Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 674 - Chương 674: Thanh Mãng (34/63)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 674: Thanh Mãng (34/63)

Editor: Linh Tống

Thoa Ông thở dài một hơi: "Thật ra ta qua hay không qua cũng không thành vấn đề. Ta chỉ là muốn đi mở mang kiến thức với ngươi một chút, lỡ như có lúc cần hỗ trợ, ta giúp được đến đâu hay đến đó."

"Một hồi nữa ta sẽ thử xem có thể giúp ngươi dẫn đi một ít lính gác hay không, ngươi hãy nhân cơ hội đó chạy qua."

Lục Thần cau mày, vẫn không nói chuyện. Một lúc lâu sau, hắn đột nhiên nhìn về phía Thoa Ông: "Này, lão đầu, ta có thể dẫn ngươi vào, nhưng có thể sẽ phải ủy khuất ngươi một chút."

"Dẫn như thế nào? Nơi đây đều là binh sĩ yêu tộc, dù xông vào thì cũng vô cùng trắc trở."

"Ngươi cứ mặc kệ ta làm sao dẫn ngươi vào, bây giờ ta hỏi ngươi có nguyện ý hay không?"

"Ta... Nếu an toàn, đương nhiên không có ý kiến, ai mà không muốn xem Thiên Địa Chí Bảo có hình dạng ra sao."

"Ừm, vậy thì được!" Lục Thần nở một nụ cười xấu xa: "Đây là do ngươi tự nguyện, đừng trách ta tàn nhẫn."

"Thôn Phệ!"

Thoa Ông còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy cái miệng của Lục Thần mở ra theo một góc độ kinh người, sau đó một ngụm... Ăn tươi nuốt sống bản thân, sau đó nuốt xuống luôn!

"Mẹ nó... Ngươi..."

Không thể nghe rõ câu nói kế tiếp của Thoa Ông, chỉ thấy miệng của Lục Thần khôi phục lại nguyên trạng, hắn vỗ bụng một cái: "Ngươi là người thứ hai bị ta nuốt trọn, lão đầu, đàng hoàng ở trong bụng ta."

Cái bụng của Lục Thần nhô lên từng trận, hình như Thoa Ông không có ý định "đàng hoàng" đợi bên trong.

"Đừng làm loạn!" Lục Thần vỗ bụng một cái.

Sau đó, Lục Thần mở ra Dã Quái Thương Thành.

Cũng lâu rồi Lục Thần không mở ra Dã Quái Thương Thành, chủ yếu là vì thương thành chỉ giúp hắn tiến hóa và gia tăng quân đoàn. Sau khi tới Tam Trọng Thiên, Lục Thần không gặp được bất kỳ dã quái nào, "dã quái" mà hắn nhìn thấy đều là người chơi, điều này khiến hắn khá buồn bực.

Hiện tại lại có dịp sử dụng cái thương thành này.

"Hối đoái... Ừm..." Lục Thần nhìn qua mấy skin trong thương thành.

Trong số đủ loại dã quái mà hắn đã đánh chết, ví dụ như Lang Nhân, đa số chúng gần gũi với Yêu Thú tộc hơn, chỉ có một số ít là dã thú dị hóa.

Có vẻ chỉ có Độc Chu và Thanh Mãng là động vật thật sự thông thường, Độc Chu lại là côn trùng, cũng không tính là Yêu tộc, cuối cùng chỉ còn lại một mình Thanh Mãng.

"Mẹ nó, chỉ có thể đổi loại này thôi sao? Không còn sự lựa chọn nào khác... Kệ đi, dù sao cũng chỉ là vượt qua một trạm canh gác, vậy hối đoái skin Thanh Mãng đi."

Lục Thần bắt đầu biến thành Thanh Mãng.

Tứ chi của hắn rụt lại, hai cái đùi hợp lại, cái cổ biến lớn, thân thể hẹp lại...

Lần đầu tiên hoàn toàn biến thành một con cự mãng, Lục Thần bỗng cảm thấy vô cùng kinh hoàng.

"Con bà nó! Nửa người dưới của lão tử... Không có! A! Ta... Không có!"

"Thay đổi skin nhân loại! Nhanh!"

Không bao lâu, Lục Thần biến trở về hình người, xoay người kiểm tra một chút, tất cả đều mạnh khỏe.

"A, hù chết ta, mặc dù chỉ là thân thể trong trò chơi, nhưng luôn cảm thấy là lạ."

Sau khi xác định sẽ phải tạm thời ly biệt với tiểu huynh đệ của mình, Lục Thần một lần nữa biến thành một con cự mãng.

Kiểm tra bảng nhân vật, bây giờ Lục Thần đã hoàn toàn biến thành một con thanh sắc cự mãng, dài khoảng chừng bảy, tám mét, đầu bẹp, lâu lâu còn lè lưỡi ra.

Ừm, cũng ok rồi.

Sau khi xác nhận không có chỗ nào sai lầm, Lục Thần bò ra từ trong rừng cây.

Thì ra con cự mãng này dựa vào việc vặn vẹo thân thể, sử dụng cái bụng để đi đường, cho nên Lục Thần đành phải uốn éo người một cách hăng say.

Mẹ nó, cột sống của lão tử... Không được, phải nắm giữ nhịp điệu, thay đổi phương hướng di chuyển một cách có quy luật!

Một hai ba bốn, đổi phương hướng một cái, hai hai ba bốn, một lần nữa...

Yêu tộc lui tới kinh ngạc nhìn về phía con Thanh Mãng đang vặn vẹo một cách quái dị kia.

"Hửm? Cách di chuyển của tên kia thật đẹp."

"Có lẽ là xà đến thời kỳ giao phối nên đi đường khó khăn như vậy."

"Hai người các ngươi đừng xem nữa, hôm nay phải kiếm một ít quân công, nhanh đi thôi!"

Lính gác nhìn Lục Thần đi qua trước mặt bọn họ, nhìn nhau cười: "Không hổ là người của Yêu tộc chúng ta, bước đi cũng khí phách vênh váo như thế!"

"Chắc Xà huynh này kiếm được không ít quân công, ngươi xem bụng hắn phồng lên kìa, chẳng lẽ là nuốt dị tộc nào đó! Xà huynh, ngươi lăn lộn được bao nhiêu quân công vậy?"

"Khụ khụ... Ba bốn cái."

"Không tệ, một chuyến kiếm được ba bốn quân công, ngươi sẽ nhanh chóng trở thành đội trưởng dân binh thôi."

Lục Thần toát mồ hôi lạnh, nhanh chóng dùng sức bò vào.

Thật vất vả vượt qua trạm canh gác, Lục Thần mới phát hiện phía sau trạm canh gác là một tòa thành thị Yêu tộc. Thỉnh thoảng cũng có binh sĩ tuần tra trong thành thị.

CMN... Lục Thần cảm thấy đầu mình muốn phình lên gấp đôi, hắn chỉ có thể tiếp tục bò.

Phía trước có một đôi tình lữ "nhân loại" đang cãi nhau.

"Quan tâm cái túi da này thì có ích lợi gì, ngươi thật sự quen với việc dùng hai cái đùi để bước đi sao? Hay là dùng thân thể của bản thân chúng ta thuận buồm xuôi gió hơn."

"Nhưng mà xấu lắm."

"Xấu cái gì! Hai cái đùi dễ nhìn hơn sao? Ngươi xem Xà huynh bên kia đi, ở trong mắt ta, hắn trông có vẻ đặc biệt soái! Đó là người có can đảm thể hiện bản thân!"

Lục Thần rưng rưng đi ngang qua...

Cũng may chỉ có Yêu tộc biến ảo thành nhân loại, còn chưa nghe qua nhân loại biến ảo thành Yêu tộc, cho nên cũng không có người nào hoài nghi này con cự mãng di chuyển một cách cứng nhắc này. Lục Thần lại một đường thông suốt, đi ra khỏi từ cửa thành bên kia!

Ra khỏi cửa thành, Lục Thần một đường tiến vào rừng rậm, tìm địa phương đổi về hình người trước.

"Ôi mẹ nó, mệt chết lão tử!" Lục Thần thở hổn hển: "Biến thành xà còn không bằng ta biến thành hình thái tri chu ngay từ đầu, mặc dù như vậy sẽ xấu, nhưng ta có thể chạy như bay!"

Tìm một tảng đá ngồi xuống, Lục Thần một lần nữa mở ra Tàng Bảo Đồ.

Địa điểm cất giấu bảo vật cách nơi này không xa, bên ngoài bây giờ cũng không có quan binh kiểm tra, hắn đổi thành hình người cũng không thành vấn đề gì.

Mở ra bản đồ cá nhân, Lục Thần đánh dấu tọa độ của bảo vật, sau đó tiếp tục chạy đi.

Bình Luận (0)
Comment