Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 586 - Chương 586: Cấp Luyện Ngục (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 586: Cấp Luyện Ngục (1)

Editor: Linh Tống

“Mẹ nó! Tai hồ ly! Mẹ kiếp, sao trông ẻo lả vậy! Khác hẳn với phong cách của lão tử có được không hả!”

Lục Thần đang buồn bực, vừa quay đầu lại còn phát hiện mình có thêm một cái đuôi hồ ly.

Mấy thứ này khiến hắn hoàn toàn phát điên.

Một Ác Ma uy vũ khí phách như thế mà lại có tai thú, cùng với một cái đuôi bông xù… Cảm giác giống như mãnh nam cơ bắp mặc đồ gái ấy!

“Mẹ nó… Tại sao dung hợp thêm hồ ly mà lại thay đổi cả hai chỗ!”

Lục Thần quá nhớ Lục Y Y, hy vọng nhanh chóng xử lý Linh Vũ Dược Tôn, chắc sau đó sẽ có cơ hội gặp lại Lục Y Y, lúc đó nhất định phải kêu nàng ném mình vào lò luyện đan để luyện lại…

Lục Thần thở dài một hơi, phát hiện mình ngầu không được ba giây, cuối cùng vẫn bước lên con đường càng ngày càng xấu xí.

“Thật không nên dung hợp!”

“Nếu mình cứ tiếp tục dung hợp mãi thế này thì cuối cùng sẽ biến thành loại quái vật nào chứ!”

Không còn cách nào khác, Lục Thần thay skin nhân loại. Hắn không muốn để người khác thấy hình thái Ác Ma của mình lúc này.

Đã tới level 100, huyết mạch thiên phú cũng xong xuôi, cũng đã đến lúc Lục Thần rời khỏi nơi này.

“Đi thôi, trạm kế tiếp, Lạc Tiên bình nguyên! Người trong núi đang ở trong bản đồ này! Không biết có khi nào tên đó lại trốn ở nơi kín đáo nào hay không.”

Một đường đi về phía bắc, vượt qua nhiều dãy núi, đằng trước bỗng trở nên bằng phẳng.

Lục Thần thành công tìm thấy tấm bia đá bản đồ.

【 Lạc Tiên bình nguyên 】

【Như sao sa rơi xuống, chúng tiên lạc ở đây.】

【Tương truyền, nơi này là di chỉ của Vạn Tiên Chi Chiến, vật đổi sao dời, tiên đi không để lại tung tích, lại dẫn tới những người tìm tiên…】

Thấy chữ viết trên bia đá, Lục Thần ngẩn người. Nơi này đã từng là di chỉ của “Vạn Tiên Chi Chiến” ư? Vạn Tiên Chi Chiến thật sự tồn tại à? Những người kia thật sự là tiên, hay là tán tiên như Mộc Huyền? Hay là cả hai?

“Duy Ngã Độc Cuồng, cuối cùng ngươi cũng tới. Ta đã chờ ngươi lâu lắm.” Bỗng có tiếng nói vang lên từ đằng sau.

Lục Thần cau mày, quay đầu nhìn lại.

Người này chính là người trong núi!

“Là ngươi? Ngươi đang chờ ta?”

“Đừng hiểu lầm, ta không có hứng thú với nam nhân!” Người trong núi đội đấu lạp, thoạt nhìn như một cao nhân, nhưng nói chuyện không đứng đắn, chẳng khác lúc lần đầu tiên gặp hắn là mấy.

Lục Thần đầu đầy vạch đen, “Ta cũng không nghĩ như vậy…”

“Ha ha, đi theo ta.”

Lục Thần đi theo. Tới một căn nhà tranh hoang vắng, người trong núi rót một tách trà cho Lục Thần.

“Trà gì vậy? Có phải một chén 50 linh lực không?”

“Xem ra ngươi đã từng uống rồi.” Người trong núi cười nói, “Với thuộc tính của ngươi thì 50 linh lực chắc cũng không là gì đâu nhỉ.”

Lục Thần cười nham hiểm, “Sai! 50 linh lực rất quan trọng!” Sau đó uống một hơi cạn chén.

+50 linh lực!

“Thêm chén nữa đi!” Lục Thần lau miệng, “Không phải ta chém gió chứ chỉ có từng này thì ta có thể uống cho ngươi phá sản!”

“Sao ngươi biết ta sẽ tới?” Lục Thần vừa uống trà vừa hỏi.

Người trong núi cởi đấu lạp của mình đặt lên bãi đá, mỉm cười với Lục Thần: “Ngươi chiến thắng Đồ Tiên Độc Sư trên sân thi đấu, sau đó hỏi tung tích của ta, ta biết ngay ngươi sẽ tới tìm ta.”

Lục Thần gật đầu, lại rót thêm ly nữa.

Trà trong ấm nước của người trong núi cũng không nhiều. Lục Thần uống ba ly là hết. Tên này cũng như Mộc Huyền, đều ki bo kẹt xỉn, mỗi lần chỉ chiêu đãi người khác nửa ấm trà…

Qua ba tuần trà, người trong núi cười nói: “Này, đừng chỉ lo uống trà, ngươi còn mở độ khó cao cấp không?”

“Mở chứ! Ta muốn tăng lên tới độ khó luyện ngục. Nói đi, nhiệm vụ là gì?”

“Nhiệm vụ? Ha ha ha ha, không cần nhiệm vụ, chỉ cần đồng ý một yêu cầu của ta.”

Lục Thần cau mày nhìn người trong núi, “Không cần nhiệm vụ?”

Người trong núi vẫn cười nói, “Vốn phải làm nhiệm vụ, nhưng sau khi ngươi đánh bại Thanh Lang, ta quyết định hủy bỏ mấy thứ vô dụng đó.”

“Sao lại vô dụng? Làm nhiệm vụ sẽ được nhận thưởng. Tiểu Nguyên chính là phần thưởng của nhiệm vụ lần trước.”

“Không sao, không có nhiệm vụ vẫn có phần thưởng như thường!”

Lục Thần thu lại nụ cười. Rất hiển nhiên yêu cầu này không hề đơn giản chút nào.

“Yêu cầu gì?”

“Đánh một trận với ta.”

“Hả?” Lục Thần lập tức hoảng sợ.

Lục Thần không rõ thực lực của người trong núi là gì, nhưng ít nhất hắn ta cùng cấp với Mộc Huyền. Nói cách khác, thực lực của người trong núi… Ít nhất là tán tiên!

Tán tiên, mình có thể thắng được sao?

“Đừng căng thảng. Ta chỉ thấy trận chiến của ngươi nên cảm thấy rất ngứa tay. Ở Nhị Trọng Thiên này cả ngày không có việc gì làm, nhàm chán lắm, coi như ngươi vận động với ta thôi.”

“Thắng thua không quan trọng. Cuối cùng ta sẽ tặng một món quà cho ngươi, chắc sẽ không thua kém nhiệm vụ độ khó cấp địa ngục và cấp luyện ngục đâu.”

Vẻ mặt Lục Thần nghiêm nghị, “Vậy sau khi đánh xong thì độ khó trò chơi là gì?”

“Cấp luyện ngục!”

Lục Thần gật đầu. Chỉ cần có phần thưởng, làm nhiệm vụ hay không đều như nhau. Huống chi trận chiến này cũng không bắt buộc phải thắng, chỉ là một lần luận bàn võ thuật thuần túy mà thôi.

“Được thôi.” Khóe miệng Lục Thần cong lên, “Nói thật, ta đã sớm muốn lĩnh giáo thử xem cao thủ như ngươi mạnh cỡ nào.”

Người trong núi mỉm cười, “Hẳn là sẽ không làm ngươi thất vọng.”

Dứt lời, người trong núi vung tay lên, trong phạm vi mười ngàn mét lập twcs hình thành hoàn cảnh khép kín.

“Sẽ không có ai nhìn thấy trận tỷ thí này, ngươi không cần che giấu, hãy bày ra hết thực lực của mình đi.” Người trong núi đứng lên, chỉ thoáng chốc đã tới chính giữa khoảng đất bằng, “Hãy để ta xem thử giới hạn cao nhất của ngươi là bao nhiêu!”

Lục Thần khẽ híp mắt. Người này muốn xem giới hạn chiến đấu cao nhất của mình à? Nói thật, ngay cả chính hắn cũng chưa từng thử.

Nhưng có một điều hắn dám khẳng định, đó là từ khi tới Nhị Trọng Thiên, chưa từng có ai đáng để hắn dốc hết sức đối phó.

Hổ Giao, Thanh Lang đều như thế!

Một người có thể khiến mình dốc hết sức đối phó sẽ chỉ khiến Lục Thần cảm thấy hưng phấn.

Lục Thần cũng đứng dậy, đi đến chính giữa Lạc Thiên bình nguyên, đối diện với người trong núi.

“Không dùng Ma Chi Nhất Biến của ngươi hả?”

Bình Luận (0)
Comment