Editor: Linh Tống
Nam Thiên gật đầu, làm người đứng đầu một môn, hiện tại hắn phải chủ trì đại cuộc, bây giờ không phải là lúc thương cảm ở nơi này.
Đúng vào lúc này, một gã quản sự vội vàng chạy tới: "Chưởng môn, có người đổi một lượng lớn cống hiến môn phái ở thương điếm hối đoái của môn phái."
Vài tên trưởng lão cau mày nhìn hắn ta: "Tuyệt Tinh, sao ngươi không biết nhìn đường dài một chút. Hiện tại là lúc nào rồi, còn ba ngày nữa là đại hội thi đấu sẽ bắt đầu, hiện tại mọi người đều bận rộn đến choáng váng đầu óc, làm gì có thời giờ quan tâm thương điếm hối đoái gì đó."
"Đúng vậy, mặc kệ hắn đổi mấy trăm mấy ngàn cống hiến môn phái đi, dù cho hắn đổi một vạn điểm cống hiến môn phái thì hiện tại cũng không có thời gian để ý tới!"
Tuyệt Tinh tỏ vẻ lo lắng, đây căn bản cũng không phải là vấn đề mấy trăm mấy ngàn hay một vạn điểm cống hiến môn phái, tên kia đổi tới 250 vạn điểm cống hiến môn phái!
Bằng tổng cống hiến môn phái của cả Tiên Cực Môn trong vòng mười năm!
"Tuyệt Tinh, như vậy đi, ngươi đóng cửa thương điếm hối đoái trước, thật đúng là đáng giận, lúc này còn có người có thời gian đi đổi cống hiến môn phái! Ta thấy ngươi cũng nhàn rỗi, ngươi đi kiểm tra khu dừng chân một chút, kiểm tra ký túc xá mới được xây dựng tạm thời, ây da, ký túc xá còn chưa đủ, chỉ có thể vạch ra khu vực cho bọn họ tự mình dựng lều."
Tuyệt Tinh khá buồn bực, hắn ta tới đây để báo đại sự, sao lại bị sắp xếp đi làm việc này!
"Chưởng môn, nhưng mà..."
Một gã trưởng lão đẩy hắn ta: "Đừng có than vãn, ta cho ngươi biết, thi đấu chỉ tiến hành trong mấy ngày, nếu có bất cứ vấn đề gì, bắt ngươi hỏi tội!"
"Cái này!" Tuyệt Tinh luống cuống, vấn đề chỗ ở của mười mấy vạn người, đây đúng là đại sự. Người khác có đổi cống hiến môn phái hay không thật ra cũng không liên quan quá nhiều với mình, thế nhưng nếu nơi dừng chân xảy ra vấn đề thì đây lại là chuyện của hắn ta.
Nghĩ tới đây, hắn ta nuốt xuống lời đã tới miệng, vội vàng dẫn người đi kiểm tra khu túc xá.
...
Lục Thần nghĩ tới một biện pháp, đó là tu luyện trong phó bản, dù sao hiện tại cũng không cần làm nhiệm vụ hằng ngày, cũng không cần đi học, tùy tiện tìm một phó bản chui vào là hết một ngày.
Sau khi nhanh chóng dọn dẹp phó bản, mở ra Thần Ma Cộng Sinh bắt đầu tu luyện linh lực.
Đám Tiểu Mao Đoàn cũng có chỗ chơi, chạy tới chạy lui trong phó bản không nhỏ, một đám thần thú kết thành một đoàn đi theo tiểu Mao Đoàn.
Lục Thần cũng đã thấy cảnh tượng này nhiều rồi, bọn chúng đều là chúa hiếu chiến, để chúng nó đánh đi!
"Haizz, không biết Tam Trọng Thiên thế nào rồi, Tiểu Nguyên còn ở bên kia, nếu thế cục ổn định, trở về đón Tiểu Nguyên tới đây." Lục Thần còn không chưa quên Tiểu Nguyên, nó đi thực hiện nhiệm vụ, không phải là bị bỏ rơi.
Tu luyện một ngày trong phó bản, Lục Thần nhận được tin tức của môn phái.
Đệ tử bản môn tạm thời dừng việc tiến vào phó bản, để tất cả phó bản cho khách mời giải trí.
Là người chủ trì, Tiên Cực Môn phải có phong độ người chủ trì, chỉ còn hai ngày là tới ngày bắt đầu tranh tài, đã có rất nhiều môn phái bên ngoài, thậm chí môn phái ngoại tộc đi tới Tiên Cực Môn.
Những đệ tử này không có chuyện gì làm thì có thể xông xáo phó bản, dạo chơi ở Tiên Cực trấn.
Đệ tử Tiên Cực Môn đều đang bận rộn, cũng không còn thời gian xông phó bản, vì vậy đều để lại cho khách.
Lục Thần hơi buồn bực, hiện tại khắp nơi trên núi đều là người, xung quanh ngoại sơn đều là tiên quân, hơn nữa còn có đệ tử môn phái khác. Chủ nhà như hắn lại biến thành người cô đơn khác loại.
Quá đáng hơn là ngay cả thương điếm hối đoái cũng đóng cửa!
"Thật nhàm chán!" Lục Thần muốn dẫn Lục Di đi chơi, kết quả Lục Di đang gấp gáp huấn luyện, chuẩn bị cho việc vượt qua Thông Thiên Tháp để tới Tam Trọng Thiên.
Boss Thiên Vực ở Nhị Trọng Thiên của Lục Thần là Linh Vũ Dược Tôn, không giống như những người khác, cũng không thể chỉ điểm bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng có cao nhân chỉ điểm, không cần Lục Thần hỗ trợ.
Trong một khoảng thời gian ngắn, Lục Thần mờ mịt.
Chẳng lẽ mình là người thừa sao!
Thật vất vả chờ đến ngày bắt đầu đại hội thi đấu, lệnh cấm của Tiên Cực Môn vẫn chưa giải trừ.
"Mẹ nó, đây là buộc ta đi xem thi đấu sao!" Lục Thần suýt nữa hỏng mất.
Từ khi tới Tứ Trọng Thiên, đây là lần đầu tiên Lục Thần thấy nhiều người ngoại tộc như vậy.
Có tự nhiên Tinh Linh mà hắn biết, còn có Ám Dạ Tinh Linh, Bán Thú Nhân là một vài loại chủng tộc trộn lẫn nhân loại và Yêu Thú tộc, còn có Cự Lộc tộc, Ải Nhân tộc đủ loại.
Đông đảo người đến tham gia lần tranh tài này đều đi vào nội sơn.
Không hiểu sao Lục Thần lại trở thành một gã khách ngoại lai, còn không thuộc về bất kỳ tộc quần gì, chỉ lẻ loi trơ trọi.
Mười sáu lôi đài cỡ lớn ở phía trước diễn võ trường đã kín người hết chỗ, thoạt nhìn khiến Lục Thần nhớ lại một vài sân vận động có quy mô lớn.
Lục Thần không thể chen vào khu vực của đệ tử bản môn, chỉ có thể tùy tiện tìm một vị trí.
Nhắc tới cũng trùng hợp, mấy người đứng bên cạnh hắn đều là tự nhiên Tinh Linh tộc.
Sau khi mọi người thu xếp ổn thỏa, Nam Thiên tự lên đài nói chuyện, nội dung cũng chỉ có cổ vũ từng tuyển thủ dự thi phát huy thực lực của mình, tiện thể nói một câu về sự phát triển của Tiên Cực Môn, coi như mượn cơ hội tăng thêm một bước nổi tiếng.
Người lên đài sau đó là "Tứ Hải Viễn Chinh" thống soái tiên quân Bắc cảnh, Tứ Hải Viễn Chinh là một nhân loại, cũng là nhân loại duy nhất trong tứ đại Thiên Tướng.
Sau khi Viễn Chinh lên đài, rõ ràng phản ứng ở dưới đài trở nên náo nhiệt hơn nhiều.
"Viễn Chinh đại tướng trong tứ đại Thiên Tướng! ĐM, có người nói thực lực của hắn sâu không lường được!"
"Hình như cả người đều là trang bị Tiên cấp, thực lực bản thân cũng cực kỳ cường hãn, dưới tay có mười vị mãnh tướng danh tiếng vang trời, đây chắc chắn là nhân vật cấp bá chủ!"
"Các ngươi xem, ngay cả các tướng lĩnh tiên quân thấy hắn đều tỏ ra sùng bái, người ta thật sự mạnh mẽ!"
Tứ Hải Viễn Chinh khoảng bốn mươi mấy tuổi, dáng người cao lớn, không hề có vẻ già nua.