Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 936 - Chương 936: Tên Kia Không Phải Người (8/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 936: Tên kia không phải người (8/15)

Editor: Linh Tống

Nhất là phân chia, trong lúc đánh tiên quân, tác dụng càng được thể hiện ra.

Những tiên quân vây công đài hành hình chủ yếu là Bán Thú nhân, số lượng ít nhất có tới mấy vạn người.

Bọn họ vốn đều là tinh anh từng môn phái lựa chọn ra, nhưng ở trước mặt Linh Năng Không Gian Pháo của Lục Thần, bọn họ không khác gì tiểu quái, một kích trực tiếp miểu sát một vùng!

"Chết hết cho ta!" Lục Thần trong cơn giận dữ, rít gào một tiếng: "Bão Táp Linh Lực!"

"Mãnh Hổ Xuống Núi, Hỏa Lực Áp Chế!"

Rầm rầm rầm rầm, lại là một lượt công kích, cả đài hành hình trực tiếp bị đánh nổ! Thân thể của quan binh vây công đài hành hình bị đánh nổ, tan thành mây khói!

Mấy vạn người, bao gồm thiếu Thiên Tướng, trung Thiên Tướng, đã tổn thất hơn một nửa.

Điều khiến người ta kinh ngạc hơn đây mới chỉ là hai đợt công kích của Duy Ngã Độc Cuồng!

Đám người Cô Phi đang khổ chiến lập tức cảm thấy áp lực giảm mạnh, lại nhìn xung quanh một cái, bốn người tỏ vẻ kinh hãi.

Xung quanh đã bị hỏa pháo đánh cho hoàn toàn thay đổi, đám tiên quân dày đặc chuẩn bị truy nã tội phạm quan trọng, những tiên quân được luận công ban thưởng trước đó đã chết hết mấy vạn người, còn có mấy vạn người đang chạy trốn về phía khán đài.

"Tên, tên kia không phải người! Công kích bằng Linh Năng Pháo của hắn có thể đạt tới 40 ức, một pháo qua đây thì chúng ta sẽ hết chết!"

"Vì sao hắn lại mạnh như vậy? Chẳng phải loại kỹ năng như Linh Năng Pháo này không có người nào muốn sao? Tại sao lại mạnh như vậy!"

"Tên kia dùng sát thương thân thể, hắn muốn giết người!"

Trên đài chủ tịch, Tứ Hải Viễn Chinh vô cùng kinh ngạc: "Thực lực của tiểu tử thối kia tăng lên nhanh như vậy? Lúc này còn chưa đến một năm!"

"Trời ạ, Tứ Hải Viễn Chinh ta chinh chiến Tứ Trọng Thiên vài chục năm, chưa từng thấy công kích kinh khủng như vậy! Sức chiến đấu của người này đã vượt qua một đội quân!"

Man Thiên tỏ vẻ khó coi, mười tháng trước, nghe nói Duy Ngã Độc Cuồng và đại Thiên Tướng Ma tộc Thánh Chiến Ma Tôn đánh một trận, gần như chết trận, nếu tình báo đáng tin, bị nhiều tướng sĩ tiêu hao như vậy, bản thân hoàn toàn có thể chắc chắn đánh chết người này.

Mà bây giờ xem ra, trong khoảng thời gian này, thực lực của Duy Ngã Độc Cuồng lại đột nhiên tăng mạnh một lần nữa.

Nếu 50 phát Linh Năng Pháo đánh lên người một người, đó là sát thương hơn ngàn ức! Dù hắn ta là đại Thiên Tướng nhưng chắc chắn cũng ăn không tiêu sát thương kinh khủng như vậy.

Hô hấp của Man Thiên hơi dồn dập, hắn ta âm thầm nói với thuộc hạ sau lưng: "Nhanh, thông báo chiến thần qua đây, chiến thần không ra, e rằng thật sự không làm gì được tiểu tử này!"

Thuộc hạ đầy vẻ kinh ngạc: "Đại Thiên Tướng, nhất định phải để chiến thần rời núi sao? Đây là con bài chưa lật của chúng ta..."

Man Thiên liếc mắt nhìn chiến trường, lúc này, Duy Ngã Độc Cuồng đã đi về phía đài hành hình. Hắn thu lại Linh Thần Pháo, cầm Thần Ma Vô Cực Kiếm trong tay, bày ra một lượng lớn Quỷ Ảnh Phân Thân trong đám người, nơi hắn đi qua, binh sĩ bình thường căn bản không hề có sức chống cự.

"Ta cũng không ngờ hắn lại mạnh như vậy, hiện tại xem ra chỉ có chiến thần mới có thể áp chế người điên kia!"

Thuộc hạ gật đầu, quay đầu đi, nhanh chóng đi tới Truyền Tống Môn...

"Hỗn Độn lĩnh vực!" Lục Thần khẽ quát một tiếng, bước một bước Hư Không Cửu Bộ, trở lại trên đài hành hình.

Đảo vài bước, Lục Thần kéo bốn người Cô Phi lại một chỗ: "Các ngươi đi bảo vệ bằng hữu của ta! Có muội muội ta trong đó! Nơi đây giao cho ta!"

"Tam Trọng Môn!" Lục Thần dùng Tam Trọng Môn truyền tống bốn người đến bên cạnh đám người Lục Di.

"Tiểu Mao Đoàn?" Yên Nhiên chú ý tới Tiểu Mao Đoàn đang "ăn cơm" ở chỗ này.

Tên kia vết máu đầy miệng, Bán Thú tộc xung quanh thấy tên này thì chạy trốn khắp nơi giống như bị điên.

Tuy Tiểu Mao Đoàn tham ăn, nhưng lão đại đã ra lệnh, nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ những người bạn này của lão đại, nên nó cũng không dám đuổi xa.

Có điều nó đổi một sách lược, hiện tại nó trực tiếp cắn đứt hai chân của đối phương trước, vậy thì bọn họ sẽ không thể chạy thoát.

Dù sao lão đại cũng nói nó có thể tùy ý xử lý những người này, dù tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, máu me hay không máu me thì cũng sẽ không nói gì nó, vậy nó còn không ăn thỏa thích!

Cắn đứt hai chân của những người này, sau đó chất những Bán Thú tộc này thành một đống, còn nó thì nằm nhoài trong đám người ăn uống không kiêng nể gì.

Thấy màn này, ngay cả đám người Lục Di cũng sợ đến mức run rẩy cả người.

"Di Di, đây, đây là chiến sủng của hội trưởng sao? Thật là khủng khiếp..." Tinh Trần đã không dám nhìn thẳng.

Yên Nhiên thấy Lục Di, vầng trán của cô bé này rất giống với hình thái nhân loại của Lục Thần, không cần phải nói, nàng chính là muội muội của Lục Thần.

Yên Nhiên đã đi tới, nói: "Không cần sợ, đó là Tiểu Mao Đoàn... Tuy nó thật sự hơi đáng sợ, nhưng nó chỉ nghe lời của Duy Ngã Độc Cuồng, có nó ở đây, người bình thường không dám tới gần nơi này."

Cô Phi cũng đã đi tới, chiến đấu trong chốc lát vừa rồi đã khiến bốn người chồng chất vết thương. Lục Thần bảo bọn họ đi tới bảo vệ mọi người, kết quả sau khi phát hiện Tiểu Mao Đoàn ở chỗ này, bốn người mới hiểu được, Duy Ngã Độc Cuồng để bọn họ tới đây nghỉ ngơi.

Lần đầu gặp mặt, cũng cần phải đi qua lên tiếng chào hỏi.

"Chào ngươi, ta là Bắc Tuyết Cô Phi, ngươi là muội muội của người điên kia?"

Đám người Lục Di, Tinh Trần, Tiêu Dao hơi ngạc nhiên: "Bắc Tuyết Cô Phi Ngươi chính là Bắc Tuyết Cô Phi được mệnh danh là đệ nhất thiên tài Nhân tộc?"

Bắc Tuyết Cô Phi ngượng ngùng nói: "Đó đều là chuyện lúc trước, hiện tại các ngươi đã thấy rất rõ ràng rồi đó, ca ca ngươi mạnh hơn ta rất nhiều. Lần này vừa mới đánh nhau, chúng ta đã không địch lại, không giúp đỡ được người điên kia điều gì."

Bắc Tuyết Cô Phi cũng rất khiêm tốn, thật ra bởi vì bọn họ ra tay nên Lục Thần mới có cơ hội cứu đám người Lục Di, hơn nữa bốn người bọn họ có thể chống đỡ công kích một lúc cũng đã rất không dễ dàng, phải biết rằng bọn họ cũng chỉ mới tới Tứ Trọng Thiên hai năm.

Bình Luận (0)
Comment