Editor: Linh Tống
"Ta có thể không nhận sao? Nếu không hai ta thật sự phải chết đói ở đây, ngươi cho rằng rất dễ kiếm 100 linh thạch sao? Nhiệm vụ giống thế, một lần tối đa chỉ có 10 linh thạch, thù lao nhiệm vụ này của chúng ta gấp bội so với người khác!"
Lục Thần vừa nghĩ vậy, hình như cũng đúng, hai người bọn họ không thể nhận nhiệm vụ bình thường, chỉ có thể nhận loại nhiệm vụ kỳ lạ thế này.
"Sau khi chuyện thành công, 70 linh thạch còn lại phải làm sao đây?"
"Dựa theo quy định, bọn họ sẽ đưa 70 linh thạch còn lại cho Dong Binh thành tạm thời bảo quản, lúc chấp hành nhiệm vụ, lúc đầu chúng ta giả vờ không biết kế hoạch của bọn họ, chờ sau khi chuyện thành công, bọn họ xác nhận hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lại nói đến việc chữa thương, chúng ta nhất định không cần, nếu bọn họ dùng sức mạnh, chúng ta liền bỏ trốn! Chỉ cần có thể chạy về, là có thể nhận 70 linh thạch còn lại."
Viêm Ma vỗ vai Lục Thần, "Hắc hắc, lần trước gặp phải Boss Thiên Vực, ta đã được thấy thực lực của tiểu tử ngươi, ta chưa từng thấy người thứ hai có thể chạy trốn từ trong tay Boss Thiên Vực. Cho nên ngươi cứ dùng 30 linh thạch này trước, không phải ngươi có Lục cô nương sao, chi phí khôi phục thấp hơn người khác rất nhiều, ngươi xem thử có thể khôi phục bao nhiêu thì khôi phục bấy nhiêu."
Lục Thần gật đầu, có vẻ tình huống trước mắt cũng chỉ có thể đi một bước lại tính một bước.
Lục Thần dẫn theo Lục Y Y đi mua sắm ở tiệm dược liệu một lúc, trong vòng một canh giờ, Lục Y Y luyện chế mấy viên đan dược.
"Lão đại, 7 viên đan dược này có thể giảm bớt tổn thương của ngươi, có lẽ có thể khiến tổn thương nhục thân giảm xuống khoảng 65%, một viên này là Phách Thần Đan, phẩm chất là ba sao, sau khi dùng có thể bạo phát tiềm lực nhục thân trong 16 giây, bỏ qua tổn thương nhục thân, thế nhưng sau 16 giây sẽ trả lại 70% đau đớn, không phải vạn bất đắc dĩ không nên dùng."
Có Dược Sư khiến chi phí khôi phục của bản thân giảm đi rất nhiều, Lục Y Y lại là Dược Sư cao cấp, tỷ lệ luyện chế thành công và phẩm chất đan dược cao hơn, vậy giá thành sẽ thấp hơn.
30 linh thạch đã có thể khôi phục 20% tổn thương nhục thân của Lục Thần, còn luyện chế ra một viên Phách Thần Đan ngoài định mức.
Lục Thần nhân lấy viên Phách Thần Đan này, gật đầu, "Hy vọng không cần dùng đến."
Đối phương chủ yếu tìm Viêm Ma, Lục Thần chỉ đi theo sau lưng Viêm Ma, hai người cùng lên tọa kỵ Long Ưng thú của đối phương.
"Đến địa điểm gặp mặt, cứ dựa theo ám hiệu kết nối mà chúng ta dạy cho ngươi, lấy đồ về là được." Cố chủ phân phó.
"Đã biết."
Địa điểm hẹn gặp của đôi bên là rừng rậm nào đó, sau khi Viêm Ma chuẩn bị xong đồng loạt xuất phát với Lục Thần.
"Chờ đã! Hắn không thể đi! Phải ở lại chỗ này với chúng ta!" Tinh Linh chỉ vào Lục Thần nói.
"Nếu lính đánh thuê làm trái với quy củ, sẽ không có chỗ sống yên ổn trong Tứ Trọng Thiên!" Viêm Ma nói, ý là nghi ngờ đối phương giữ Lục Thần ở lại làm con tin.
"Đương nhiên chúng ta biết, cho nên mới tìm các ngươi, chúng ta không để hắn đi không phải giữ lại làm con tin, chỉ không thể để đối phương thấy có Nhân tộc!"
Đám người này cũng quá tàn nhẫn, đến bây giờ mới nói, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch của Viêm Ma với bọn họ.
"Ngươi đi đi, ta ở lại đây cũng không sao." Lục Thần nói.
Viêm Ma gật đầu, một mình tiến vào rừng rậm.
...
Nửa canh giờ sau, Viêm Ma ôm một cái hộp gỗ quay về.
"Đã lấy được món đồ mà các ngươi muốn."
Một gã nam tử ám dạ Tinh Linh bước tới kiểm tra cái rương, mở ra nhìn thoáng qua.
Ánh mắt Lục Thần đảo qua, trong rương đặt một món vật phẩm màu đen, vẻ ngoài xấu xí, dường như còn không trọn vẹn, trên người bốc lên luồng khí đen, chắc là vật phẩm Tiên cấp.
Nhưng chỉ nhìn lướt qua như vậy, Lục Thần cũng không nghĩ ra đây là thứ gì, có vẻ không giống trang bị, cũng không giống vũ khí, có thể là loại pháp bảo.
Trong lòng Lục Thần thấy kỳ quái.
Tuy nói trang bị Tiên cấp hiếm có, nhưng nơi này là Tứ Trọng Thiên, cũng không phải Tiên khí đầy đất, nhưng trên tay mỗi người cũng có vài món, loại Tiên khí gì lại phải thần bí như thế?
Hơn nữa hình như vật kia không hoàn chỉnh, có thể thấy ở mép có dấu vết đứt gãy bất quy tắc.
Nam tử Tinh Linh phụ trách kiểm hàng gật đầu với đồng bọn, "Đúng là Thần Ma Liên Tâm."
Trong đầu Lục Thần đột nhiên nổ tung.
Thần Ma Liên Tâm? Mặc kệ là vật gì, nhưng nó có tiền tố Thần Ma!
Bộ Thần Ma!
Nhưng bọn họ lại kiểm hàng ngay trước mặt hắn và Viêm Ma? Còn không kiêng dè nói ra tên trang bị... Cẩn thận nghĩ lại, Lục Thần đã hiểu.
Chỉ có người chết mới có thể vĩnh viễn giữ bí mật, nói chuyện ở trước mặt người chết tất nhiên không sao cả!
Chắc chắn bọn họ sẽ giết người diệt khẩu!
Trên mặt Lục Thần vô cùng ngạc nhiên, cũng chỉ một cái thoáng qua, hắn vẫn không quên tình cảnh hiện tại, không thể để ám dạ Tinh Linh nhìn ra manh mối.
Viêm Ma đi đến bên cạnh Lục Thần, nói với người quản lý, "Nhiệm vụ đã hoàn thành, mời xác nhận một chút."
Nữ nhân ám dạ Tinh Linh khẽ gật đầu, "Ừm, xác nhận hoàn thành nhiệm vụ. Được, ngươi muốn lựa chọn phần thưởng gì?"
"Linh thạch."
Nữ nhân kia cau mày, "Linh thạch? Vết thương trên người của ngươi nặng như vậy, chẳng lẽ không muốn sớm khôi phục sao? Chúng ta có Dược Sư tốt nhất, nếu ngươi không muốn linh thạch, chúng ta có thể trị liệu giúp ngươi."
Viêm Ma từ tốn nói, "Gần đây ta cần tiền, sau này chậm rãi khôi phục vết thương là được."
"Ha ha ha ha, ta thấy ngươi không thiếu tiền, là quá thông minh." Nữ nhân ám dạ Tinh Linh cười ha hả, "Ngươi biết chúng ta sẽ không để ngươi sống sót rời khỏi nơi này."
Viêm Ma cười lạnh một tiếng, "Không ngờ các ngươi trực tiếp như vậy? Chúng ta chỉ là hai lính đánh thuê phổ thông, có đủ loại người đến Dong Binh thành ủy thác nhiệm vụ, những bí mật mà chúng ta tiếp xúc được, có lẽ còn đáng giá hơn một món trang bị rách nát, các ngươi cần gì phải giết chết chúng ta chứ?"
Nữ nhân ung dung mỉm cười, "Lính đánh thuê phổ thông? Ngươi đừng khiêm tốn, ta thấy một bộ trang bị Tiên cấp ở trên cơ thể của ngươi là ngươi kiếm tiền mua được!"