Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 916 - Chương 916: Ta Là Một Con Sài Lang Nhân (3/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 916: Ta là một con Sài Lang Nhân (3/15)

Editor: Linh Tống

"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi cũng là người mà thiên địa không dung, con đường mà ngươi đang đi, đã định trước cũng là một con đường nghịch thiên."

"Dù gặp phải bao nhiêu bất công, bao nhiêu công kích, xin ngươi nhất định phải tiếp tục đi tới đích!"

...

Đi dọc theo con đường trong dã khu, ánh mắt Sương Lăng và Lục Y Y nhìn Lục Thần đều rất cổ quái.

Lục Thần lắc đầu, "Sao lại nhìn ta như vậy, trên mặt ta có nhọ sao?"

"Không có, nhưng lão đại... Ta, ta không dám hỏi."

"Hỏi đi."

Vừa nghe lão đại nói chuyện, Lục Y Y lập tức cảm thấy hứng thú, "Lão đại, mặc dù ta biết ngươi có vài loại hình thái, nhưng không ngờ ngươi vốn là một con Sài Lang Nhân, vậy ngươi có thể biến trở về cho chúng ta nhìn một cái không?"

Trên đầu Lục Thần đầy vạch đen, nữ nhân này thay đổi quá nhanh, vừa nãy nói "không dám hỏi" căn bản là một cái tròng!

"Biến cái gì mà biến! Đó là ngoài ý muốn! Câu hỏi khác đi."

Sương Lăng nhấc tay, "Ta có câu hỏi! Cuồng ca ca, vậy rốt cuộc ngươi là nhân loại hay là dã quái? Ta đang nói, dáng vẻ vốn có của ngươi ở trong hiện thực."

"Người!"

Sương Lăng thở phào nhẹ nhõm một cái thật dài, "Ồ, vậy là tốt rồi, làm ta sợ muốn chết."

Lục Thần khẽ nhíu mày, việc mình là Sài Lang Nhân có dọa người như vậy không? Đây chính là loại dã quái yếu nhất.

Hiện tại cũng không còn nguy hiểm nữa, Lục Thần dứt khoát thả đám Tiểu Mẫn, Dược Đồng, Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn ra ngoài, trên đường đi cũng náo nhiệt hơn.

"Lão đại, ngươi cảm thấy ngươi đánh với Dã Quái Chi Vương, sẽ có mấy phần thắng?" Cuối cùng Tiểu Mẫn đã hỏi một vấn đề có chút hàm lượng kỹ thuật.

"Ta sẽ thắng." Lục Thần trả lời rất chắc chắn, cũng rất ngắn gọn.

"Cái tên Thái Âm U Huỳnh kia thì sao?"

"Tên kia..." Lục Thần vừa nghĩ tới Thái Âm U Huỳnh, không nhịn được híp mắt lại, "Nó hơi vượt ra khỏi sự tưởng tượng của ta, có một vài người ở Man Hoang Chi Địa chuẩn bị vượt Thông Thiên Tháp, vốn ta vẫn thấy kỳ quái, nếu so sánh với thực lực của những người đó, có lẽ ta đã có thể chiến thắng nó từ lâu, nhưng lúc ta gặp phải nó ở chiến khu cũng cảm giác được nó vô cùng mạnh mẽ, những người đó không thể chiến thắng nó mới đúng."

"Hiện tại ta mới biết được, thì ra Thái Âm U Huỳnh chưa từng bị đánh chết."

"Nếu đây là cuộc chiến sinh tử, mấu chốt là phải phá Tinh Thần Diệt của nó."

Sương Lăng nói, "Khốn Trận của nó không phải kỹ năng lĩnh vực, vậy thật ra lại càng rắc rối hơn, e rằng Phá Toái Hư Không của ngươi chỉ phá vỡ sự hạn chế của nó trong một lần duy nhất, khi nó lại ra Tinh Thần Diệt sẽ không có cách ngăn cản nữa."

Lục Thần gật đầu, "Đánh với nó, không đến thời điểm quan trọng thì không thể dùng Phá Toái Hư Không, Phá Toái Hư Không sẽ tiêu hao toàn bộ linh khí thuần trong một lần duy nhất, nếu lúc này nó dùng Âm Tình Thái Âm Pháp Ấn, dựa vào tỷ lệ tổn thất linh khí thuần của ta để tính toán, sát thương sẽ được sử dụng tốt nhất, e rằng chỉ một chiêu là có thể hủy diệt cơ thể của ta."

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

Lục Thần lắc đầu, "Không biết."

"A? Lão đại, đến bây giờ ngươi vẫn không biết phải đối phó như thế nào, nhưng chỉ còn bốn tháng nữa là đến ngày quyết chiến của chúng ta rồi."

Lục Thần cười nói, "Quan tâm nhiều như vậy làm gì, thăng cấp trước, sau đó đi giải trừ lời nguyền giúp dân bản địa, à, còn có phó bản Man Hoang Chi Địa, cứ đi tăng thực lực trước sẽ không sai."

Dược Đồng đột nhiên mở miệng, "Tiểu Cuồng, ngươi cũng là dã quái, không thấy xấu hổ khi làm mấy việc xoát dã quái này sao?"

Đúng là Dược Đồng, không phụ sự mong đợi của mọi người, mở miệng ra là lời nói ác độc.

Lục Thần mỉm cười, "Xấu hổ? Không tồn tại. Cũng không phải mỗi dã quái đều giống Dã Quái Chi Vương, chúng nó không có linh trí, hơn nữa chỉ cần ý thức tồn tại, cũng sẽ bị đổi mới vô hạn, giết chết chúng nó chỉ vì thu được thiên địa linh khí, tại sao ta phải thấy xấu hổ."

"Ngươi không coi ta là người tốt chứ..."

Dược Đồng đột nhiên ngơ ngác.

Đúng vậy, Lục Thần căn bản không phải là người tốt...

Lục Thần đã chọn một chỗ luyện cấp trên bản đồ, dẫn theo đám người Sương Lăng cùng đi tới đó.

Là khu vực có dã quái dày đặc nhất trong dã khu, xung quanh Tàn Dương cốc thường có một lượng lớn đội ngũ săn thú tụ tập, bọn họ thận trọng dụ quái thăng cấp ở phía ngoài.

Lúc này, rất nhiều người thấy một đội ngũ kỳ lạ, đội ngũ này chỉ có một nam hai nữ, hai tiểu hài tử, một con chó vàng, trên đỉnh đầu của con chó vàng còn có một con chuột trắng nhỏ đang nằm.

Mấy người kia trực tiếp đi vào cốc, nam tử trưởng thành dẫn đầu và hai nữ tử còn tùy ý trò chuyện trên đường, thoạt nhìn như đi du ngoạn.

"Đây mà là đội săn bắn sao? Đúng là không biết trời cao đất rộng, chỗ như Tàn Dương cốc là nơi có thể tùy tiện đi vào sao?"

"Hai nhân loại, ba Quỷ Sủng? Có phải đi lộn bản đồ hay không?"

Một thủ lĩnh của bộ lạc nào đó đột nhiên gọi Lục Thần: "Này, tiểu tử, phía trước là sào huyệt dã quái, ngươi đi vào chịu chết cũng không sao, thế nhưng quấy rầy dã quái bên trong sẽ kéo chúng ta xuống nước!"

Lục Thần liếc mắt nhìn nam nhân kia, từ tốn nói: "Các ngươi đi nơi khác luyện cấp đi, nơi đây sẽ không có dã quái đi ra."

"Cái gì? Này, ngươi giải thích cho rõ ràng, cuối cùng ngươi có ý gì!"

Lục Thần cũng lười giải thích, không để ý tới người nọ nữa, tiếp tục tiến vào Tàn Dương cốc.

Đến khi mấy người kia mới vừa tiến vào cốc, đột nhiên từ trong cốc truyền ra một trận hàn khí lạnh thấu xương, ngay sau đó, mấy cửa vào sơn cốc đều bị hàn băng ngăn lại.

Một đám người thấy tình cảnh này, ánh mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.

"Đây, đây là ngăn lại Tàn Dương cốc? Bọn họ muốn làm gì?"

"Còn không nhìn ra được là làm gì sao? Bọn họ muốn độc chiếm dã quái nơi này!"

"Không thể nào, chỉ dựa vào mấy người kia, muốn độc chiếm sào huyệt dã quái nơi này?"

"Ngươi còn không biết người đi vào là người nào sao?" Một tên trưởng lão bộ lạc Thiết Tượng lắc đầu nói: "Có thể đóng băng khu vực có phạm vi lớn như vậy, chỉ có Băng Nữ Hoàng có thể làm được."

"Băng Nữ Hoàng Sương Lăng?!"

Bình Luận (0)
Comment