Editor: Linh Tống
Có phải báo thù hay không thì không ai nói rõ được, thế nhưng nguyên nhân cướp bảo vật chắc chắn chiếm phần lớn!
…
Còn hơn một phút nữa là đến lúc bị truyền tống ra ngoài, Lục Thần vội vàng thu bảy đầu ba ngốc vào quân đoàn lệnh, thu sáu con sủng vật vào thú lan.
“Đổi skin nhân loại, nhanh!”
Trước đó thứ khiến Lục Thần sợ hãi than thở, đó là “skin người chơi nhân loại”!
Có một điều kiện tiên quyết để nhận được skin, đó là đánh chết đủ số lượng giống loài.
Trước đây Lục Thần tính toán lẻ tẻ, cũng chỉ giết hơn mười người chơi, nhưng ở trong rừng rậm Mê Vụ, hắn một hơi diệt hơn ngàn người!
Sau khi thỏa mãn điều kiện, danh vọng thương thành lập tức xuất hiện skin nhân loại, từ danh vọng thương thành có thể thấy được, nhân loại cũng không khác với các giống loài khác, đạt được yêu cầu là có thể đổi.
Đây chính là cọng cỏ cứu mạng Lục Thần!
Đổi skin nhân loại, chiều cao của Lục Thần lập tức co rút lại, mấy thứ hỗn tạp như chân nhện, sừng bằng gỗ, đuôi rắn cũng mất sạch!
Sau khi đổi skin, cuối cùng hình ảnh của Lục Thần đã biến thành dáng vẻ vốn có của mình.
Trang bị biểu hiện bình thường, có thể che giấu ID, hoàn toàn giống với một người chơi bình thường!
“CMN!” Nhìn hình tượng nhân vật của mình giống hệt với hiện thực, Lục Thần thật sự kích động muốn khóc, “Cuối cùng lão tử đã bình thường!”
Thế nhưng cũng chỉ có vẻ ngoài của Lục Thần là bình thường, thuộc tính gì đó vẫn là thuộc tính ban đầu.
“Được, bây giờ ta thật sự danh chính ngôn thuận, sói đội lốt người.”
Ngay lúc sắp bị truyền tống ra ngoài, Lục Thần để ý một chút, đổi Toái Thạch thành chày gỗ Sài Lang Nhân, thay miếng lót vai da sói vào, cũng cởi cả thủ hộ Avon Hill ra.
Chút thuộc tính đó không có sự ảnh hưởng quá lớn với hắn, nhưng lại có thể mê hoặc người chơi khác.
“Không biết bây giờ có thể đến thành chính Tiên Sơn hay không…” Lúc Lục Thần còn đang mặc sức tưởng tượng không có điểm dừng, một tia sáng trắng bay lên từ dưới chân.
Hắn bị truyền tống ra ngoài!
Tia sáng trắng biến mất, Lục Thần đã đến lối vào của rừng rậm Mê Vụ.
Vừa đi ra, hình ảnh vạn người tập trung trong tưởng tượng của Lục Thần không hề xuất hiện, ngược lại ở trong cả khu vực này, đã có cuộc chiến PK ngàn người!
Tình cảnh hùng vĩ, vô cùng hỗn loạn, cũng không biết rõ ai là người một nhà.
“Cái quỷ gì? Vừa ra đã đánh nhau? Đều thích tranh đấu tàn nhẫn như thế sao?” Lục Thần tỏ ra hoang mang.
“Hả? Sao còn có người truyền tống ra? Chẳng lẽ…” Đúng lúc một nữ nhân có chút sắc đẹp đi ngang qua bên cạnh, nhìn thấy đột nhiên xuất hiện một người, liền dừng lại kỳ quái nhìn Lục Thần.
Lẻ loi một mình, trang bị vẫn dùng chày gỗ, còn có một miếng lót vai da sói, nói rõ gia hỏa này còn chưa có Toái Thạch, có thể là mua ở khu vực giao dịch.
Không đúng, người này chắc chắn không phải Duy Ngã Độc Cuồng, sao trang bị của Duy Ngã Độc Cuồng có thể kém như vậy, sao có thể không có đoàn đội của mình!
Thế nhưng, sao bây giờ gia hỏa này mới ra ngoài.
“Sao bây giờ ngươi mới ra ngoài?” Nữ tử kỳ quái hỏi.
“Ồ, cái kia… Khụ khụ, không phải ta vừa truyền tống từ rừng rậm Mê Vụ ra, lúc trước ta logout ở đây, vừa mới online thôi.”
Nữ nhân cau mày suy nghĩ một chút, dường như cũng có khả năng này.
“Mỹ nữ, trang bị của ngươi thật mạnh, có Toái Thạch, còn có thủ hộ Avon Hill? Ở đây đang làm gì thế? Sao lại đánh nhau thế này?”
Một tiếng mỹ nữ, độ hảo cảm +1…
Mỹ nữ cũng không tiện từ chối nam nhân u mê này, chủ yếu là, nàng không hề có lòng đề phòng với một người ngây thơ trang bị giá rẻ này.
Cũng giải thích đơn giản, “Ồ, ngươi vừa online nên không biết, rất nhiều đoàn đội đã có ân oán ở trong rừng rậm Mê Vụ.”
“Thật ra, cũng không liên quan đến ân oán, cái loại cướp quái phó bản quá bình thường, mục đích thật sự còn không phải vì cướp bảo vật sao.”
“Cướp bảo vật?”
“Đúng vậy, Thái Tử và Hiên Viên online, hai người này đều có bảo bối, bây giờ các công hội đều đang đuổi đánh hai người bọn họ đấy, không phải cướp bảo vật thì là gì.”
Lục Thần cau mày, hai tên kia vẫn còn ở đây? Vậy chẳng phải hắn còn có cơ hội sao!
“Bọn họ ở đâu?”
“Không biết, ta cũng đang tìm bọn họ. Nhưng sương mù dày đặc vẫn chưa biến mất hoàn toàn, e rằng bọn họ đã chạy mất.”
Sương mù dày đặc không có ảnh hưởng với Lục Thần, hơn nữa tầm nhìn của Lục Thần rộng hơn người bình thường rất nhiều, không lâu sau, hắn đã thấy vị trí của công hội Hoàng Triều và Đồ Tiên.
“Ồ, cảm ơn ngươi, cái kia, ta đi trước, chào tạm biệt.” Lục Thần nhìn thoáng qua ID của nữ nhân này, Phượng Vũ Thu Vũ.
Hình như công hội Phượng Vũ là một công hội của người chơi nữ.
Thế nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều, Lục Thần vội vàng nói tạm biệt, yên lặng đi về phía công hội Hoàng Triều.
Phượng Vũ Thu Vũ cũng không quan tâm, xoay người tiếp tục tìm kiếm, nhưng đột nhiên nàng dừng lại, xoay người nhìn về phía Lục Thần biến mất.
“Hả? Kỳ quái, người này… Đi qua rừng rậm Độc Vụ thế nào?”
Suy nghĩ một chút, Phượng Vũ Thu Vũ cũng không suy nghĩ nhiều nữa, lắc đầu đi tìm đoàn đội để tập trung.
Lục Thần dựa vào sương mù dày đặc, nhanh chóng chạy về phía chiến trường.
Hắn thấy rõ ràng người Hoàng Triều đang liều mạng bảo vệ Thái Tử, còn Thái Tử đang chạy trốn một mạch.
Nếu thời gian hắn ta thoát chiến đấu quá lâu, vậy hắn ta có thể trực tiếp logout!
Người đuổi theo Thái Tử sát sao nhất, là một nam một nữ, Chiến Thần Hoàng Sa và Chiến Thần Huyền Vũ.
“Lão công, đừng để hắn thoát khỏi chiến đấu!”
“Ta biết, dù có đuổi đến chân trời góc biển lão tử cũng phải để tên tiểu nhân này rơi đồ!”
Trong lòng Hoàng Triều Thái Tử cũng thấy buồn bực.
Phu phụ Chiến Thần quá hung ác, đuổi hắn ta gần hai mươi phút! Đây chắc chắn là muốn liều chết giết hắn ta.
Hắn ta vốn còn muốn ẩn tên login, cùng nhau chờ tiểu tử Duy Ngã Độc Cuồng kia, xem có cơ hội cướp bảo vật của hắn hay không, ai ngờ đã bị người ta nhận ra.
Bây giờ hắn ta căn bản không dám dừng lại, logout còn tính thời gian, nhưng người khác căn bản không cho hắn ta thời gian này.