Editor: Linh Tống
Nam Thiên cũng nói, "Thật ra bốn người các ngươi có thể tới Tiên Cực Môn ta, cũng là một tay đại Thiên Tướng bày kế, hắn nói với ta hắn đã tìm mấy tên đệ tử đắc lực cho ta, có thể thấy hắn đã sớm coi trọng mấy người các ngươi."
Ngoài cửa có đệ tử tới báo cáo, trong môn còn có rất nhiều chuyện cần chưởng môn chủ trì công việc, Nam Thiên và Lăng Tiêu không kịp trò chuyện thêm mấy câu với Lục Thần đã phải rời đi.
"Độc Cuồng lão đệ, chúng ta đi xử lý việc tiếp theo trước đã, hai ngày này ngươi tạm thời đừng rời khỏi môn phái, ta còn rất nhiều việc muốn nói với ngươi."
Lục Thần quay lại chỗ ở của mình, đám người Yên Nhiên cũng đi theo hắn về đó.
Lục Thần rót cho mỗi người một chén trà, mấy người ngồi xuống nói chuyện.
"Bây giờ Tam Trọng Thiên thế nào?"
Đông Phương Kỵ nói, "Ngươi để lại một ảo giác ở nơi đó, các tộc không dám vọng động, tình hình vẫn luôn rất ổn định."
"Hiện tại trong Tam Trọng Thiên, tài nguyên của Nhân tộc gấp mấy trăm lần lúc trước, Nhân tộc dần trở nên lớn mạnh, tin tưởng qua một thời gian nữa, dù không có ảo giác của ngươi, các tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ."
Lục Thần đâu để lại ảo giác ở nơi đó, đó là tiểu Nguyên!
"Ảo giác kia của ta cùng đám người Thoa Ông, Lực Bạt Sơn, Sương Vũ, Thanh Sam có khỏe không?"
"Ảo giác có cái gì tốt hay không tốt… Nhưng cũng khỏi phải nói, ngày nào Thoa Ông cũng dẫn theo ảo giác của ngươi đi cày phó bản, xông xáo ở trong lãnh địa Nhân tộc mới, bây giờ thực lực của Thoa Ông rất mạnh! Còn có người trong tiểu đội của ngươi đều như điên cuồng vậy, thực lực tăng rất mạnh, nhiều người đã có danh hiệu Nguyên Soái, ta cũng không chú ý đến Thanh Sam, có lẽ hắn vẫn bận chuyện của Phong Diệp thành, nhưng bây giờ sự ảnh hưởng của Phong Diệp thành đã lớn hơn trước đây."
"Thoa Ông đã có danh hiệu Nguyên Soái rồi hả?" Lục Thần hơi ngạc nhiên, "Không phải lão đầu không định cố gắng sao?"
Hiện nay Tam Trọng Thiên cực kỳ ổn định, Lục Thần cũng yên lòng, đến lúc đó người chơi Trái Đất tiến vào Tam Trọng Thiên, không đến mức đối mặt với hoàn cảnh ác liệt như vậy.
Hắc Nhiễm đột nhiên nói, "Các ngươi có cảm thấy chuyện của đại Thiên Tướng không đơn giản như vậy không?"
Cô Phi gật đầu, "Hắc Nhiễm ngươi cũng nghĩ như vậy sao?"
Hắc Nhiễm nói, "Việc đại Thiên Tướng Nhân tộc bị trọng thương này, chắc là bí mật tuyệt đối, Thú Phật lại biết được từ trước, đồng thời sớm bố trí, tuy Thú Phật bị miểu sát, nhưng thực lực của hắn vẫn vượt xa trình độ trong trận đấu liên hợp bình thường, nếu trong này không có mờ ám thì ta không tin."
Lục Thần cau mày, ý tứ sâu xa nói, "Thật ra Thú Phật rất mạnh."
Trấn Quốc Yên Nhiên lườm hắn một cái, "Ngươi có tư cách gì nói lời như vậy!"
Lục Thần suýt nữa sặc một ngụm trà, "Đại tỷ, ta nói người ta mạnh mẽ cũng không được sao?"
Bốn người khác đồng thanh nói, "Không được!"
"Ngươi nói hắn mạnh mẽ, vậy là nói ngươi càng mạnh hơn!"
Trên đầu Lục Thần đầy vạch đen, lòng ghen tỵ của con người thật đáng sợ.
"Khụ khụ, ta không nói đùa với các ngươi, ta đang nói sự thật." Lục Thần lắc đầu, "Kỳ thực, ta dùng một chiêu lập tức bộc phát ra thực lực mạnh nhất của ta, Phá Toái Hư Không có thể đánh vỡ vòng xoáy hư không!"
"Phá Toái Hư Không có hiệu quả gì?"
"100 lần công kích." Lục Thần nói.
Dưới tình huống Ma Chi Lục Biến, vừa thêm Trí Chi Tử Địa vừa thêm Long Huyết Phí Đằng, vừa thêm 100 lần công kích, sức công kích này khủng bố đến mức nào, mặc dù mọi người không thể xác định trị số cụ thể, trong lòng cũng rất khiếp sợ.
"Thế lực muốn ám hại đại Thiên Tướng, dưới tay lại có một người mới mạnh như vậy, thực lực thật sự hơi kinh khủng." Hắc Nhiễm nói một câu công bằng.
"Ta cảm giác hình như đại Thiên Tướng biết điều gì đó."
Lục Thần lắc đầu, "Phần lớn tài nguyên trong Tứ Trọng Thiên đều tập trung vào trong tiên quân, chức đại Thiên Tướng lại là một người trên vạn người, có người mơ ước cũng không phải điều khó hiểu, tuy tiên quân là đồng minh, nhưng không phải tộc ta chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác…"
Đông Phương Kỵ nói, "Không sai, hơn nữa tứ đại Thiên Tướng chỉ có bốn vị trí, cũng không phải tất cả chủng tộc đồng minh đều có tư cách phân phối một gã đại Thiên Tướng, tất nhiên trong đó sẽ có tranh đấu gay gắt."
Yên Nhiên cũng nói, "Đại Thiên Tướng nói, chờ ngươi ra tay… Có thể không phải đối kháng với bát đại liên minh còn lại."
Lục Thần gật đầu, "Việc này, tạm thời không phải chúng ta có thể làm rõ, đại Thiên Tướng đúng là người trí tuệ, nếu hắn đã phát hiện, ta tin tưởng hắn sẽ điều tra rõ ràng. Còn chờ ta ra tay… Đến lúc đó lại xem tình huống, bây giờ ta chỉ muốn thăng cấp."
"Trong vòng xoáy, ta đã gặp nhân vật càng mạnh mẽ hơn, hiện tại thực lực của ta còn chưa đủ, ta phải trở nên càng mạnh hơn!"
Lục Thần đã nói như vậy, tất nhiên trong lòng những người khác cũng hiểu rõ, thực lực bản thân mới là trọng yếu nhất.
"Đúng, Độc Cuồng, ngươi thật sự không định đến tiên quân sao?" Cô Phi hỏi, "Tốc độ phát triển của bên kia là nhanh nhất."
Lục Thần lắc đầu, "Phía sau còn có rất nhiều khu vực chưa được thăm dò, cũng ví dụ như vòng xoáy, lần này ta cũng vì họa được phúc, học được Phá Toái Hư Không."
"Vậy tiếp theo ngươi có sắp xếp gì?"
Lục Thần mỉm cười, "Nhắc đến cũng trùng hợp, ta có một phó bản cần vài người giúp đỡ, chỉ là rốt cuộc có thể vượt qua phó bản này hay không, ta cũng không quá chắc chắn."
"À? Phó bản gì lại thần kỳ như vậy?"
Lục Thần gật đầu, "A Tu La phó bản!"
"A Tu La phó bản? Sao ta chưa từng nghe nói đến chứ?"
"Là phó bản trong Xá Lợi Phật Châu!"
Dứt lời, Lục Thần xua tay, trong lòng bàn tay của hắn lại xuất hiện một lối vào cỡ nhỏ.
"Đây… Đây là?"
Ngay cả Lục Thần cũng không ngờ, sau khi Vô Cực Kiếm cắn nuốt Xá Lợi Phật Châu, vẫn chưa đạt được 108 loại hiệu ứng đặc biệt, ngược lại chiếm được một cái phó bản!
Vừa rồi hắn kiểm tra thuộc tính của Vô Cực Kiếm mới chú ý đến.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải.
Lục Thần đẩy hiệu ứng đặc biệt vừa mới chiếm được đến trước mắt mọi người.
【 Hiệu ứng đặc biệt: Phó bản A Tu La (sau khi dung hợp 108 loại hiệu ứng đặc biệt của Xá Lợi Phật Châu sẽ hình thành, duy nhất) 】