Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 786 - Chương 786: Mỹ Nhân Kế (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 786: Mỹ nhân kế (2)

Editor: Linh Tống

Lúc này, trong Lạc Tiên Các của Lạc Hà Phái, ba nữ đệ tử hoảng sợ chạy vào.

"Chưởng môn, trưởng lão, dưới chân núi có người mạnh mẽ xông vào sơn môn!"

"Hắn, hắn bắt giữ nhiều sư tỷ sư muội, còn làm chuyện bất chính với các nàng!"

"Cái gì!" Chưởng môn Lạc Hà Phái vỗ vào tay vịn, trực tiếp vỗ gãy tay vịn: "Còn có chuyện này sao! Các vị sư tỷ, theo ta đi xem!"

Mấy phút sau, mười mấy bóng người lao ra từ nội sơn Lạc Hà Phái, còn chưa tới trước mặt Lục Thần, bầu trời đã truyền đến một tiếng gầm!

"Rốt cuộc là người phương nào, dám can đảm tự tiện xông vào Lạc Hà Phái ta, còn đùa giỡn đệ tử môn phái ta!"

Lục Thần vô cùng buồn bực, tự tiện xông vào sơn môn thì hắn nhận, nhưng hắn đùa giỡn đệ tử Lạc Hà Phái lúc nào? Chẳng lẽ người trở về báo tin thêm dầu thêm mỡ?

Chỉ trong chớp mắt, mấy người kia đã đến trước mặt Lục Thần.

Lục Thần nhìn thoáng qua người đến, chưởng môn Lạc Hà Phái vẫn phong vận như vậy, cũng may không đổi người, nếu không... Nếu không thật sự không nói rõ ràng được.

Chưởng môn Vũ Hoa và một đám trưởng lão vừa nhìn thấy Lục Thần thì cau mày, cố gắng nhớ lại những ký ức trong đầu.

Nhưng những nữ đệ tử kia vừa nhìn thấy chưởng môn và trưởng lão tới thì giống như thấy được cứu tinh, ai nấy đều kêu khóc cầu cứu.

"Chưởng môn tới rồi! Chưởng môn, hắn, hắn ăn Lưu Phương sư muội ngay trước mặt chúng ta!"

"Chưởng môn mau tới cứu chúng ta."

"Chưởng môn, giết tên biến thái này!"

Thật ra tướng mạo Lục Thần cũng không phải quá tuấn tú, không ngọc thụ lâm phong, tướng mạo đường đường giống như Đông Phương Kỵ hay là Bắc Tuyết Cô Phi, dáng vẻ của hắn chỉ có thể coi là trên trung bình.

Nhưng điểm đặc biệt nhất của Lục Thần là khí chất của hắn.

Bất kể đối mặt với ai thì cũng không kiêu ngạo không tự ti, khi nghiêm túc còn khiến người ta cảm thấy hơi sợ hãi.

Rốt cuộc, Vũ Hoa nhớ ra.

Sau khi nhớ ra, Vũ Hoa lại càng kinh ngạc hơn, trước tiên nàng khẽ quát một tiếng: "Tất cả câm miệng!"

Cả đám đệ tử tỏ vẻ khiếp sợ, chưởng môn lại bảo các nàng câm miệng? Đây là tình cảnh gì!

Vũ Hoa vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục Thần: "Ngươi là... Vị đệ tử ngoại môn kia của Tiên Cực Môn?"

Lục Thần rất không vui: "Chưởng môn đúng là quý nhân nhiều chuyện hay quên, trước đây ngươi còn mời ta gia nhập vào Lạc Hà Phái các ngươi, sao đảo mắt đã quên rồi?"

Hai mắt của Vũ Hoa trợn to hơn.

Không phải trí nhớ của nàng không tốt, nàng cũng chỉ gặp Lục Thần ba lần. Sau một năm rưỡi, mọi người đều nói Duy Ngã Độc Cuồng và đội ngũ thăm dò bị cuốn vào vòng xoáy cùng nhau, nàng cũng cực kỳ tự nhiên xóa người này khỏi đầu mình.

"Đúng là ngươi! Ngươi, sao ngươi lại trở về?"

"Ta qua đây nộp nhiệm vụ, nộp nhiệm vụ xong thì ta mới có thể trở về môn phái đổi cống hiến môn phái."

"Không phải, ý của ta là, không phải các ngươi đã bị đoàn diệt rồi sao?"

Lục Thần thở dài một hơi: "Lúc đó chúng ta thật sự bị cuốn vào vòng xoáy. Thủ đoạn của Hư Không Thú quá mạnh mẽ, ta ốc còn không mang nổi mình ốc, thậm chí không thể bảo vệ vài tên đồng bọn của bổn môn..."

"Đó là Hư Không Thú, là sự tồn tại không có nhược điểm, tất nhiên là ngươi không thể bảo vệ bọn họ."

Lục Thần lắc đầu nói: "Chúng nó không phải là không có nhược điểm, có điều nhược điểm của bọn chúng không ở nơi này! Trong vòng xoáy mới là chân thân của bọn chúng, sau khi đánh chết, Hư Không Thú sẽ không còn tồn tại."

"Ý ngươi nói... Ngươi đi ra từ trong vòng xoáy!"

Lời này vừa ra, tất cả mọi người ở đây đều vô cùng khiếp sợ.

Chỉ có cường giả siêu cấp trong truyền thuyết mới có thể đi ra từ trong vòng xoáy!

Mà người này thì chỉ cần một năm rưỡi là có thể ra được!

"Ta nhớ ngươi tên là Duy Ngã Độc Cuồng."

Lục Thần gật đầu.

"Nhanh, nhanh vào bên trong! Ngươi xem hôm nay cũng đã không còn sớm, ngươi hãy vào Lạc Hà Phái chúng ta nghỉ ngơi một chút, không cần gấp trở về."

"Chẳng lẽ ngươi háo sắc... À, không phải, chẳng lẽ ngươi coi trọng đệ tử của chúng ta sao, hay là như vậy đi, rốt cuộc ngươi coi trọng vị đệ tử nào, ta có thể tác hợp giúp ngươi."

Các đệ tử bị bắt làm tù binh tỏ vẻ không thể tin được nhìn chưởng môn, không phải chưởng môn tới cứu các nàng sao, sao chớp mắt một cái, nàng lại muốn giúp tên Tri Chu tinh đực này tìm đối tượng rồi!

Lục Thần trợn tròn hai mắt!

Vị chưởng môn kia lại sử dụng chiêu này! Lại mỹ nhân kế sao!

Hiện tại vấn đề đã rất rõ ràng, Vũ Hoa chưởng môn đồng thời phê bình mấy vị đệ tử thủ sơn.

Lục Thần cũng rất thân thiện phun tiểu sư muội Lưu Phương ra, còn cởi trói cho những người khác.

Sau khi biết thân phận của Lục Thần, vừa nãy đệ tử Lạc Hà Phái còn gọi hắn là du côn háo sắc, bây giờ ánh mắt nhìn Lục Thần cũng không còn như trước.

"Người này chính là Duy Ngã Độc Cuồng sao? Có người nói thực lực của hắn nghiền ép đệ tử đích truyền của các phái!"

"Một năm rưỡi trước, một mình hắn đại chiến 60 vị cao thủ đỉnh cấp của 12 đại môn phái, lúc đó ta phụ trách chăm lo cuộc sống hàng ngày cho các sư tỷ, cho nên cũng ở Tiên Cực Môn. Các ngươi không thể tưởng tượng ra tình cảnh đó đâu."

"Các ngươi từng gặp đệ tử ngoại môn nào lên lớp các đệ tử mạnh nhất của tất cả các môn phái chưa? Ta nói cho các ngươi biết, dù là đại sư huynh Tiên Kiếm Phái cũng phải khiêm tốn xin hắn chỉ bảo."

"Thật vậy sao? Đại sư huynh Tiên Kiếm Phái chẳng phải là thiên tài trong mấy chục năm qua sao. Người này thật sự là đệ tử ngoại môn sao? Hình như càng nhìn càng thấy đẹp trai."

"Chắc chắn là đệ tử ngoại môn, rất nhiều người đều nói hắn là đệ tử ngoại môn mạnh nhất trong lịch sử."

Những người này chưa nghe nói về Lục Thần, lúc này được nghe qua về truyền kỳ của Lục Thần, ánh mắt nhìn Lục Thần cũng hơi khác với lúc trước.

Sùng bái, tò mò... Rất nhiều người nói, cảm tình đôi khi bắt nguồn từ tò mò, khi một cô gái có ấn tượng tốt với một chàng trai, vậy thì rất nguy hiểm.

Thấy Vũ Hoa vẫn đang răn dạy mấy vị đệ tử thủ sơn, Lục Thần đi lên trước: "Vũ Hoa chưởng môn, các nàng cũng chỉ làm theo chức trách."

Lục Thần lại cầu xin giúp cho đệ tử Lạc Hà Phái, vì vậy hắn lại tăng điểm trong lòng mọi người.

Bình Luận (0)
Comment