Editor: Linh Tống
Cái này không có bất kỳ quỹ tích gì, ngay cả sóng linh khí cũng không có!
"Huyết Tế Hỗ Thuẫn!"
Nhưng Huyết Tế Hỗ Thuẫn cũng chưa bảo vệ Lục Thần, trong đầu hắn đã ầm một tiếng, dường như bị cái chùy cực lớn đánh trúng!
Trong nháy mắt, Lục Thần như đã chết, Hư Không Cửu Bộ biến mất, cơ thể rơi thẳng xuống mặt đất.
Trong đầu Lục Thần vang lên giọng nói của A Tu La.
"Lục Thần, không có gì có thể cản ngươi mạnh mẽ, nhưng cũng không có nghĩa ngươi không có tâm ma!"
Tâm ma mà đám người Cô Phi chiến thắng là tâm ma của Xá Lợi Phật Châu, thế nhưng Lục Thần phải đối mặt với tâm ma của mình!
Trong nháy mắt, trong não hải hiện ra rất nhiều hình ảnh.
Bóng dáng phụ mẫu rời đi, ngày tháng sống nương tựa lẫn nhau với Lục Di, La Vũ tiếp tế…
"Ràng buộc của ngươi sẽ là tâm ma của ngươi! Đáp án mà trong lòng ngươi muốn truy tìm cũng là tâm ma của ngươi! Lúc ngươi đi qua cầu Nại Hà lại không muốn quên đi, đã định sẵn ngươi không thể nào ngộ đại đạo!"
Nếu là bình thường, tâm ma bạo phát đã đủ trí mạng, huống chi bây giờ còn chiến đấu kịch liệt với tàn phách A Tu La!
"Ngươi đã không muốn buông tha những thứ này, ta sẽ đến kết thúc giúp ngươi!"
Cơ thể to lớn của A Tu La lơ lửng, cả người hiện ra kim quang, sau lưng có một vòng Phật quang ánh sáng rực rỡ.
Sáu cánh tay khoanh tròn, hợp hai thành một.
Trong miệng A Tu La niệm Đại Bi Chú, "Nam Mô Hát La Đát Na, Sỉ La Dạ Da, Nam Mô A Li Da…"
"Thần Ma Cộng Sinh, chẳng phân biệt được thiện ác, thiên địa không dung, đạo pháp không cho!"
"Đại Bi Chú. Thanh Tĩnh Thế Giới Ấn!"
Phật Quang Phổ Chiếu, kim quang gần như khiến người ta không thể nhìn thẳng!
Đám người Cô Phi vội vàng dùng cánh tay che mắt, lúc này bọn họ cũng phát hiện trên người mình xuất hiện thêm một trạng thái.
Chư Thiên Phật Chỉ: Kỹ năng Quỷ Sủng mất hiệu lực, kỹ năng Phật hệ mất hiệu lực, kỹ năng trọng sinh mất hiệu lực.
"Cái này, trạng thái này… Không tốt, hắn muốn miểu sát Độc Cuồng!"
Duy Ngã Độc Cuồng có mấy con bài chưa lật, phụ thân hộ chủ của A Mẫn được coi là một cái, Phật Độ Thương Sinh được coi là một cái, Niết Bàn trọng sinh được coi là một cái.
Chư Thiên Phật Chỉ này trực tiếp phế bỏ tam đại kỹ năng giữ mạng của Lục Thần!
Hơn nữa, bây giờ Lục Thần còn bị tâm ma khống chế!
"Duy Ngã Độc Cuồng!" Trấn Quốc Yên Nhiên tan nát cõi lòng gào thét, muốn liều lĩnh xông lên.
"Yên Nhiên, ngươi không cứu được hắn!" Đông Phương Kỵ kéo Yên Nhiên lại, loại trình độ công kích này, lấy thực lực của Trấn Quốc Yên Nhiên, tuyệt đối là thiêu thân lao đầu vào lửa.
"Ta nhớ hắn còn có một cái Thần Ma Hỗn Nguyên kết giới!"
Thanh Tĩnh Thế Giới Ấn là sát thương siêu cao duy trì liên tục, vốn HP của Lục Thần đã không có nhiều lại mạnh mẽ giảm xuống, trong nháy mắt đã đạt được tiêu chuẩn tấn công tới chết.
Kích hoạt Thần Ma Hỗn Nguyên kết giới!
15 giây vô địch.
Nhưng Thanh Tĩnh Thế Giới Ấn vẫn đang duy trì liên tục công kích Lục Thần!
…
"Tại sao các ngươi phải đi! Bỏ lại ta và muội muội!" Lục Thần nhìn hai bóng lưng kia, hắn lại có thể nói chuyện với hình ảnh trong trí nhớ.
"Ngoan, Thần Thần, chúng ta có chuyện quan trọng hơn phải làm."
"Chuyện quan trọng gì, còn quan trọng hơn ta và Di Di?!"
"Rất quan trọng, đây là lựa chọn duy nhất để bảo vệ các ngươi."
Phụ mẫu vẫn rời đi, từ đầu đến cuối Lục Thần vẫn không nhớ đến đoạn trí nhớ này, lúc này đã phơi bày toàn bộ ở trong đầu Lục Thần.
"Thần Thần, ngươi nhất định phải cường đại, cường đại đến mức đủ để chăm sóc tốt cho Di Di…" Đây là câu nói cuối cùng do mẫu thân để lại.
"Ca, cha mẹ còn trở về không?" Lục Di nhỏ bé, bàn tay nhỏ bé túm chặt lấy Lục Thần, nghiêng đầu hỏi.
"Sẽ không, bọn họ sẽ không trở về, bọn họ không cần chúng ta nữa."
"Di Di, yên tâm, dù bọn họ không cần chúng ta, ca ca cũng sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, ta thề!"
…
Trong đầu Lục Thần vang lên một giọng nói xa lạ.
"Duy Ngã Độc Cuồng, chỉ cần là cường giả đăng phong tạo cực, đều từ bỏ tình cảm cá nhân, là sự tồn tại thật sự hòa mình vào trong vũ trụ mênh mông, ngươi không muốn lựa chọn thành thần hoặc thành ma, cũng vì ngươi không buông bỏ được chấp niệm trong lòng."
"Những thứ vô dụng kia, chỉ có thể trở thành chướng ngại vật của ngươi!"
"Dù thiện ác Thần Ma, đều là một hình thức tồn tại, thậm chí thiện cũng có thể không phải tuyệt đối thiện, ác cũng có thể không phải tuyệt đối ác, những thứ này đều được phép. Nhưng ngươi lại cứ lựa chọn làm theo ý mình, muốn dùng ý chí của ngươi đi thay đổi Cửu Thiên! Chẳng lẽ ý chí của ngươi quan trọng hơn trời!"
"Thiên Uy Kỳ Cục, Thiên Trừng Tháp, Thất Tội Chi Chủ, thế giới A Tu La hiện tại, còn không đủ để ngươi hiểu rõ sao? Sự tồn tại của ngươi không được cho phép!"
"Buông chấp niệm, từ bỏ tâm ma, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Buông chấp niệm có thể sống sao?
Nhưng chấp niệm là cái gì chứ?
Lục Di, truy tìm chân tướng, bằng hữu của hắn, những đồng bào Trái Đất đó… Buông tha những thứ này, thì có thể sống sót sao?
Nhưng sống sót như vậy có ý nghĩa gì chứ?!
Ở trong Phật quang, Lục Thần hơi nhếch mép lên.
"Vì sao ngươi luôn muốn ép ta lựa chọn chứ? Ta thấy điều ngươi muốn không phải ta lựa chọn thành thần hay thành ma, trong Cửu Thiên này thần không thiếu một người như ta, ma cũng không thiếu một người như ta, ta trở thành cái gì cũng không quan trọng với ngươi!"
"Ngươi chỉ muốn… Để ta khuất phục ngươi!"
"Ngươi nói chấp niệm của ta là chướng ngại vật của ta? Đó là suy nghĩ của ngươi!"
"Tâm ma? Ta thừa nhận ta có tâm ma, thế nhưng đó là cách gọi của ngươi với nó!"
"Trong mắt của ta, tâm ma của ta, chấp niệm của ta sẽ chỉ khiến ta trở nên càng mạnh hơn! Ta chính là ta, dù ai cũng không thể nào định nghĩa ta! Dù ai cũng không thể để ta khuất phục!"
14 giây, một chữ số không quá may mắn, nói rõ thời gian vô địch của Lục Thần còn sót lại 1 giây!
"Chủ nhân! Nhanh tỉnh lại! Tiểu Mẫn không thể bảo vệ ngươi nữa!"
Tiểu Mẫn tuyệt vọng gào thét.
Thanh Tĩnh Thế Giới Ấn đánh xuống, đám người Cô Phi đã hoàn toàn không thể nhúc nhích, bọn họ đã bị trọng thương lại phải thừa nhận dư uy cường đại trong khoảng thời gian dài, đã khiến bọn họ khó mà chống đỡ được.