Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 763 - Chương 763: Sự Cố Chấp Của Nam Thiên (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 763: Sự cố chấp của Nam Thiên (2)

Editor: Linh Tống

"Chỉ cần ngươi bằng lòng, chúng ta tuyệt đối không để ngươi làm một đệ tử ngoại môn."

Thoạt nhìn chưởng môn Lạc Hà Phái này dáng vẻ thướt tha, vừa rồi mấy muội tử Lạc Hà Phái thật sự có giá trị nhan sắc, vào lúc này, Lục Thần cũng hơi dao động.

"Chỗ các ngươi đều là mỹ nữ?"

Thấy Lục Thần đáp lời, vẻ mặt chưởng môn Lạc Hà Phái rạng rỡ, vô cùng nhiệt tình, "Tuyệt đối đều là mỹ nữ! Tiểu tử, nếu ngươi vẫn còn độc thân, ta nói cho ngươi biết, đệ tử môn phái chúng ta vô cùng nhiệt tình, hơn nữa ngươi cũng biết, trong ngày thường mọi người đều là sư tỷ sư muội, có một tiểu sư đệ tới, chắc chắn mọi người sẽ đặc biệt cưng chiều ngươi."

Điều kiện này, khá mê người!

"Tiểu huynh đệ! Vừa nãy ngươi đánh với Cửu Lê, ta thấy ngươi cũng đã nương tay!" Chưởng môn Thanh Vân Môn cũng ngồi không yên, chui ra từ trong đám người, "Hiện tại Thanh Vân Môn chúng ta đang tìm cách thi hành một vài kế hoạch liên quan tới trọng điểm bồi dưỡng đệ tử, chúng ta dự định bồi dưỡng ra vài tên đệ tử mạnh nhất, nếu ngươi tới, danh ngạch này tuyệt đối là của ngươi!"

"Các vị!" Có người quát khẽ một tiếng, cắt ngang mọi người, "Hắn là đệ tử Tiên Cực Môn chúng ta, ta còn ở nơi này, các ngươi kéo người ở ngay trước mặt ta, có phải hơi quá đáng không!"

Người tới là Nam Thiên chưởng môn Tiên Cực Môn, khó khăn lắm hắn ta mới chen lấn tiến vào, đi nhanh lên đến bên cạnh Lục Thần.

"Độc Cuồng tiểu huynh đệ, ngươi nguyện ý đánh một trận vì Tiên Cực Môn, nói rõ ngươi còn có cảm tình với Tiên Cực Môn, đúng không."

Lục Thần chớp mắt con mắt, thật ra không hề có tình cảm, hắn có tình cảm với điểm cống hiến môn phái của mình.

Nhưng Nam Thiên vừa bị đồ đệ phản bội, hơn nữa nhìn từ môn quy Tiên Cực Môn, có lẽ Nam Thiên là người không tệ lắm, Lục Thần suy nghĩ một chút, miễn cưỡng gật đầu.

Nam Thiên thở phào nhẹ nhõm, "Ta đã nói, các vị, Độc Cuồng tiểu huynh đệ người Tiên Cực Môn chúng ta, ta có thể hiểu lòng yêu người tài của các ngươi, nhưng dù sao nơi đây cũng là Tiên Cực Môn của ta, cũng xin các vị tự trọng!"

Dù sao nơi đây cũng là Tiên Cực Môn, hơn nữa hình như thực lực cá nhân của Nam Thiên cũng không yếu, các chưởng môn còn lại đuối lý, cũng chỉ có thể câm miệng.

Chẳng ai ngờ, Tiên Cực Môn bị đánh một trận, lại bị một đệ tử ngoại môn, dựa vào sức một người để sửa lại kết quả.

Tiên Cực Môn không bị chiếm đoạt!

...

Sân chưởng môn ở nội sơn Tiên Cực Môn, Nam Thiên tự pha một ly trà cho Lục Thần.

Xét thấy thực lực của Lục Thần, rõ ràng người này đến Tiên Cực Môn để thả lỏng, chưởng môn Nam Thiên cũng biết dù hắn là đệ tử Tiên Cực Môn, nhưng mình căn bản không có tư cách bày ra dáng vẻ chưởng môn ở trước mặt hắn, cũng phải gọi Lục Thần một tiếng "Độc Cuồng huynh đệ".

"Độc Cuồng tiểu huynh đệ, lần này đa tạ ngươi đã ra tay, nếu không… Ta thật sự quá thất bại."

Lục Thần mỉm cười, "Chưởng môn nói quá lời, nói thế nào bây giờ ta cũng là đệ tử Tiên Cực Môn."

"Độc Cuồng huynh đệ, ngươi nói vậy ta cũng không dám, nhưng rốt cuộc tại sao ngươi lại muốn đến Tiên Cực Môn?"

"Ta vừa đến Tứ Trọng Thiên, trùng hợp gần đó là địa giới của Tiên Cực Môn, liền gia nhập vào Tiên Cực Môn." Lục Thần nhấp một ngụm trà.

"Thì ra là thế, nhưng lúc trước cũng được coi là cơ duyên xảo hợp, thế nhưng cuối cùng Độc Cuồng huynh đệ cũng tự lựa chọn ở lại Tiên Cực Môn!" Hình như Nam Thiên đã đưa ra quyết định gì đó rất trọng đại, nói, "Chỉ là, trải qua chuyện hôm nay, theo lý thuyết, ta nên giống những môn phái còn lại, tập trung tài nguyên bồi dưỡng cường giả, ta có thể cẩn thận suy nghĩ, có lẽ sẽ không thay đổi quy tắc của Tiên Cực Môn."

"Độc Cuồng tiểu đệ, lúc trước rất nhiều chưởng môn cướp người, trong chốc lát ta kích động đã giữ ngươi lại, nhưng cẩn thận suy nghĩ, ngươi mạnh mẽ như vậy, có thể vào bọn họ môn phái, có lẽ sẽ phát triển tốt hơn. Nếu ngươi muốn rời đi, ta tin tưởng bất kỳ môn phái nào cũng muốn tranh cướp ngươi như trước."

Lục Thần ngạc nhiên liếc nhìn Nam Thiên, người này lại cố chấp như vậy, còn dự định kiên trì nguyên tắc của mình.

Nhưng loại này cố chấp lại khiến Lục Thần nhớ đến một câu nói của lão hữu.

Không quên sơ tâm, phương đắc thủy chung!

Có thể, tương lai của nhân loại mới là then chốt để thay đổi khó khăn của Nhân tộc…

Nam Thiên không thay đổi nguyên tắc vì Lục Thần, cứ như vậy, ngược lại khiến Lục Thần coi trọng hắn ta.

Đã tiếp xúc với rất nhiều người trong Cửu Thiên, Lục Thần phát hiện người nơi này đều có sự kiên trì và ước mơ của mình, điều này cũng khiến hắn càng cảm thấy những người này đều là cá thể đang sống.

Lục Thần mỉm cười, "Ngươi là chưởng môn, ngươi nói là được."

Nam Thiên hơi xấu hổ, "Cái kia, Độc Cuồng huynh đệ, sau đó ngươi muốn đến môn phái nào?"

"Cái gì đi môn phái nào? Ta tiếp tục làm đệ tử ngoại môn của ta là được."

"À? Cái này… Ngươi không đi sao? Ngay cả Lạc Hà Phái cũng mời ngươi, trước đây ta chưa từng thấy bọn họ mời nam đệ tử!"

Lục Thần cau mày nói, "Mấy nữ đệ tử kia của các nàng, tuy nói dáng vẻ không tệ, nhưng cũng không có một ai đến mức đặc biệt kinh diễm."

"Có lẽ đó không phải người xinh đẹp nhất."

Lục Thần đánh giá Nam Thiên, "Ta nói này chưởng môn, một chưởng môn như ngươi cả ngày nhìn chằm chằm nữ đệ tử của người khác, có thích hợp không?"

"Ta… Ôi, Độc Cuồng huynh đệ đừng cười ta, ta chỉ sợ ngươi thay đổi suy nghĩ."

"Yên tâm đi, ta đã thấy rất nhiều mỹ nữ, không đến mức không đi nổi vì một nữ nhân."

"Vậy thì tốt quá, nói vậy, đệ tử ngoại môn không thích hợp với Độc Cuồng huynh đệ, ngươi thấy trưởng lão Tiên Cực Môn thế nào, sức một mình ngươi đã giữ được Tiên Cực Môn, dù ta tặng chức chưởng môn cho ngươi cũng không ai nói gì."

"Chưởng môn, ngươi đừng làm ta sợ, con người của ta thích tự do, làm đệ tử ngoại môn là được, thay đổi tài nguyên mà thôi, trưởng lão còn phải giảng bài, ta đã chịu không nổi việc truyền thụ kinh nghiệm chiến đấu gì đó, chưởng môn còn rắc rối hơn, ngàn vạn lần đừng chuyển cho ta."

"Ôi chao, Độc Cuồng huynh đệ, ngươi đừng gọi ta là chưởng môn, Cửu Thiên luôn là người mạnh làm vua."

Bình Luận (0)
Comment