Editor: Linh Tống
Lúc này ở gần cửa vào dã khu đã có mấy trăm người ngoài tụ tập, đang ở trong khu vực quy định chờ đợi đội ngũ xuất phát.
Thoạt nhìn những người này đều rất khẩn trương, dù sao săn bắn cũng có rất nhiều tình huống ngoài ý muốn, lại nói thật vất vả góp đủ tiền, cũng phải duy trì trạng thái tốt nhất của mình, làm hết khả năng thu hồi chi phí.
"Nếu có thể ra một món Tiên vũ, vậy buôn bán lời rồi."
"Tiên vũ sao, quên đi, Boss dã khu rất khó rơi Tiên vũ, còn không bằng rơi năm món ám kim, cộng thêm một ít tài liệu gì đó, bán cho Luyện Khí Sư cũng có thể hồi vốn."
"Thực lực của dã quái ở nơi này mạnh đến mức không còn gì để nói, thế nhưng tiền lời thật sự rất kém, ngoại trừ Boss phó bản ra, dã quái bên ngoài rất khó rơi ra đồ tốt."
"Tứ Trọng Thiên có thể có dã quái đã không tệ rồi, ngươi còn oán giận cái gì. Đừng nói nữa, đội chúng ta sắp đủ người, lên tinh thần đi, hồi vốn hay không đều là thứ yếu, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn mới là mấu chốt nhất."
"Ừm, cũng đúng, có người nói hiện tại dã khu càng ngày càng không yên ổn, vẫn nên cẩn thận một chút!"
Lục Thần ở bên cạnh nghe trộm, mỗi khi bọn họ nói đến dã quái, Lục Thần luôn cảm thấy bọn họ đang nói mình...
Sự bùi ngùi của những người này, Lục Thần thấu hiểu rất rõ, hắn nhớ thời điểm ở Nhất Trọng Thiên khi khắp nơi đều là dã quái biết bao nhiêu.
"Đội ngũ nào?" Một gã nam tử bộ lạc Dược Nữ nhìn chằm chằm đám người Lục Thần, tức giận hỏi.
Tên kia không giống những người khác một chút nào. Người khác vừa nhìn liền thấy rất khẩn trương, nhưng tên này hết nhìn đông thì lại nhìn tây, không hề giống như đi dã khu nguy cơ bốn phía, ngược lại giống như tới đây ngắm cảnh du lịch.
Để cho người này tiến vào bộ lạc, luôn cảm thấy hơi nguy hiểm.
Lục Thần nói: "Chúng ta thuộc đội ngũ Hương Trà."
"Hửm? Ngươi gia nhập đội ngũ bộ lạc Dược Nữ chúng ta?"
"Đúng vậy."
Thái độ của đối phương lập tức ôn hòa hơn nhiều: "Ồ, vậy sao, coi như ngươi tiểu tử có mắt nhìn, tuy nha đầu Hương Trà kia dẫn đội lần đầu tiên, thế nhưng thực lực của nàng rất tốt."
"Hơn nữa chúng ta cũng có 20 tên dũng sĩ, mặc dù tất cả mọi người đều cực kỳ trẻ tuổi, thế nhưng trẻ tuổi cũng là một loại vốn liếng."
"Ngươi xem bộ lạc Dược Nữ chúng ta, dẫn không được 100 người thì sẽ không dẫn, trực tiếp dẫn 50 người, chính vì đảm bảo sự an toàn tối đa cho các ngươi, ngươi cứ tuyệt đối yên tâm!"
Lục Thần cau mày, sao cảm thấy người này càng nói, bản thân càng lo lắng hơn...
Đội trưởng lần đầu tiên dẫn đội, dũng sĩ bộ lạc theo đội đều rất trẻ tuổi, bọn họ cũng biết mình không dẫn được một trăm người... Người này còn cưỡng ép giải thích.
Lục Thần và Sương Lăng nhìn nhau, cảm giác của bọn họ chắc là giống nhau.
"A đúng rồi, linh thạch trên người có đủ hay không?"
"Hả? Chúng ta đã trả phí nhập đội rồi."
"À... Đội săn bắn, dù sao cũng sẽ gặp phải một số tình cảnh bất ngờ, chết bảy tám lần là chuyện rất bình thường, nhưng cái này cần thanh toán thêm chi phí."
Lục Thần càng thấy giả hơn, người này lại còn nói phải chuẩn bị nhiều tiền sống lại một chút!
"Ồ, đội ngũ các ngươi đủ người, ngươi cũng đừng lắc lư ở chỗ này, đội ngũ ở bên kia, ngươi đi nhanh đi!"
Lục Thần lắc đầu, đi về phía đội ngũ có nhân số ít nhất toàn trường.
20 dũng sĩ bộ lạc trẻ tuổi, tính cả ba người bọn họ, 50 tên đội viên, lúc này đang đứng sau một nữ hài áo vàng, chờ đợi tiến vào dã khu.
Lục Thần nhìn thoáng qua nữ hài áo vàng kia, hiện tại chỉ thấy bóng lưng của nàng có vẻ hơi nhỏ yếu, hơn nữa trên cần cổ trắng nõn mơ hồ có mồ hôi hột chảy ra.
Người này khẩn trương đến mức cả người đổ mồ hôi!
"Mẹ nó, quả nhiên rẻ thì sẽ không có đồ tốt, Sương Lăng, chẳng lẽ chúng ta bị gài?"
Sương Lăng mỉm cười, "Cuồng ca ca, ai bảo ngươi ham rẻ, dù gì cũng là người mới dẫn đội."
"Huynh đệ, ngươi cũng ham rẻ mà vào đây sao?" Một vị đại ca Ngưu Đầu nhân bên cạnh khù khờ nói, sau đó nhìn Sương Lăng và Tiểu Lục một chút.
"Mang người nhà theo, thật sự phải cân nhắc chi phí. Ngươi xem, ta cũng dẫn theo nữ nhi của ta đi rèn luyện, đội ngũ một chuyến một trăm hai trăm đúng là không theo nổi."
Lục Thần phát hiện vị đại ca này còn dẫn theo một tiểu cô nương, đương nhiên, cũng là chủng tộc Ngưu Đầu nhân.
"Đại ca, đội trưởng chúng ta là một người mới, ngươi cũng yên tâm dẫn tiểu hài tử của ngươi đi theo?"
"Tiểu hài tử cũng phải lớn lên, đây là truyền thống của Ngưu Đầu nhân tộc chúng ta, 8 tuổi là phải đi theo phụ mẫu rèn luyện."
Lục Thần cảm thấy vô cùng kinh ngạc: "Tám tuổi... Vậy sao nàng tới Tứ Trọng Thiên?"
"Tốc độ phát triển của Ngưu Đầu nhân chúng ta rất nhanh, chủng tộc chúng ta khác với Nhân tộc các ngươi, tiến vào Cửu Thiên từ Tam Trọng Thiên. Sau đó sẽ có người dẫn bọn họ qua Boss Tam Trọng Thiên, để bọn họ tới Tứ Trọng Thiên sớm một chút. Sinh tồn ở thế giới cường giả có trợ giúp rất lớn đối với việc trưởng thành của bọn họ."
Lục Thần không khỏi thán phục, thoạt nhìn Ngưu Đầu nhân tộc khù khờ, không ngờ mạnh như vậy, cũng chỉ yếu hơn Ma tộc một chút.
Lại nói, dân phong của Ngưu Đầu nhân thật là hung hãn, tám tuổi đã dẫn tới Tứ Trọng Thiên, nguy hiểm biết bao nhiêu.
"Đột nhiên nói chuyện với ngươi, không cảm thấy ta quá đường đột chứ. Trong tình cảnh không có chiến tranh, ta thật sự rất thích nói chuyện trời đất với chủng tộc khác, có điều Man Hoang Chi Địa cũng không phải nơi tốt lành gì, còn phải luôn đề phòng mới được." Ngưu Đầu nhân phụ thân cảm khái nói.
Lục Thần mỉm cười: "Lão ca nói đùa, ta cũng thích giao lưu với chủng tộc khác, thật ra có thể nhìn thấy nhiều chủng tộc khác biệt như vậy cũng là một niềm vui thú, có điều chiến tranh ép tới khiến mọi người hơi không thở nổi."
"Vậy sao lão đệ, vậy thì tốt quá, đoạn đường này tốt xấu gì cũng có một người bạn nói chuyện... Haizz, lão đệ, ta nói với ngươi, người dẫn đội của đội ngũ này là một người mới, người đi theo cũng là người trẻ tuổi, chắc đúng lúc gặp phải lễ trưởng thành của bọn họ. Ta thấy ngươi cũng dẫn theo lão bà lớn nhỏ... Còn có một Quỷ Sủng..."