Editor: Linh Tống
Lục Di cau mày nói, “Ca, vì sao ngươi đột nhiên nhắc đến chuyện này?”
Lục Thần hít sâu một hơi, hắn rất muốn nói cho Lục Di biết, Mộc Huyền đã từng nhắc đến phụ thân, nhưng thấy dáng vẻ không buồn không lo này của Lục Di, lời đã đến khóe miệng lại nuốt ngược về.
Còn chưa tìm được đáp án, cần gì phải khiến muội muội thêm buồn bã chứ.
“Không có gì, cái đó, bây giờ ngươi cấp bao nhiêu?”
“Cấp 92.”
“Cấp 92? Nhanh vậy sao?”
“Hắc hắc, hiện tại có người dẫn chúng ta, nhưng bọn họ cũng không nói thân phận của mình, Mộc Hoa ca từng lén nói cho ta biết, nói chỉ cần đi theo bọn họ luyện cấp là được, đừng hỏi nhiều những điều khác, bọn họ cũng không biết nhiều.” Lục Di nhảy đến bên giường, ngồi bên cạnh lão ca, “Ca, biết đâu chúng ta có thể nhanh chóng đi vào Tam Trọng Thiên, đến lúc đó sẽ đi tìm ngươi.”
Lục Thần chớp mắt, “Các ngươi cũng không biết bọn họ là ai sao? Bọn họ có đáng tin không?”
“Ừm, đáng tin! Đã dẫn rất nhiều đoàn đội của chúng ta, vẫn luôn cẩn thận, còn giúp chúng ta nghiên cứu phải thông quan Thông Thiên Tháp như thế nào, bọn họ chỉ hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng trưởng thành.”
Lục Thần cũng không biết thân phận của những người kia, có lẽ không phải Tam Trọng Thiên.
“Ca, có người còn tìm ta nghe ngóng về ngươi. Lúc đó ta moi được một tin tức quan trọng từ hắn, cũng không nói cho ai biết.”
“Cái gì?”
“Bọn họ là người Trái Đất!”
Lục Thần cau mày, người Trái Đất? Vậy càng không thể là Tam Trọng Thiên, dường như hắn chưa từng gặp một người Trái Đất nào ở Tam Trọng Thiên.
Lại hỏi những vấn đề khác, Lục Di cũng không biết gì nữa, đương nhiên muội muội sẽ không giấu giếm mình, nói vậy có lẽ hắn phải tự giải đáp nghi ngờ này.
Tốc độ lên cấp của người chơi Trái Đất nằm ngoài dự đoán của Lục Thần, Lục Thần cũng rất vui mừng.
…
Trò chuyện một lúc, Lục Thần quay về phòng của mình, đăng nhập vào trò chơi.
Sau khi online, Lục Thần đi một mình đến lãnh địa tự nhiên Tinh Linh trước.
Lãnh địa tự nhiên Tinh Linh vẫn có trọng binh canh gác như trước, nhưng sau khi thấy Lục Thần là một tên nhân loại, cũng không ngăn cản hắn tiến vào lãnh địa.
Xem ra tự nhiên Tinh Linh đã tuyên bố kết quả tỷ võ vạn tộc xuống dưới, cho phép Nhân tộc tiến vào lãnh địa của bọn họ.
Mặc dù xung quanh luôn có ánh mắt nhìn theo, Lục Thần cũng không quan tâm, đi thẳng đến thành chính lớn nhất của tự nhiên Tinh Linh.
Nói một cách chính xác, ngũ đại thành chính của tự nhiên Tinh Linh là năm gốc đại thụ vô cùng to lớn che cả bầu trời, khu vực mà bộ rễ của chúng kết nối lại là địa điểm luyện cấp hoàng kim, đó là nơi Lục Thần muốn đi.
Đi một mình hơi buồn chán, Lục Thần liền dẫn theo Tiểu Mẫn và Tiểu Lục đi cùng.
Sau năm ngày, điểm đánh quái của ngũ đại thành chính không ra quái nữa, trải qua sự điều tra, đám cấp cao của tự nhiên Tinh Linh tộc phát hiện có người đã lũng đoạn tất cả dã quái ở trung tâm khu vực luyện cấp…
“Ám Nguyệt trưởng lão, Nhân tộc thật quá đáng, lại độc chiếm khu luyện cấp!” Một nam Tinh Linh cao lớn gầy gò vô cùng căm phẫn nói, “Ta đi giết hắn!”
Tinh Linh được gọi là Ám Nguyệt trưởng lão không hề hiện ra vẻ tuổi già sức yếu, không khác với nữ Tinh Linh trẻ tuổi bình thường là bao.
“Giết hắn? Thanh Diệp, ngươi có thể dùng chút đầu óc hay không! Dùng một bàn tay cũng đếm được số nhân loại có thể xoát một mình ở đó, không một con dã quái nào có thể chạy ra khỏi khu vực ngũ đại luyện cấp, có mấy người đạt được trình độ này chứ?”
“Ngài nói là, hắn, hắn là Duy Ngã Độc Cuồng!”
Ám Nguyệt đứng lên, cơ thể của nàng không khác với nữ hài nhân loại là bao, dường như còn thon dài hơn.
“Mặc kệ có phải hắn hay không, bây giờ vạn tộc đã cúi đầu trước người kia, nếu đã ký kết hiệp ước, chắc chắn phải hành động theo điều khoản.”
Ám Nguyệt hơi híp đôi mắt hẹp dài lại, “Chắc chắn tên kia không phải người lương thiện, với sự tàn nhẫn của hắn, thậm chí ta không tin nổi hắn lại bằng lòng với yêu cầu của chúng ta, biết đâu bây giờ hắn đã hối hận, chỉ chờ có người làm trái với ước định, hắn cũng tiện xé bỏ lời hứa!”
“Thế nhưng, trưởng lão, chẳng lẽ chúng ta cứ nhận thua như vậy?”
“Nhận thua? Không phải, tự nhiên Tinh Linh chúng ta vĩnh viễn không nhận thua, chỉ tạm thời tránh mũi nhọn! Trong khoảng thời gian này đừng làm phiền đến hắn, cho đến khi hắn rời đi!”
Thanh Diệp thở dài một hơi, xem ra bây giờ cũng chỉ có thể như thế.
Kết quả, Lục Thần chỉ ở lại đây một tuần, lại đi đến trạm kế tiếp là lãnh địa Thiên Ma tộc.
Nửa tháng sau, hắn rời khỏi khu luyện cấp Thiên Ma tộc, lại đến Yêu Thú tộc, rồi đến Thái Thản tộc, Thần Duệ tộc…
Hai tháng sau, Lục Thần bớt chút thời gian quay về Nhị Trọng Thiên Vực một lần.
Mở rộng quân đoàn, thẳng cấp tướng quân đoàn lên quân đoàn tứ cấp, mặt khác thăng cấp đẳng cấp phó bản cá nhân, tăng đẳng cấp đến cấp 90.
Lục Thần đã không cần thu nhập gì đó nữa, bây giờ hắn đã có tài sản hàng mấy chục tỷ, mỗi ngày còn đang nhanh chóng tăng trưởng ổn định, tạm thời để lại phó bản cá nhân cho người chơi Trái Đất thăng cấp.
“Để đám người nhị sơn, mười Quỳ Ngưu, mười Tam Vĩ Hồ đến phân chia đội ngũ một chút đi, có chúng nó ở đây, ở Nhị Trọng Thiên này đã không ai có thể uy hiếp đến các ngươi được nữa.”
Vốn Lục Thần muốn đi thăm đám bạn Nhị Trọng Thiên, nhưng bây giờ người chơi Trái Đất đã phân bố ở khắp nơi trong Nhị Trọng Thiên, Lục Thần muốn tìm được cũng như đang mò kim đáy biển.
Thời gian một ngày quá eo hẹp, Lục Thần lắc đầu, đành phải bỏ qua cơ hội thăm lão hữu.
“Lúc nào ta mới có thể tự do đến hạ giới…” Lục Thần oán trách một câu, quay về Tam Trọng Thiên.
…
Vị trí giữa Chiến Trường Vạn Tộc có một tòa tháp cực lớn đứng thẳng, xông thẳng đến chân trời.
Có rất nhiều quân đội chủng tộc lớn mai phục xung quanh tòa tháp này, đặc biệt ngăn chặn người dị tộc vượt tháp.
Một người không có tộc quần ủng hộ, gần như không thể đến gần nơi này.
Nhưng lúc này có một bóng người màu đỏ, đang dùng tốc độ mà mắt thường không thể nào bắt được, nhanh chóng chạy về phía tòa tháp cao kia.
Thông Thiên Tháp, ta đến đây!