Editor: Linh Tống
"Hắn và ta đồng thời sinh ra trong trời đất, nhưng chúng ta lại không thể tới gần nhau, ít nhất phải cách xa nhau 500m, nếu không hai người chúng ta sẽ dung hợp hóa thành hư vô."
Trong lòng Lục Thần căng thẳng, hai người bọn họ là hai sự tồn tại hoàn toàn trái ngược nhau, mặc dù kế thừa lực lượng khổng lồ nhưng đồng thời bọn họ cũng bị ép chia xa, đã định trước là vĩnh viễn không thể nào ở cùng một chỗ.
"Duy Ngã Độc Cuồng, không ngờ ngươi thật sự làm được. Có lẽ đối với chúng ta, chết đi cũng là sự giải thoát sau cùng."
Lục Thần thở dài một tiếng.
Trên con đường đi tới nơi này, Lục Thần càng ngày càng cảm nhận được, cho dù là đối thủ, nhưng bọn họ đều có chuyện cũ của mình, e rằng cho dù là người như Đồ Phu cũng có một mặt khác không muốn ai biết.
"Ngươi đang thở dài cho ta sao?" Thái Âm U Huỳnh nhìn về phía Lục Thần.
Lục Thần gật đầu: "Các ngươi vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, nhưng liên hệ giữa các ngươi lại chặt chẽ như vậy, dẫn tới các ngươi không thể hoàn toàn tách ra, chuyện này đối với ai cũng đều là một loại giày vò... Các ngươi cũng là người đáng thương."
"Ha ha, ha ha ha, ngươi đang đồng tình với Lưỡng Nghi Thánh Thú? Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi thật là một người thú vị, ngươi đang đồng tình với kẻ địch của ngươi?"
Lục Thần không nói gì.
Sau khi Thái Âm U Huỳnh cười to thì thở dài một tiếng, giống như xuyên qua nghìn năm: "Thật ra, chúng ta còn không bằng người bình thường... Duy Ngã Độc Cuồng, hiện tại ta rất tò mò, cuối cùng ngươi là hạng người gì."
"Ngươi đồng tình với chúng ta, nhưng ngươi lại không hề nương tay... Ngươi giống như một thánh nhân lòng mang thiên hạ, lòng mang vạn vật, nhưng khi ngươi ra tay lại giống như một tên tuyệt thế Ma Đầu, không có nửa điểm thương hại."
Lục Thần thản nhiên nói: "Ta chỉ đồng tình với quá khứ của các ngươi, cũng không có nghĩa là ta sẽ nương tay."
"Các ngươi là kẻ địch của ta, nếu ta không ra tay, cuối cùng người chết sẽ là ta."
"Mà trước khi ta đến được nơi ta muốn tới, ta sẽ không ngã xuống!"
Thái Âm U Huỳnh chăm chú nhìn Lục Thần một lúc lâu, sau đó mở miệng nói: "Cho nên, ngươi còn đáng thương hơn chúng ta."
"Ngươi kiên trì đi trên con đường khó khăn biết bao nhiêu, ta tin rằng ngươi càng ngày càng có thể cảm nhận được, trên con đường này, chắc chắn ngươi sẽ cô độc đi về phía trước, không ai có thể giúp ngươi, không ai có thể chia sẻ thành công và thất bại của ngươi..."
Lục Thần mỉm cười: "Ngươi nói sai rồi, trên con đường đi tới này, ta cũng không cô độc. Ta có rất nhiều bằng hữu, ta cũng tin tưởng ta sẽ có nhiều bằng hữu hơn trong tương lai."
Dứt lời, Lục Thần ngẩng đầu nhìn lại.
Nhân tộc Sương Lăng, Cô Phi, Yên Nhiên, Đông Phương Kỵ, Hắc Nhiễm, Nam Thiên, Tứ Hải Viễn Chinh, Ma tộc một nhà Viêm Ma, không đánh nhau thì không quen biết Thánh Chiến Ma Tôn, bộ lạc Hoang Thần Thánh Nữ, còn có rất nhiều tộc nhân bộ lạc mỉm cười với hắn.
Vẫn còn rất nhiều người, Thoa Ông, đám người Lực Bạt Sơn, Thanh Sam, chớ đừng nói chi là bằng hữu người Trái Đất.
Con đường đi tới này, bằng hữu của hắn càng ngày càng nhiều.
Can đảm tương chiếu, sinh tử tương giao, bọn họ từng cùng nhau đối mặt rất nhiều khốn cảnh, nhưng bọn họ cũng cùng nhau đi tới!
"Thú vị, ngươi cho ta rất nhiều sự ngạc nhiên..." Giọng nói của Thái Âm U Huỳnh càng ngày càng yếu: "Tốt, ta sắp không xong rồi, xem như một trận chiến cuối cùng khi ta canh giữ Tứ Trọng Thiên, không hề nghi ngờ gì nữa, ngươi nhận được sự công nhận của ta."
"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi đã có tư cách tiến vào Ngũ Trọng Thiên."
"Cũng cám ơn ngươi, cuối cùng đã giúp ta và Chúc Chiếu được giải thoát."
"Chỉ hơi tiếc nuối, ta không thể nhìn ngươi đi được xa hơn, ta cũng không biết cuối cùng ngươi có thể đi được bao xa, có thể đến nơi ngươi muốn đến hay không."
Lục Thần hít sâu một hơi, "Ta sẽ dốc hết toàn lực!"
Nghe xong câu nói đó của Lục Thần, Thái Âm U Huỳnh chậm rãi nhắm mắt lại.
Hệ thống của Lục Thần nhảy ra hai dòng nhắc nhở.
【 Đánh chết Thái Âm U Huỳnh (Boss Thiên Vực Tứ Trọng Thiên), đánh chết Thái Dương Chúc Chiếu (Boss ẩn Thiên Vực Tứ Trọng Thiên)! 】
【 Giết chết Thái Âm U Huỳnh (Boss Thiên Vực Tứ Trọng Thiên), nhận được thiên địa linh khí 100 ức, nhận được mảnh vỡ thiên phú tứ chuyển nhất giai *100, nhận được được điểm tiến hóa tứ chuyển nhất tinh *100, nhận được thú hạch Thánh Thú *10 】
【 Giết chết Thái Dương Chúc Chiếu (Boss Thiên Vực Tứ Trọng Thiên), nhận được thiên địa linh khí 100 ức, nhận được mảnh vỡ thiên phú tứ chuyển nhất giai *100, nhận được được điểm tiến hóa tứ chuyển nhất tinh *100, nhận được thú hạch thánh thú *20 (phát động tham lam) 】
Một đám người trơ mắt nhìn Lục Thần tăng lên một cấp...
Tăng cấp là thứ yếu, mấu chốt là lúc người này đến đánh Thái Âm U Huỳnh, còn chưa tăng đầy đẳng cấp sao? Đánh xong mới thăng cấp là cái quỷ gì!
【 Keng, nhận được vật phẩm... 】
Vừa thấy hàng chữ phía sau, cả người Lục Thần đều run rẩy, kích động đến mức suýt rơi nước mắt.
Cuối cùng Boss Thiên Vực đã rơi trang bị, đã mấy lần hắn đánh bại Boss Thiên Vực lại không rơi đồ, bây giờ còn đang dùng Tam Trọng Môn rơi từ Boss Nhất Trọng Thiên!
Không phải nhiệm vụ chính cũng là Boss đặc biệt, cuối cùng lần này đã rơi đồ.
Thế nhưng, những người khác thấy cái này lại càng há hốc mồm hơn.
Bởi từ xưa tới nay chưa từng có ai đánh bại Thái Âm U Huỳnh, tất nhiên cũng chưa có ai được thấy Thái Âm U Huỳnh rơi bảo vật.
Kết quả hiện tại Duy Ngã Độc Cuồng đánh chết hai Thánh Thú, nhận được gấp đôi vật phẩm.
"Thái Âm U Huỳnh và Thái Dương Chúc Chiếu rơi đồ rồi hả? Không thể nào? Vậy sẽ là trang bị cấp bậc gì?"
"Không phải là Thần khí chứ?"
"Không thể là Thần khí, nhưng có thể rơi ra ngụy Thần khí, hoặc là bán Thần khí... Dù là Tiên khí, ít nhất cũng là Tiên vũ cao cấp nhất. Ah, được rồi, cũng có thể rơi sách kỹ năng siêu cường."
Lúc này, Lục Thần cũng rất hưng phấn, đang cẩn thận kiểm tra vật phẩm nhận được.
Thái Âm U Huỳnh rơi mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm, đây là mảnh vỡ cuối cùng, đến lúc này Lục Thần đã thu thập đủ Thần Ma Liên Tâm, chỉ cần hợp thành là được.
Mặt khác, Thái Âm U Huỳnh chỉ rơi một món vật phẩm.
Lời editor: Càng gần tới đầu tháng càng hóng hơn, không biết đầu tháng muội sẽ gặp lại được bao nhiêu đại thần đâyyyyyyy!!!!