Editor: Linh Tống
Đôi mắt xinh đẹp của Trấn Quốc Yên Nhiên trợn tròn, "Đừng coi thường ta! Thiên Quân Phá!"
Từ phía chân trời đột nhiên nện xuống một cây trường thương, một thương đập mạnh trúng tiên quân ở dưới Tiên Kiếm Tinh Thể, trực tiếp đóng đinh ở trên đất.
Chỉ cần là người quan sát trận tranh tài này, đều bị một chiêu này của Trấn Quốc Yên Nhiên làm cho chấn động.
"Chẳng lẽ một chiêu vừa rồi của tiểu nha đầu kia là… Ngự Kiếm Thuật?"
Trường thương của Trấn Quốc Yên Nhiên đã sớm bị tước vũ khí, vừa rồi đột nhiên xuất hiện ngăn cơn sóng dữ, chắc chắn nàng không có thời gian nhặt trường thương, chỉ có thể điều khiển từ xa.
Mà muốn điều khiển vũ khí từ xa, ngoại trừ một vài loại vũ khí đặc biệt, chỉ có Ngự Kiếm Thuật!
Tiên quân bị trọng thương, đồng thời cũng bị khống chế, lúc này thắng bại đã phân, Trấn Quốc Yên Nhiên cũng dừng tay.
"Đa tạ." Yên Nhiên rút trường thương ra, ôm quyền nói.
Tiên quân kích động đứng lên, nhìn chằm chằm vào Trấn Quốc Yên Nhiên, "Ngươi dựa vào vũ khí đặc biệt, hay là dùng Ngự Kiếm Thuật để khống chế trường thương?"
"Ngự Kiếm Thuật."
"Ngươi…" Nếu Trấn Quốc Yên Nhiên dùng bảo vật cực phẩm, vậy trong lòng tiên quân sẽ thấy dễ chịu hơn một chút, thế nhưng nàng lại dựa vào bản lĩnh của mình, nói rõ nữ nhân tuổi còn quá trẻ này thật sự có kỹ năng cao hơn một bậc.
Một lúc lâu sau, tiên quân lắc đầu, thở dài một hơi, "Được rồi, ngươi thắng, tại hạ chịu thua."
Vẻ mặt Trấn Quốc Yên Nhiên thản nhiên, ôm quyền, thu hồi Hắc Long, trực tiếp xuống đài.
Ở đằng xa, Lục Thần mỉm cười, lúc đi cùng với hắn, hình như Yên Nhiên không chảnh như vậy… Nhưng hắn cũng đã coi thường Trấn Quốc Yên Nhiên rồi, bây giờ thực lực của người ta cũng khá tốt.
"Lại đã chạy tới làm sư muội của ta hả?"
Muội tử Tinh Linh đứng bên cạnh vẫn đang chậc chậc thấy rất kỳ lạ, "Oa, thực lực của muội muội kia thật mạnh, chẳng những có chiến sủng Hắc Long, thực lực của bản thân cũng lợi hại như vậy!"
Lục Thần thấy dường như nữ hài này cũng thẳng thắn sáng sủa, vừa nãy còn chủ động tiếp lời, còn nói đến Trấn Quốc Yên Nhiên, cũng tiếp lời, "Đúng là rất lợi hại."
Nữ hài nói, "Ngươi nhìn người ta mà xem, đây mới gọi là cao thủ, về sau phải học cách khiêm tốn đi, không có tư cách lên đài cũng đừng nói như mình là một thế ngoại cao nhân vậy."
"Ồ… Điều này, ta đã nói nàng lợi hại, còn chưa đủ khiêm tốn sao?"
"Không phải ‘rất’ lợi hại, mà là lợi hại hơn ngươi!" Nữ hài sửa lại nói, "Lại nói, ngươi chỉ đang nói ra sự thật, vậy không gọi là khiêm tốn."
Lục Thần ngạc nhiên nhìn nữ hài Tinh Linh này, lại nói, người của tự nhiên Tinh Linh không chỉ có kỹ năng khiến người ta đau đầu, tính cách cũng khiến người đau đầu.
Thế nhưng, nói đến Trấn Quốc Yên Nhiên, vậy mấy cao thủ khác sẽ là ai chứ?
Lục Thần phát hiện, hình như trận thi đấu này cũng hơi thú vị.
Công tác chuẩn bị của Tiên Cực Môn cực kỳ đầy đủ, mười sáu lôi đài tiến hành thi đấu cùng lúc không hề lộn xộn.
Sau khi nha đầu Trấn Quốc Yên Nhiên kia hoàn thành thi đấu phóng khoáng rời sân, hình như người của Tiên Cực Môn đều thi đấu ở lôi đài này, trận kế tiếp cũng là người của Tiên Cực Môn.
Lục Thần lại quen biết mấy người ra sân sau đó!
Người thứ hai lên đài là Bắc Tuyết Cô phi, người thứ ba là Đông Phương Kỵ, người thứ tư là một mỹ nữ, Lục Thần cũng có chút ấn tượng.
Trấn Quốc Mặc Nhiễm, trước đây là Thiên Mệnh Nguyên Soái đỉnh cấp ở Tam Trọng Thiên, tuy Lục Thần chưa giao thủ với nàng, nhưng nghe nói thực lực của nàng rất mạnh, nghề nghiệp là một Dược Sư song tu Y Độc.
Thanh Sam đã từng nói với Lục Thần, kỷ lục trước đó của Lạc Diệp thành, là do Hắc Nhiễm dẫn đội xoát ra.
"Đám người này đều tới Tứ Trọng Thiên…" Lục Thần suy nghĩ, "Đúng vậy, cũng đã được một năm, không biết đã có biết bao nhiêu người của Tam Trọng Thiên lên đây."
Mấy người này đều đến Tiên Cực Môn, vậy có thể là bọn họ tổ đội tới Tứ Trọng Thiên.
Hắc Long của Trấn Quốc Yên Nhiên đã tiến hóa đến thời kỳ trưởng thành, thực lực tăng vọt, sau khi đến Tam Trọng Thiên cũng sẽ trở thành thí sinh rất có thực lực, có Trấn Quốc quân làm chỗ dựa, nàng không cần bận rộn vì quân công cũng có thể tham gia luận võ.
Tổ đội với ba người kia đến Tứ Trọng Thiên cũng là điều dễ hiểu.
Lục Thần lắc đầu than thở, tuy Cửu Thiên rộng lớn, nhưng lại trùng hợp gặp được người quen như vậy, thật sự bất ngờ.
Ngày thứ nhất thi đấu, thực lực của bốn người đều không tệ, thành công qua một vòng.
Sau khi trận tranh tài kết thúc, Lục Thần vốn định đi tìm bọn họ, nhưng suy nghĩ một chút, cần giữ vững tâm tính trong lúc thi đấu, mình tùy tiện xuất hiện có thể sẽ quấy rối bọn họ, không bằng xem thi đấu xong lại đi.
Sau khi trận tranh tài chính thức kết thúc, Tiên Cực Môn vẫn rất náo nhiệt.
Nội ngoại sơn đều kết nối với nhau, Tiên Cực Môn còn đặc biệt thiết lập một thị trường giao dịch.
Các đệ tử môn phái đến từ mỗi chủng tộc có thể lấy vật đổi vật ở chỗ này, đương nhiên thật sự thiếu kim tệ cũng có thể bán ra lấy kim tệ.
Đặc điểm tài nguyên của mỗi khu vực đều khác nhau, rất nhiều người mang theo đặc sản địa phương đến đây bày hàng vỉa hè.
Lục Thần vô cùng nhàm chán, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
"Đại Hoàng, ăn cơm tối xong chúng ta lại đến khu giao dịch đi dạo, ngươi tìm giúp ta xem có bảo bối gì không." Việc thế này đương nhiên không thể thiếu Đại Hoàng.
Sau khi ăn cơm tối, khu giao dịch đã sớm kín người hết chỗ, khắp nơi không ngừng vang lên tiếng rao hàng, đã có rất nhiều người vây xem tập trung phía trước từng quầy hàng.
"Tài liệu khôi lỗi cao cấp, còn có sách kỹ năng đặc thù của khôi lỗi, tuyến khôi lỗi thành phẩm hiếm có, đều đến xem thử đi, chỗ của ta là tin vui của Khôi Lỗi Sư!"
"Đồ thời trang, đồ thời trang, đồ thời trang! Bán bốn bộ đồ thời trang, mặc đồ thời trang của ta, ngươi sẽ là người đẹp nhất môn phái! Qua thôn này sẽ không tiệm này."
"Ba con non chiến sủng, bảy phần giấy khế ước Hầu Cấp Chiến Linh, chỉ đổi không bán, Ngự Thú Sư đến xem đi."
"Bán đủ loại dược liệu, đan dược, Luyện Dược Sư thất tinh giúp đỡ luyện chế đan dược, đổi sách trang bị công pháp Dược Sư."