Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 931 - Chương 931: Khéo Ăn Khéo Nói (3/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 931: Khéo ăn khéo nói (3/15)

Editor: Linh Tống

Lục Thần mỉm cười, "Đại Thiên Tướng Viễn Chinh, ta nghe nói ngươi đang ra sức bảo vệ đồng bào Trái Đất ta không bị Đại Thiên Tướng Bán Thú tộc đối phó, ta kính ngươi điều này."

Một ly xuống bụng, Lục Thần lau mép một cái, "Nhưng trước đây ta không muốn gia nhập tiên quân, bây giờ càng không gia nhập."

"Thế nhưng, nếu ngươi cố ý không gia nhập tiên quân, ngươi muốn rửa sạch tội danh phản tộc như thế nào?"

Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Ta vốn không có tội, tại sao lại nói đến rửa sạch tội danh chứ, lần này ta trở về, chính là muốn nói cho đám quyền quý biết, bọn họ còn chưa có tư cách thao túng sự lựa chọn của ta!"

"Đại Thiên Tướng Viễn Chinh, hy vọng đến lúc đó ngươi có thể giữ trung lập, ta không hy vọng chúng ta sẽ xung đột vũ trang."

Tứ Hải Viễn Chinh thở dài một hơi, "Trước đây ta chỉ hy vọng đưa ngươi vào trong quân, đáng tiếc, ta đánh giá thấp ngươi, tiểu tử nhà ngươi, trời sinh đã không phải là người bị người khác lãnh đạo đoán, nếu thật sự tuyển ngươi vào đây, ta sợ ngày nào cũng phải chùi đít giúp ngươi."

"Thôi được, vậy ngày mai, ta sẽ giữ trung lập, còn việc có thể xoay chuyển càn khôn hay không, phải xem bản lĩnh của ngươi rồi."

"Hôm nay có rượu hôm nay say, tới, uống mấy chén nữa."

Tứ Hải Viễn Chinh cũng là một người sảng khoái, bỏ qua thân phận của đại Thiên Tướng, Lục Thần cũng nói chuyện rất hợp với hắn ta.

Đám cai tù đứng bên cạnh nghe thấy trong căn phòng giam kia thường xuyên truyền ra tiếng cười thoải mái, hai mặt nhìn nhau.

"Không phải chứ, quan hệ của đại Thiên Tướng và Duy Ngã Độc Cuồng tốt như vậy sao? May mà lúc trước ta đối xử với hắn không tệ, nếu không có lẽ sau này cũng không sống được nữa."

"Tên kia đâu phải đến ngồi thiên lao chứ, cả ngày cà lơ phất phơ khẽ hát, cứ như đến dạo chơi vậy. Còn có đại Thiên Tướng tự mình đến đưa đồ ăn, đây là đãi ngộ gì chứ…"

"Không nghe nói sao, đại Thiên Tướng Viễn Chinh rất muốn để tên kia làm người thừa kế, lúc đầu ta còn không tin, bây giờ nhìn một chút, thật sự khả năng này rất lớn đấy."

Cho đến đêm khuya, đại Thiên Tướng mới rời khỏi nhà tù.

Cùng lúc đó, một tiểu đội hậu cần toàn là người Trái Đất tạo thành đang nhanh chóng dựng một tòa Thiên Hình Đài.

"Động tác nhanh lên cho ta, có phải muốn lão tử dùng roi da quất mới biết đường làm việc hay không!" Một gã Bán Thú tộc làn da màu xanh biếc đứng ở bên cạnh vung roi da trong tay lên.

Một đám người vừa thấy người kia giơ roi da lên, vội vàng tăng nhanh động tác.

Chắc chắn tên kia không chỉ nói một câu là thôi, lúc trước đã có mấy người bị hắn ta đánh bị thương.

Điều ghê tởm hơn là, sau khi đánh bị thương vẫn không thể nghỉ ngơi, thật sự đối xử với bọn họ như nô lệ.

Không ai nói cho bọn họ biết đài hành hình này dùng để làm gì, mấy ngày nay, bọn họ bị yêu cầu làm việc suốt đêm ngày, phải đàm bảo ngày hôm sau sẽ hoàn thành xây dựng đài hành hình.

Những người này đều là cường giả siêu cấp do Trái Đất sàng lọc chọn lựa đưa tới, lại bị Bán Thú Tộc cưỡng ép bắt tiến vào tiên quân, đặc biệt tham gia những công việc cần thể lực này, không có quân công, cũng không có bất kỳ tôn nghiêm nào.

Trong đám người, một cô gái lau mồ hôi trên trán.

Trên cánh tay của nàng còn có từng vết roi quất, từng vết thương đã khiến nhục thân bị suy giảm, nhưng bây giờ nàng không có cách nào để thu hoạch được tài nguyên, căn bản không thể hối đoái đan dược.

Chẳng lẽ đây chính là Tứ Trọng Thiên sao?

Ca, dù nơi này nguy hiểm đến mức nào, ta đều sẽ tìm được ngươi!

Sáng sớm hôm sau, cuối cùng đám người Lục Di đã dựng xong đài hành hình, mọi người kéo cơ thể mệt mỏi đi tới khu nghỉ ngơi của chiến sủng.

Nơi này là tổng bộ tiên quân, đương nhiên sẽ không đặc biệt sắp xếp căn phòng cho bọn họ.

Lúc này, hiếm khi nào bên trên không sắp xếp nhiều nhiệm vụ hơn cho bọn họ, chỉ nói sau khi nghỉ ngơi hai giờ, đến đài hành hình tập hợp, quan sát hành hình.

Nếu Lục Thần ở đây, chắc chắn sẽ thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.

ESD Tiêu Dao, Cuồng Lãng Tinh Trần, TT Lâm Tầm, người Cuồng Lãng, người Thiết Huyết, thậm chí Lục Di cũng ở đây.

Lúc này, Tiêu Dao không nhịn được thở dài một hơi, "Không ngờ khó khăn lắm mới leo lên Tứ Trọng Thiên, vốn đang muốn phát triển thật tốt ở môn phái, kết quả lại bị bắt tới sung quân."

Tinh Trần cũng than thở nói, "Sung quân thì sung quân, không phải là chiến tranh à, nhưng người bên trên không nên để chúng ta làm lao động tay chân, còn là loại nô lệ không bằng cả heo chó."

"Ôi, các ngươi nói vì sao bên trên lại vội vàng muốn xây dựng đài hành hình như thế chứ? Không phải nơi đây có chỗ đặc biệt để hành hình sao?"

"Dù sao cái tên Thiên Tướng dã thú kia vì chuyện Cuồng Thần, chỉ muốn hành hạ chúng ta, nếu không có người bảo vệ, chúng ta đã sớm chết rồi, có lẽ chỉ là thấy chúng ta rảnh rỗi nên khó chịu."

"Sao cuộc sống lại thế này chứ, ở hiện thực lão tử có biệt thự xe sang, kết quả vào Cửu Thiên làm nô lệ, ta thật sự có bệnh!"

"Bớt đi, hiện tại tiền có tính là gì, thuộc tính mới là vương đạo! Trên vai chúng ta còn gánh vác sứ mệnh, tất cả mọi người phải kiên trì lên, dù như thế nào đều phải chịu đựng, sau này mới có thể dẫn càng nhiều người lên đây!"

Liên tục mệt mỏi vài ngày, thời gian nghỉ ngơi hai tiếng chớp mắt là qua, lập tức có sĩ quan Bán Thú tộc vung roi da đến đây, để tất cả mọi người tổ đội đến khoảng sân rộng ở đài hành hình.

"Đều xốc lại tinh thần cho ta, chút ai dám chớp mắt một cái, sẽ xử theo quân pháp!"

Những người này chỉ có thể mạnh mẽ đứng lên, theo đội ngũ rời khỏi khu chiến sủng.

Việc tuyên án của Lục Thần được sắp xếp ở trong một quảng trường khổng lồ, có người nói nơi đây vốn dùng cho trận đấu cấp bậc tranh cử.

Các khán đài xung quanh ngồi đầy người, trên đài chủ tịch, bốn đại Thiên Tướng đều có mặt, quan viên liên minh thống nhất mặt trận tiên quân cũng không thiếu một ai.

Chiến trận thế này, e rằng chỉ có lúc tranh cử đại Thiên Tướng mới xuất hiện.

Nhưng ở trong sân đấu, lúc này lại tạm thời xây dựng một cái đài cao, nói rõ lần này không phải tranh cử đại Thiên Tướng.

Bình Luận (0)
Comment