Editor: Linh Tống
"Chấn Đãng Liên Tục Xạ Kích!"
-17 vạn, -17 vạn, -18 vạn... Liên tiếp vài phát Chấn Động Xạ Kích, thế mà cũng đánh ra năm sáu trăm ngàn sát thương.
Lục Thần hơi bất ngờ, tiểu cô nương này lại là một Bạo Phá Gia, hơn nữa lực công kích cao hơn người chơi Trái Đất rất nhiều.
Một tiểu hài tử tám tuổi có thể đánh ra sát thương cao như vậy cũng không dễ dàng, có thể đây chính là ưu thế chủng tộc!
"Tiểu Lục, tăng máu cho Ngưu Đầu đại ca." Lục Thần nói.
"Vâng, lão đại." Tiểu Lục lập tức tìm kiếm vị trí tốt, cho Ngưu Đầu đại ca một Hồi Xuân, từ tốn hồi máu, đồng thời xoát trị liệu.
"Sương Lăng, giúp đỡ khống chế, cũng không cần cướp quái với bọn họ." Lục Thần lại nhỏ giọng nói bên tai Sương Lăng.
Sương Lăng gật đầu: "Tốt, ta điều chỉnh tỷ lệ một chút."
Sau đó Sương Lăng cho Ngưu Đầu đại ca một Hàn Băng Hộ Giáp, cộng thêm Hải Băng Trang Giáp, công phòng cường hóa.
Lục Thần suy nghĩ một chút, trực tiếp mở công kích tầm xa, tùy ý bắn ra mấy mũi Hắc Tinh Tiễn.
-22 vạn.
Lục Thần cũng giảm công kích của bản thân, nếu không công kích bình thường, Tiểu Lan chắc chắn không giành được quái.
Đẳng cấp của Tiểu Lục vẫn quá thấp, lượng máu trị liệu cũng không cao, Lục Thần thấy HP của Ngưu Đầu đại ca đã xuống tới hai phần năm, vung tay Đại Địa Hồi Xuân một cái, trực tiếp hồi đầy HP cho Ngưu Đầu đại ca.
Tuy đội ngũ của bọn họ trị liệu rất mạnh, nhưng bởi Lục Thần và Sương Lăng đều ở đây vẩy nước, Boss này có 60 ức HP, tiểu tổ bọn họ đánh vô cùng chậm.
Khoảng chừng mười mấy phút sau, những tiểu đội khác lần lượt hoàn thành đánh giết, sau khi đánh giết, lại có không ít người tới đánh Boss của bọn họ.
"Này, vì sao các ngươi cướp Boss của chúng ta!" Tiểu Lan gấp gáp, cha lùa quái ở phía trước, một đám người sát thương ở phía sau, mà sát thương bên mình quá thấp, rất khó cướp được quái.
"Tiểu nha đầu, ngươi đừng nói vậy, dã khu luôn như vậy, ai có thực lực thì người đó cướp quái, đây chính là quy tắc ở chỗ này."
"Đúng vậy, phải xem người nào công kích cao, có thể cướp được một lần cuối cùng!"
Sương Lăng khẽ nhíu mày: "Cuồng ca ca, có người cướp quái! Chúng ta có cần hay không..."
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Các ngươi nhất quyết phải tới cướp Boss của chúng ta? Nếu muốn cướp, vậy quái sau đó ta cũng không khách khí."
"Ha ha ha, này, tiểu tử nhân loại, tiểu nha đầu kia công kích còn có thể đánh ra năm sáu trăm ngàn sát thương, ngươi chỉ đánh ra hai trăm mấy chục ngàn sát thương mà cũng dám cướp với chúng ta?"
Đúng vào lúc này, một giọng nói vang lên: "Không được cướp!"
Lục Thần kinh ngạc nhìn về phía người nói chuyện, chính là đội trưởng Hương Trà.
"Nếu các ngươi cảm thấy mình có năng lực đối phó hai, hoặc là nhiều Lang Vương hơn, ta có thể kéo nhiều một chút về, thế nhưng cướp quái lẫn nhau sẽ dẫn tới tiểu đội hỗn loạn, gặp phải Boss khó đánh rất dễ bị đoàn diệt!"
Mặc dù Hương Trà là một người mới, thế nhưng kinh nghiệm cực kỳ phong phú, vừa nhìn liền biết trước đó đã đi theo tiền bối tới dã khu rất nhiều lần.
"Tuy ngươi là đội trưởng, nhưng ta cũng không phải lần thứ nhất tham gia tiểu đội săn bắn, những tiểu đội khác đều có thể cướp quái, vì sao chỗ ngươi lại không được?" Có người bất mãn với quyết định của Hương Trà, lúc này đứng ra.
Khuôn mặt Hương Trà không có gợn sóng, bình tĩnh nói: "Những tiểu đội khác là những tiểu đội khác, tiểu đội của ta có quy củ như vậy, nếu không chấp nhận, ta sẽ sai người của ta dẫn ngươi trở về!"
Không ngờ Hương Trà cường thế như thế, người nọ một bụng tức giận, nhưng không dám nổi giận với Hương Trà.
Đội trưởng lên tiếng, tuy trong lòng những người khác không phục, nhưng cũng tránh ra.
Hương Trà quan sát tình hình của tiểu đội một chút, lắc đầu, cuối cùng nhìn về phía Lục Thần.
"Ngươi là một đại nam nhân, kém như vậy mà cũng dám tới tham gia săn bắn? Nếu không phải tanker của các ngươi quá mạnh, tiểu đội các ngươi căn bản không đánh lại Lang Vương."
Lục Thần khẽ nhíu mày, công kích của mọi người đều rất thấp, vì sao lại nói một mình hắn.
Là bởi vì mình là nam nhân sao?
"Quên đi, một tổ người có kinh nghiệm giúp bọn họ đánh một chút."
Một phân đội của bộ lạc Dược Nữ nhanh chóng triển khai công kích.
Người thì tăng máu, người thì tấn công.
-460 vạn, -513 vạn, -722 vạn, -1344 vạn...
Có tiểu đội số một trợ giúp, tốc độ đánh quái của đám người Lục Thần rõ ràng tăng lên rất nhiều.
Đợi đến khi HP của Boss sắp tới máu đen, tổ trợ giúp thu tay lại, giao Boss cho đám người Lục Thần.
Cuối cùng, thân thể khổng lồ của Thị Huyết Lang Vương ầm ầm ngã xuống đất, Tiểu Lan cướp được một kích cuối cùng, lấy được 11 ức thiên địa linh khí.
Ngưu Đầu đại ca sờ thi thể, sau đó thất vọng lắc đầu trở lại đội ngũ: "Không có gì cả, tỷ lệ rơi đồ ở nơi này thật sự quá thấp."
"Hương Trà cô nương, cám ơn các ngươi."
Hương Trà cũng không đáp lời, lại quay đầu dẫn người đi dụ quái.
"Cha, ta đã nói từ sớm là bọn họ rất yếu, sát thương còn không cao bằng ta." Tiểu Lan vội vàng chạy đến bên cạnh cha: "Ngươi không sao chứ?"
Ngưu Đầu nhân nói: "Ta có thể có chuyện gì, Tiểu Lan, đừng nói bọn họ như vậy, không có bọn họ tăng máu, ta cũng chịu không được, hơn nữa tốc độ đánh của người ta rất nhanh."
"Nhanh thì có ích lợi gì, không phải sát thương còn không cao hơn ta à, một kích cuối cùng cũng là ta đánh được."
Ngưu Đầu nhân là tiểu đội trưởng, thể hiện thông tin cho mọi người.
Boss cấp 300, tổng cộng cung cấp 18 ức kinh nghiệm! Hắn ta chia 8 ức cho ba người Lục Thần, bản thân giữ lại 10 ức.
"Lão đệ, tay ta tương đối củ chuối, không lấy ra đồ vật, chia như thế không có vấn đề gì chứ?"
Lục Thần cười lắc đầu: "Không thành vấn đề.”
Hương Trà ở một bên coi thường nói: "Công kích của tên kia thấp đến mức có thể làm người ta giận sôi, có thể được chia kinh nghiệm cũng không tệ rồi."
"Này, Ngưu Đầu nhân, thực lực của ngươi không tệ, hay tổ đội lại một lần nữa đi, một mình ngươi không gánh nổi ba người đâu. Lần sau chưa chắc ta có thể tới giúp ngươi."
"Này, ba người các ngươi, đợi lát nữa, mời các ngươi rời khỏi tiểu đội của ta, đội ngũ của ta không chào đón người đục nước béo cò. Các ngươi kéo chậm tiến độ của người khác một cách nghiêm trọng."