Editor: Linh Tống
"Cửu Thiên bắt đầu trở nên càng ngày càng hung hiểm."
Tất nhiên, điều Lục Thần quan tâm nhất vẫn là Đại Hoàng, nhưng trong vòng xoáy, Lục Thần biết Đại Hoàng còn nửa năm nửa mới đi ra, vậy hắn cũng không cần gấp gáp đi tìm Đại Hoàng.
"Nơi này có rất nhiều vòng xoáy, cũng không thể chắc chắn Đại Hoàng đang ở trong vòng xoáy nào. Nửa năm sau, nếu Đại Hoàng còn chưa đi ra thì ta trở lại tìm nó!"
Dứt lời, Lục Thần liền đi về phía biên giới đất nghèo.
Lại nói, kể từ khi Lục Thần đi ra khỏi vòng xoáy, Hư Không Thú cũng không tìm hắn để gây sự nữa. Có lẽ chúng nó biết, người có thể đi ra ngoài từ trong vòng xoáy tất nhiên là sẽ nắm giữ Phá Toái Hư Không.
"Tử Thần cũng coi như một dị loại trong Hư Không Thú. Hiện tại Hư Không Thú khác đều không dám tới trêu chọc ta, chỉ có hắn lại không sợ Phá Toái Hư Không một chút nào."
"Đáng tiếc, ta phải thay đổi vận mệnh của mình, hắn cũng muốn thay đổi vận mệnh của hắn, mà hai chúng ta chỉ có một người có thể sống tiếp."
Một lần nữa trở lại Cửu Thiên, Lục Thần tìm một hang động chui vào, chuyện thứ nhất hắn làm chính là logout.
…
Khi Lục Thần mở mắt ra, hắn phát hiện bên ngoài khoang trò chơi có một cô gái đang khóc sướt mướt lẩm bẩm.
"Hu hu hu, ca, sao ngươi vẫn bất tỉnh, cũng hơn một năm rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi mau tỉnh lại đi!"
"Người của công ty Thiên Hành nói lúc này ngươi không thể rời khỏi khoang trò chơi, nếu không ngươi chắc chắn phải chết... Nhưng, rốt cuộc ngươi gặp phải chuyện gì? Ca!"
"Rốt cuộc ngươi ở đâu, hằng ngày ta đều đang luyện cấp, chắc chắn ta sẽ đi cứu ngươi!"
Đã không ăn không uống hơn một năm, thân thể hắn vẫn duy trì được sự hoàn hảo. Tứ Trọng Thiên đã thay đổi hắn một cách vô tri vô giác, đạt tới mức đồng bộ giữa hiện thực và trong Cửu Thiên.
Lục Di ghé vào cửa khoang của khoang trò chơi thút thít, đột nhiên cửa khoang mở ra.
Nàng lập tức khiếp sợ nhìn về phía khoang trò chơi, kết quả nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia nhảy ra ngoài từ trong khoang trò chơi, một tay ôm chặt lấy Lục Di.
"Di Di!"
Lại nhìn thấy Lục Di, Lục Thần mới phát hiện có thể trở lại hiện thực thật sự quá tốt. Trải qua một lần sinh ly tử biệt, Lục Thần sẽ không bao giờ để cho muội muội xảy ra chuyện nữa!
"Ca, ngươi, ngươi sống lại! Làm sao ngươi... Ngươi còn kích động hơn ta? Ta sắp sửa không thở được..."
Lúc này Lục Thần mới buông Lục Di ra, Lục Di nhảy nhót tưng bừng, thật tốt quá!
Kết quả Lục Thần mới buông tay, Lục Di lại nhào lên: "Ca, ngươi đã tỉnh, cuối cùng ngươi đã tỉnh! Ta tưởng ngươi không tỉnh lại nữa..."
Một năm rưỡi này không hề dễ dàng với Lục Thần và Lục Di.
"Được rồi, ca của ngươi không dễ chết như vậy." Lục Thần mỉm cười: "Đi, ngày hôm nay ca không chơi trò chơi, muốn ăn cái gì, ta dẫn ngươi đi ăn."
"Ca, được rồi, đã hơn một năm ngươi không ăn không uống, ngay cả wc cũng không đi, ngươi không sao chứ?"
"Không có việc gì, ở Tứ Trọng Thiên, mức độ đồng bộ thân thể giữa hiện thực và Cửu Thiên vô cùng cao. Ăn và ngủ ở trong game có thể mang đến năng lượng đồng bộ cho thân thể, ừ... Chắc là do xếp chồng lượng tử gì đó, ta cũng không hiểu nổi."
Lục Di trợn tròn hai mắt: "Ca, ngươi đến Tứ Trọng Thiên rồi hả? Ngươi, ngươi mới chỉ đến Tam Trọng Thiên bao lâu?"
"Tam Trọng Thiên cạnh tranh quá kịch liệt, hơn nữa đúng lúc gặp phải một số việc, liền thuận tiện vượt qua Thông Thiên Tháp."
"Thuận tiện vượt qua? Ca, cách ngươi nói chuyện thật quá đáng, đến bây giờ chúng ta còn chưa tới Tam Trọng Thiên đâu."
"Các ngươi còn chưa tới Tam Trọng Thiên?"
"Chưa, rất nhiều người không có năng lực chơi tiếp nữa, Nhị Trọng Thiên có thể là cực hạn của bọn họ. Nhưng chúng ta cũng có một số đoàn đội đỉnh cấp, hiện tại đã thử đánh Boss Thiên Vực Nhị Trọng Thiên."
Lục Thần suy nghĩ một chút, điều này rất bình thường. Ai cũng có thể tiến vào Nhị Trọng Thiên, nhưng bắt đầu từ Tam Trọng Thiên thì không phải là một người thông quan, những người khác đều có thể thơm lây.
"Hiện tại có mấy đoàn đội đang đánh Thông Thiên Tháp?"
"Hiện nay có bốn đoàn đội, 160 người. Ý của đồng minh Trái Đất là để cho bọn họ tới Tam Trọng Thiên trước, sau đó trở về tiếp tục dẫn người, để cho nhiều người đến khu vực Tam Trọng Thiên hơn."
Lục Thần cũng không biết đồng minh Trái Đất an bài thế nào. Nhưng hắn đã thấy Trái Đất 17 năm sau, thật ra nhân loại của khi đó rất mạnh, theo thuộc tính bọn họ rút ra, ít nhất có rất nhiều người có thể xông đến Tứ Trọng Thiên.
Đã như vậy, vậy hắn cũng không cần lo lắng nữa.
Hôm nay Lục Thần định dẫn muội muội đi chơi thật tốt. Đối với Lục Thần bây giờ, tiền hoàn toàn không là vấn đề, mỗi ngày tài khoản của hắn đều có một hai ngàn vạn vào sổ.
Đáng tiếc sau khi có tiền, hắn lại không có thời gian đi chơi với muội muội.
...
Đêm đó, Lục Thần chủ động mời Lý Mộc Hoa tới dùng cơm. Khi Lục Thần nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của tên này thì hắn đi tới ôm lấy Lý Mộc Hoa như gấu ôm con.
"Con bà nó, Thần, ngươi... Ngươi đã tỉnh, buông ra, ta muốn báo cho cấp trên... Này, buông tay đi, ôm chặt như vậy làm chi, cơ ngực của ta..."
"Không đúng, hôm nay ngươi làm sao vậy? Sao nhiệt tình như vậy, có phải uống lộn thuốc không?"
Lục Thần lập tức xạm mặt lại, đáng tiếc hắn cũng không thể nói với tên đần độn này rằng, 17 năm sau, hắn ta sẽ chết thảm ở cạnh biệt thự, trạng thái khi chết khá thê thảm.
Đến khi chết, hắn ta vẫn bảo vệ Lục Di... Lại nói, khi đó tin tức bản thân chết đi đã sớm truyền ra, thế nhưng quân đội vẫn còn bảo vệ Lục Di. Xét về điểm này, bọn họ đều là những người đáng tin cậy.
"Không có gì, tới đây, uống rượu!"
"Uống thì uống, cuối cùng tiểu tử ngươi cũng tỉnh lại, đây là một tin vui lớn, nhưng... Chờ đã! Chẳng lẽ ngươi muốn chuốc ta quá chén, sau đó làm gì ta..." Lý Mộc Hoa cảnh giác nhìn Lục Thần.
"Làm gì ngươi? Đại ca, phiền ngươi xem lại mị lực của mình được không, ta cảm thấy đồng chí cũng sẽ không coi trọng ngươi!" Lục Thần lắc đầu, hắn đột nhiên phát hiện người này càng ngày càng tiện.
Ngủ một giấc thật ngon trên giường của mình, ngày thứ hai, Lục Thần lại online.
Vốn Lục Thần định trở về Tiên Cực Môn, nói việc mọi người bị cuốn vào vòng xoáy cho Nam Thiên biết.