nhẫn nại của gia hỏa này thật không thể tưởng tượng nổi.

Hai mắt Trấn Quốc Yên Nhiên trợn tròn, khi Lục Thần đánh bại nàng cũng không khiến nàng cảm thấy xúc động lớn như lúc này.

"Ngươi, ngươi tên điên này..."

Gai băng phía trên đã đủ nhỏ. Lục Thần chợt phát lực, một chưởng đập gãy gai băng.

"A! Hổ Giao! Lão tử muốn ngươi phải trả lại gấp trăm lần! A!" Nương theo một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, Lục Thần cứng rắn giãy ra từ đoạn gai băng bị gãy!

Ra sức xoay người, Lục Thần đứng trên mặt cắt của phần gai băng bị gãy, một tay ôm bụng. Nơi bụng đã có một cái động lớn tới khiếp người, nhưng cũng may nó đang nhanh chóng khép lại.

Hắc Giao trơ mắt nhìn Lục Thần giãy khỏi gai băng nhưng không ngăn cản hắn.

"Ha ha ha, ta rất hưởng thụ cảm giác đau khổ ngươi đang thể hiện ra."

Lồng ngực Lục Thần phập phồng kịch liệt. Hắn nhìn phần bụng máu thịt be bét đã ngừng chảy máu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hắc Giao.

"Ngươi nên hối hận vì vừa rồi ngươi không giết ta." Giọng nói của Lục Thần lạnh như băng.

"Ah? Đúng không? Thế nào, ngươi còn muốn lật bàn? Ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có sống lại, có mấy cái mạng, ta cũng có thể giết hết!"

Khóe miệng Lục Thần cong lên tạo thành ý cười tà mị, "Muốn thấy cái mạng thứ hai của ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách."

Hổ Giao cười lạnh, "Quả nhiên ngươi còn có mạng thứ hai. Nhưng ta quên nói cho ngươi biết, trong số cường giả ta từng giết, ngươi không phải người duy nhất có hai mạng!"

"Nếu trong lòng ngươi còn hy vọng, vậy ta đây chỉ đành khiến ngươi hoàn toàn tuyệt vọng!"

"Khiến ngươi nhìn rõ chênh lệch chân chính giữa ngươi và ta! Ta chờ thưởng thức vẻ mặt tuyệt vọng của ngươi!"

Vừa nói tới đây, Hổ Giao bỗng rít gào.

Gào!

"Long Uy · Thần Thú!"

Một tiếng rít này kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc. Toàn bộ Luyện Tâm viện như bị động đất, rất có khả năng sẽ sụp đổ!

Cùng lúc đó, từ Yêu Thú sâm lâm truyền đến tiếng rít gào của vô số dã thú, duowngf như đang đáp lại vương giả của Yêu Thú sâm lâm!

Bình Luận (0)
Comment