Editor: Linh Tống
Thế nhưng, dường như bốn tiểu gia hỏa rất thích đứng ở trên trụ đá, Lục Thần thấy chúng nó cũng không chống cự, ngoan ngoãn ngồi trên trụ đá, cũng không nói gì nữa.
“Không biết có thể xông qua hung sát trận hay không…”
Sau khi để bốn tiểu gia hỏa quay về vị trí cũ của mỗi tên, từ bên cạnh trụ đá, dần hiện ra một luồng khói đen, hoàn toàn bao phủ trung tâm rừng rậm Mê Vụ!
Những luồng hắc khí này nhanh chóng tập trung lại, tàn phách tứ đại hung thú thượng cổ bị Lục Thần đánh bại trước đó, Cùng Kỳ, Thao Thiết, Đào Ngột, Hỗn Độn lại xuất hiện!
“ĐM, không cần đồng thời giết chết bốn con hung thú chứ!” Lục Thần cũng hơi căng thẳng.
Hắn cũng không có cách nào đồng thời giải quyết bốn con Boss này.
Thử nghĩ một chút, Đào Ngột là một con mê muội, Cùng Kỳ vừa lên đã là một liên kích, Hỗn Độn là một con phân liệt, Thao Thiết chỉ cần đứng đấy xem trò vui, tiểu đội của hắn sẽ bị miểu sát trong nửa phút.
…
Hoàng Triều Thái Tử đang dẫn theo đội ngũ đi đến hướng mắt trận phía tây.
“Thái Tử, chúng ta đã nói trước, chúng ta liên thủ, lần này ngươi lấy được phần thưởng trước, lần sau là chúng ta lấy.” Chiến Thần Hoàng Sa cảnh giác nhìn Hoàng Triều Thái Tử.
“Hoàng Sa, Chiến Thần của các ngươi cũng là công hội có mặt mũi, chúng ta cần gì phải vì một phần thưởng mà trở mặt với một minh hữu có thực lực như các ngươi chứ?” Hoàng Triều Thái Tử cười nói.
“Đúng vậy, Hoàng Sa, có sức đi đề phòng người một nhà, không bằng phải nghĩ thêm xem nên làm thế nào để cướp thêm thần thú.” Hoàng Triều Cứu Vương Gia nói theo.
“Hoàng Triều chúng ta và Chiến Thần chắc chắn là liên thủ mạnh mẽ, còn có đám người ‘Tuyết Sơn’, ‘Hắc Thủ’, ‘Thái A’, số người hơn 700 người! Chúng ta chắc chắn là đoàn đội mạnh nhất trong rừng rậm Mê Vụ! Với trận thế này của chúng ta, dù có gặp Duy Ngã Độc Cuồng, chưa chắc hắn đã có phần thắng!”
“Không sai, Thái Tử ta đây đã hứa hẹn với Chiến Thần các ngươi, còn có lợi ích cho các vị đoàn trưởng, tuyệt đối sẽ thực hiện!”
“Điều chúng ta phải làm bây giờ, chính là cướp thêm mấy con thần thú! Thứ này chắc chắn có lợi ích rất lớn cho sự phát triển sau này của công hội, chúng ta đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, nhanh đi cướp Hỏa Toan Nghê!”
Chiến Thần Hoàng Sa suy nghĩ một chút, tuy nói hắn ta không tin tưởng Hoàng Triều, thế nhưng Thái Tử nói cũng đúng.
Bất kể như thế nào, phải giành được một con thần thú trước rồi nói!
Đều là tứ thần thú thủy hỏa, thế nhưng Toan Nghê và Kỳ Lân lại khác biệt, Kỳ Lân công cao, nhưng công kích của Toan Nghê lại thấp hơn, tuy vậy đặc điểm của Toan Nghê là, nó có công kích tầm xa.
Mà điều này thật sự là ác mộng của người chơi!
Lúc đang đánh Hỏa Toan Nghê, đám người Hoàng Triều bọn họ có hơn bảy trăm người, lại tổn thất hơn hai trăm! Có thể thấy công kích tầm xa của Toan Nghê khiến người ta đau đầu đến mức nào.
Bởi vì tầm nhìn bị ngăn cản, đám người Thái Tử tạm thời mai phục xung quanh trong khu rừng, chờ đợi lính trinh sát về báo cáo.
Không lâu sau, lính trinh sát mang tin tình báo về.
Bây giờ đánh đến mắt trận phía tây, chỉ còn lại hơn 200 người chơi, trong đó người chỉ huy là đoàn trưởng Bá Chủ, Bá Chủ Ngạo Thiên.
Trước mắt HP của Hỏa Toan Nghê không còn thừa lại nhiều lắm, chỉ có hơn một vạn.
“Hả? Đám người Bá Chủ, Vân Đỉnh chỉ có chút người thế này hả?” Đôi mắt Hoàng Triều Thái Tử xoay chuyển, “Hoàng Sa, đây là cơ hội tốt, HP của Boss không còn nhiều lắm, bây giờ chúng ta phải đi kết thúc!”
Lúc này Bá Chủ Ngạo Thiên đang tập trung tinh thần chỉ huy.
Ngay từ đầu bọn họ có hơn ba trăm người ở đây, kéo dài đến bây giờ, lại sắp mài Boss đến chết, may mắn có sự chỉ huy, lực chấp hành và năng lực cá nhân của mọi người.
Thấy Boss sắp chết, hắn ta lại càng không dám có chút sơ suất nào.
Nhưng đúng vào lúc này, trong khu rừng rậm phía sau bọn họ, một đám người đông nghịt trào ra.
“Điều này!” Sự chỉ huy của Bá Chủ Ngạo Thiên có mạnh hơn, nhưng đối mắt với địch nhiều ta ít như vậy, hơn nữa còn là tình huống hai mặt gặp địch, cũng không có cách nào.
“Là Hoàng Triều và Chiến Thần! Thái Tử, Hoàng Sa, các ngươi thật hèn hạ!”
Hoàng Triều Thái Tử mỉm cười, “Ngạo Thiên, lời nói này của ngươi thật sự quá ngây thơ, ở đây vốn là ai mạnh thì người đó có bảo vật, các ngươi không có thực lực này còn muốn chạm vào thần thú, vậy chỉ có thể nói, xin lỗi!”
“Các huynh đệ, giết cho ta!”
Sau khi Hoàng Triều Thái Tử hô to một tiếng, liền nháy mắt với Cửu Vương Gia bên cạnh.
Trong lòng Cửu Vương Gia biết rõ, lập tức đánh về phía Ngạo Thiên, “Thái Tử, giao người này cho ta, ngươi đi giết những người khác đi!”
Thái Tử khẽ gật đầu, xoay người chui vào trong sương mù.
Một mình thoát khỏi chiến trường, Hoàng Triều Thái Tử trốn ở sau trụ đá.
Đám người Bá Chủ không đáng lo, vậy tiếp theo, Chiến Thần và Hoàng Triều phải đánh chết Hỏa Toan Nghê, một khi bọn họ đánh xong, hắn ta là người cách trụ đá gần nhất!
Khu vực trung tâm của rừng rậm Mê Vụ, tứ đại hung thú thượng cổ đứng trên trụ đá ở bốn phía.
Hắc khí xung quanh càng ngày càng dày đặc, lao về phía trung tâm.
Theo thời gian trôi qua, hắc khí bắt đầu ngưng tụ, một thứ có hình dáng cự long càng ngày càng rõ ràng.
Một lát sau, cuối cùng Tàn Phách Hắc Nham Long Hoàng đã xuất hiện ở trước mặt Lục Thần.
Người này cao khoảng mười mấy mét, xoay quanh ở giữa không trung, uy long lẫm liệt, nhìn xuống thương sinh!
Lục Thần cao hơn ba mét đứng ở trước mặt nó, có vẻ nhỏ bé như vậy.
“ĐKM, đây là… hung thú chung cực Hắc Nham Long Hoàng!” Lục Thần hít vào một hơi, chấn động đến mức nói chuyện lắp bắp.
Ở trong Cửu Thiên, loại cảm nhận chân thật này không hề khác với hiện thực, lúc thấy Hắc Nham Long Hoàng, cảm giác áp lực này không phải bất kỳ trò chơi nào khác có thể so sánh được.
Chỉ nhìn khí thế của Hắc Viêm Long Hoàng, Lục Thần đã xác định gia hỏa này cường hãn hơn tứ đại hung thú thượng cổ rất nhiều.
“Cái này CMN, lão tử không thể đánh thắng nó.”
Nhưng vào lúc này, cuối cùng tứ đại hung thú thượng cổ đã cử động.
Chúng nó nhảy xuống từ trên trụ đá, đứng ở trước mặt Lục Thần, giằng co với Hắc Viêm Long Hoàng.