Editor: Linh Tống
"Cái gì! Huyền Băng Thần Huyết? Cuồng ca ca, ngươi lấy được Huyền Băng Thần Huyết? Thế nhưng, tại sao muốn cứu ta, ngươi nên cầm đến cho Sương Vũ tỷ tỷ, đây là hy vọng phục hưng của Sương tộc chúng ta, hiện tại..."
Dược Đồng lắc đầu, "Có phải nha đầu nhà ngươi bị choáng váng hay không, hy vọng hay không hy vọng cái gì, lúc đó ngươi sắp chết, là tiểu tử này cứu ngươi."
"Nhưng... Ta phải ăn nói với gia tộc thế nào?"
Lục Thần đột nhiên mở miệng, "Ngu ngốc, thật ra cũng rất dễ giải thích, nếu nói trước đây Huyền Băng Thần Huyết là hy vọng của Sương tộc, vậy từ giờ trở đi, hy vọng của Sương tộc là ngươi!"
"Ta?"
"Đúng vậy!" Lục Thần nói chắc chắn.
Sau bốn ngày, Lục Thần, Sương Lăng và Dược Đồng trở về khách sạn.
Lục Thần vừa trở về, Tiểu Mao Đoàn đã nhảy tới trên vai Lục Thần, xem ra rất nhớ Lục Thần.
"Ừm? Lão đại, hai vị này là?" Tiểu Lục kỳ quái nhìn Dược Đồng và Sương Lăng trong trạng thái Huyền Băng Kim Giáp Trùng.
Sương Lăng cúi đầu có vẻ rất xấu hổ, nàng không hy vọng người khác thấy dáng vẻ xấu xí của mình.
"Tiểu Lục cô nương, là, là ta..."
"À?! Ngươi, ngươi là Sương Lăng?" Tiểu Lục sợ hãi nhìn Sương Lăng.
"Ừm, là ta, bây giờ tổn thương trên người ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cần giữ trạng thái hiện tại, gia tốc khôi phục. Thật xin lỗi, đã dọa các ngươi."
Lục Thần mỉm cười, "Sương Lăng, thật ra dáng vẻ này của ngươi cũng không phải rất đáng sợ, ngươi chưa thấy dáng vẻ trước kia của ta."
Nếu so về độ xấu, Lục Thần thật sự chưa sợ người nào!
"Thế nhưng tự ta cũng hiểu được rất xấu, chờ ta khôi phục ta sẽ biến trở về dáng vẻ lúc trước!" Sương Lăng nói chắc chắn.
Lục Thần không quan tâm mình có xấu hay không, mạnh mẽ là được, nhưng dù sao Sương Lăng cũng là nữ hài tử, tất nhiên sẽ để ý hơn Lục Thần.
"Ừm? Tiểu nha đầu, ngươi cũng là Quỷ Sủng?" Ở bên cạnh, Dược Đồng không đợi Lục Thần giải thích, bản thân đã đi đến bên cạnh Tiểu Lục, "Tiểu nha đầu, ngươi là Quỷ Sủng Luyện Dược Sư bát tinh mà tiểu tử kia nói sao?"
Lục Y Y hơi không quen, bị một tiểu thí hài ba bốn tuổi mở miệng gọi một tiếng "tiểu nha đầu", luôn cảm giác là lạ.
"Cái này... Ầy, ta là Quỷ Sủng của lão đại, nhưng bây giờ ta là Luyện Dược Sư cửu tinh."
"Cái gì? Mới có vài ngày, ngươi đã lên cửu tinh rồi hả?"
"Ừm, mấy ngày nay vẫn luyện chế những dược liệu kia lấy được kinh nghiệm... Đúng, lão đại, Độc Thuật và Cổ Thuật của ta cũng tăng lên! Bây giờ ta là Luyện Độc Sư ngũ giai, Chế Cổ Sư tam tinh, bên bộ lạc Thánh Nữ vẫn có quá ít tài liệu tăng cổ thuật."
"Ngươi, ngươi còn có thể luyện độc và chế cổ?!" Lục Thần còn chưa lên tiếng, Dược Đồng đã ngạc nhiên nói.
Lục Y Y gật đầu, "Rất kỳ quái sao, đây là kỹ năng cuộc sống của ta, thật ra ta là một Dược Sư tam tu Y Độc Cổ, chỉ là thực lực hiện tại quá yếu, không thể giúp lão đại điều gì, chỉ có thể kiếm tiền giúp hắn."
"Vì sao ngươi còn có chức nghiệp?" Dược Đồng càng tò mò hơn.
Lục Thần thấy Dược Đồng rất tò mò với Lục Y Y, đồng dạng, Lục Y Y cũng thấy rất kỳ lạ vì sao tiểu thí hài vẫn luôn nói chen vào, liền giới thiệu hai người với nhau.
"Tiểu Lục, làm quen một chút đi, vị này là Dược Đồng, là Dược Đồng của Phục Thủy Tiên Tôn, Dược Đồng, đây là Quỷ Sủng của ta, cũng là bạn của ta - Lục Y Y, thật ra trên mặt ý nghĩa nàng cũng không hoàn toàn là Quỷ Sủng, chỉ là sau khi chết ở Thiên Vực cấp thấp, chưa hoàn thành được tâm nguyện biến thành Quỷ Hồn, sau khi ta giúp nàng, nàng đã đi theo ta."
"Ồ, Tiểu Mẫn, ngươi cũng ra đi, Dược Đồng, đây là một Quỷ Sủng khác của ta, Tiểu Mẫn."
Tiểu Mẫn vừa ra, đã đi đến bên cạnh Lục Y Y, tức giận trợn mắt nhìn Dược Đồng, "Không biết lớn nhỏ, này, tiểu thí hài, đây là Tiểu Lục tỷ tỷ, ngươi mới mấy tuổi chứ, cũng dám gọi nàng là tiểu nha đầu!"
Thoạt nhìn Tiểu Mẫn lớn hơn Dược Đồng hai ba tuổi, cái gọi là con nghé mới sinh không sợ cọp, cũng không quan tâm Dược Đồng đã từng là Quỷ Sủng của Tiên Tôn, lập tức bảo vệ Lục Y Y.
"Hừ, ngươi mới là tiểu thí hài, ta đã mấy ngàn tuổi rồi có được không."
"Mấy ngàn tuổi cũng là tiểu thí hài!"
"Ngươi!"
Lục Y Y ngăn cản Tiểu Mẫn, kỳ quái nhìn Dược Đồng, "Ngươi là Dược Đồng? Ngươi biết trồng trọt hái thuốc?"
Nói đến nghề cũ của mình, Dược Đồng lập tức vểnh mũi lên trời, "Đó là đương nhiên, cũng như những dược liệu mà các ngươi dùng ở giai đoạn này, ta có thể khiến cây phải trồng một năm mới thu hoạch được trưởng thành trong một ngày, hơn nữa hiệu quả chắc chắn mạnh hơn loại dược liệu lớn lên tự nhiên."
"Cái gì!" Trong phòng, một đám người đều kêu lên.
"Đây là năng lực quỷ quái gì, cũng quá mạnh!"
"Trồng một năm mới có thể thu hoạch, ngươi lại có thể nuôi trồng ra trong một ngày? Khoác lác!"
"Đây là làm trái với quy tắc tự nhiên!"
Dược Đồng vô cùng đắc ý, mỉm cười, "Rất kỳ quái sao? Ta đi theo Phục Thủy đại nhân chinh chiến khắp nơi, chút bản lĩnh này có tính là gì!"
"Cho ta một hạt giống, ta có thể bồi dưỡng ra một tinh cầu!"
Lục Thần hít vào một hơi, giọng điệu này sự là không nhỏ.
Nhưng nghĩ lại, nếu Dược Đồng không có bản lĩnh hơn người, Phục Thủy Tiên Tôn cũng không coi trọng hắn ta như thế.
Nếu Dược Đồng và Lục Y Y liên thủ, vậy có phải đang nói, sau này mình sẽ được ăn đan dược như ăn kẹo đậu không?
Tiểu Mẫn nghi ngờ nhìn Dược Đồng, "Ngươi thật sự lợi hại như vậy sao?"
Dược Đồng thấy được vẻ nghi ngờ trong mắt Tiểu Mẫn, đây là điều hắn ta không thể chịu đựng được, hắn ta nói với Lục Y Y, "Cái kia, tiểu... Tiểu Lục." Hắn ta cố gắng đổi "tiểu thí hài" thành "Tiểu Lục", "Tiểu Lục, vậy có dư thừa dược liệu kết quả cấp thấp hay không? Cho ta một viên."
Có dược liệu dùng rễ cây làm thuốc, có loại dùng quả.
"Có, Thông Linh Hóa Huyết Quả, có rất nhiều đan dược phải dùng đến thứ này, dùng để dung hợp dược hiệu của đủ loại dược liệu, chỗ ta có rất nhiều." Nói xong, Tiểu Lục lấy ra một quả nhỏ lớn khoảng hạt dẻ cười, giao cho Dược Đồng.
Dược Đồng nhận lấy hạt giống, quan sát một chút, ghét bỏ, "Có lẽ Hóa Huyết Quả này sinh trưởng ở khu vực ẩm ướt nhiều mưa, khiến chu kỳ trưởng thành của nó ngắn hơn, thoạt nhìn quả rất lớn, thật ra hấp thu không đủ linh khí."