Editor: Linh Tống
"Còn không phải à, đã lâu không được thấy Cuồng Thần chiến đấu, ngày hôm nay mới phát hiện, Cuồng Thần xứng đáng là Cuồng Thần, đến Tứ Trọng Thiên vẫn mạnh mẽ như vậy."
Lục Thần mỉm cười, vỗ vai Tinh Trần, "Các ngươi đã làm thế nào để tới Tứ Trọng Thiên vậy, ta còn tưởng các ngươi đang ở Tam Trọng Thiên chứ."
"Hiện tại Trái Đất tập trung tất cả tài nguyên để bồi dưỡng chúng ta, không phải Tam Trọng Thiên đã xuất hiện đan dược thêm thuộc tính sao, điều này đã cho chúng ta có cơ hội nhanh chóng đi lên như vậy."
Lục Thần gật đầu, tuy nói đan dược ở chỗ quan quân nhu của Tam Trọng Thiên chỉ thêm 10 điểm, nhưng điểm mạnh mẽ của Trái Đất nằm ở chỗ có nhiều người.
Trong thương điếm của môn phái ở hậu phương Tứ Trọng Thiên có đan dược tăng 100 điểm, nếu càng nhiều người Trái Đất đi lên, tin tưởng người chơi Trái Đất sẽ phát triển nhanh hơn.
"Nhu Nhu, Ngưng Sương, đám người Thập Bộ đâu?"
"Hội trưởng vẫn đang ở Tam Trọng Thiên, phần lớn người Cuồng Lãng đều ở Tam Trọng Thiên, nàng cần phải dẫn đội ở phía dưới."
"Bây giờ Tam Trọng Thiên còn thái bình không?"
"Rất yên ổn, bây giờ các chủng tộc khác không dám tới trêu chọc Nhân tộc của chúng ta."
Lục Thần đã đến Tứ Trọng Thiên hơn ba năm, thật sự hơi nhớ nhung các bằng hữu cũ.
Ở trong Cửu Thiên, thực lực là quyền lên tiếng lớn nhất, sau khi đánh một trận ở trụ sở liên minh tiên quân, đã không còn ai nhắc đến tội phản tộc của Lục Thần.
Không chỉ như vậy, Bán Thú tộc trực tiếp bị đá ra khỏi liên minh tiên quân, về phần sau này bọn họ muốn đi con đường nào, vậy phải xem tạo hóa của bọn họ.
Tứ Hải Viễn Chinh bắt tất cả những người đã từng hành hạ người chơi Trái Đất lại, điều chờ đợi bọn họ tất nhiên sẽ là xử theo quân pháp.
Tạm thời đám người Lục Thần và Lục Di ở lại doanh địa của Cô Phi, bây giờ tên kia là trung Thiên Tướng, trên tay có binh lính, Yên Nhiên, Đông Phương Kỵ và Hắc Nhiễm đều đi cùng với hắn ta, Lục Thần và người Trái Đất ở lại nơi này cũng không khác gì đang ở trong nhà của mình.
Một ngày này, Nam Thiên và Lăng trưởng lão tìm đến Lục Thần.
"Độc Cuồng lão đệ, chúng ta muốn dựng một pho tượng ở trong môn phái, coi như là quảng cáo, ngươi thấy thế nào?"
"Pho tượng?" Trong mắt Lục Thần đầy vẻ ngạc nhiên, "Không nên đâu, có phải quá khoa trương hay không."
"Điều này còn khoa trương hơn việc ngươi trực tiếp sửa chữa quân pháp tiên quân sao?" Lăng trưởng lão vừa cười vừa nói, "Thật ra lập pho tượng chủ yếu là vì hấp dẫn càng nhiều cường giả mới gia nhập môn phái, làm rạng rỡ môn phái."
Lục Thần chớp mắt, "Cái kia… Tùy tiện đi. Đúng rồi, Nam Thiên đại ca, đồng bào của ta có thể vào Tiên Cực Môn không? Bọn họ bị ép gia nhập vào tiên quân, hiện nay còn chưa được rèn luyện thực lực, phó bản của môn phái có thể cung cấp một vài trang bị, hơn nữa có thể học được kỹ xảo chiến đấu, sẽ có sự giúp đỡ cho bọn họ."
"Hoan nghênh!" Nam Thiên hưng phấn nói, "Đương nhiên chúng ta rất hoan nghênh!"
"Cũng không cần cho bọn họ đãi ngộ đặc biệt gì đó, quá nuông chiều sẽ gây ra ảnh hưởng xấu cho bọn họ."
"Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ đối xử bình đẳng, có thể trưởng thành hay không còn phải xem tình hình cố gắng của đám người bọn họ."
Lục Thần gật đầu, nếu đồng bào Trái Đất có thể tiến vào Tiên Cực Môn, sẽ khiến hắn thấy yên tâm hơn.
"Đúng rồi, Độc Cuồng lão đệ, ta nghe bên ngoài nói, hai tháng rưỡi sau, ngươi sẽ quyết chiến với Thái Âm U Huỳnh, là thật sao?" Nam Thiên quan tâm hỏi.
Lục Thần gật đầu, "Là thật."
"Nhưng ta chưa từng nghe nói đến có ai có thể giết chết Thái Âm U Huỳnh… Ta không nghi ngờ thực lực của ngươi, nếu vượt Thông Thiên Tháp một cách bình thường, chỉ cần đạt được sự công nhận của Thái Âm U Huỳnh là có thể thông quan."
Lục Thần lắc đầu nói, "Người khác là đạt được sự công nhận của Thái Âm U Huỳnh sẽ thông quan, nhưng ta lại nhận được sự quan tâm đặc biệt của nó, ta đã định ra ước hẹn một năm với nó, bây giờ chỉ còn lại thời gian hơn hai tháng."
"Hóa ra là như vậy… Vậy Độc Cuồng lão đệ có chắc chắn hay không?"
"Tạm thời không có, nhưng không phải vẫn còn hơn hai tháng nữa à, hai tháng sau, ta và nó sẽ có một kết thúc. Nam Thiên đại ca, nếu có thể hãy nhanh chóng dẫn đám người muội muội ta đến môn phái đi, ta không hy vọng bọn họ sẽ chứng kiến trận chiến này của ta."
Nghe Lục Thần nói như vậy, trong lòng Nam Thiên căng thẳng.
Ý của Duy Ngã Độc Cuồng là, hắn thật sự không nắm chắc! Cho nên không muốn tộc nhân lo lắng cho hắn.
"Cái này… Ngươi yên tâm, ta sẽ khởi hành dẫn bọn họ rời đi trong hai ngày tới. Thế nhưng, Độc Cuồng lão đệ, ngươi, ngươi nhất định phải!"
"Ta biết rồi, đa tạ."
...
Hiếm khi nào gặp mặt Lục Di ở trong game, còn nhớ trước đây Lục Thần lén lút mở ẩn thân, đánh Lục Di một cái, khiến nàng bị độc chết…
Mấy năm trôi qua, Lục Di đã không dễ dàng bị độc chết như vậy nữa.
Nha đầu ngốc đã trưởng thành, đã trở thành người chơi đỉnh cấp của Trái Đất.
"Các ngươi trở lại Tiên Cực Môn phải tu luyện cho tốt, bình thường đừng nói ra tên của ta, toàn bộ phải dựa vào chính các ngươi." Lục Thần nói với đám người Lục Di và Tinh Trần.
"Hội trưởng, yên tâm đi, chúng ta sẽ không làm ngươi thất vọng." Tinh Trần nói.
Lục Di hơi có vẻ không nỡ lôi kéo tay Lục Thần, nhưng Lục Di cũng không phải một nữ hài được nuông chiều, cuối cùng vẫn buông cánh tay của Lục Thần ra, "Ca, đừng chìm đắm ở trong game cả ngày, có thời gian phải đi ăn cơm với ta."
Nhắc đến cũng thú vị, hai huynh muội ở ngay cạnh nhau, kết quả đã lâu không gặp mặt.
"Biết rồi, chờ thêm hai tháng nữa ta sẽ dành thời gian dẫn ngươi đi ăn xiên nướng lão Từ ở cửa nhà."
"Quyết định rồi đấy! Ngươi dám cho ta leo cây, ta sẽ rút nguồn điện của ngươi!"
Hiển nhiên rút nguồn điện là đại chiêu vô cùng tàn nhẫn, ngay cả Lục Thần cũng sợ…
Đưa mắt nhìn những bằng hữu này theo đám người Nam Thiên đi xa, Nam Thiên còn không ngừng quay đầu, mấy lần muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng hắn ta cũng không nói gì nữa, đã giữ bí mật giúp Lục Thần.